Thịnh Thế Trà Hương

Chương 26 : Từ hôn

Ngày đăng: 00:22 22/04/20


Sáng sớm hôm sau, Nguyệt nương vẫn như cũ an bài Tần Thiên đi theo Đại phu nhân xuất môn. Không nói tới phu nhân, Nguyệt nương đối xử với nàng vẫn như bình thường. Trở lại Trà Hành, phu nhân xử lý công việc như mọi ngày, Tần Thiên cùng Lam Sơn thành thành thật thật đứng canh ở cửa, tựa như mọi khi, làm tốt bổn phận của mình.



Một ngày trôi qua cũng không có việc gì phát sinh.



Giờ Dậu, Đại phu nhân rời khỏi Trà Hành hồi phủ. Đoàn người vừa tiến vào trong sân, nha hoàn Ngọc Hoàn đến bẩm báo, Lý di nương đã ở trong phòng đang chờ Đại phu nhân.



Đại phu nhân cùng Nguyệt nương hai người liếc mắt nhìn nhau, lộ vẻ kinh nghi.



Ngày hôm qua, Nguyệt nương đã kể lại việc Lý di nương muốn xông vào gặp Đại phu nhân, lại bị Tần Thiên các nàng dùng kế phải bỏ đi. Tuy rằng đối với Tần Thiên nhanh chí rất vui sướng, nhưng Đại phu nhân cũng không đặc biệt tưởng thưởng nàng, chỉ khác các nha hoàn ở chỗ, thời điểm bữa chiều được thưởng thêm một cái chân gà. Chỉ là không nghĩ tới nàng xông ra như vậy, ngược lại sẽ khiến Lý di nương chú ý, mang đến phiền toái.



Có điều, Lý di nương hôm qua với hôm nay vội vã muốn gặp mặt mình, thật sự có chuyện quan trọng gì đây?



Nhớ tới ngày đó, Đại phu nhân không khỏi có chút đau đầu, phàm là chuyện liên quan đến Lý di nương, đối với bà mà nói, nhất định là chuyện phiền toái.



Nhưng cho dù thế nào, toàn bộ Trang phủ có thể chỉnh đốn nàng ta chỉ có mình bà. Vì toàn bộ trang phủ, cũng vì bình an của mẫu tử bọn họ, mặc kệ phiền toái thế nào, bà cũng phải giải quyết. Cho dù gánh không được, cũng phải cắn chặt răng, thẳng thắn dùng biện pháp cứng rắn.



Nếu không có cá tính này, một nữ nhân như bà làm sao có thể trụ được nhiều năm vất vả như vậy.



Đại phu nhân được Nguyệt nương nâng hạ hướng trong phòng đi đến.



Tần Thiên đi theo phía sau đành trở về phòng ở của mình, rửa mặt mũi chân tay đi ra, cùng làm việc với mấy tiểu nha hoàn trong viện.



Tần Thiên vừa làm vừa cùng Đan Nhi, Tiểu Hồng, Tiểu Cảnh ngồi nghỉ ở hành lang tán gẫu. Bỗng nhiên nghe thấy từ trong phòng truyền ra đại sảnh tiếng quát chói tai của Đại phu nhân.



“Lý Tú mai, đây là thời điểm lão gia còn sống đã định ra việc hôn nhân! Ngươi vì lợi ích bản thân mà khiến lão gia trở nên bất nghĩa, tương lai xuống dưới cửu tuyền ngươi có mặt mũi nào đi gặp lão gia!”




Bà lấy ra tờ giấy có chữ viết cùng tranh vẽ của Tín Ngạn, để bà mối đưa cho đối phương xem, nhưng mà mỗi một lần đều thất vọng trở về.



Bà cũng hiểu được, tranh chữ thì có ích lợi gì? Đại thiếu gia của Trang phủ thì có ích lợi gì? Tranh chữ đẹp cũng không lấy được bằng khoa cử, thân là con trai trưởng lại không thể làm gia chủ tương lai, có thế nào có người nguyện ý đem nữ nhi gả cho hắn? Kể cả là thứ nữ cũng muốn gả cho người khác có tương lai tốt đẹp hơn.



Nhưng mà nếu cưới nữ tử nhà bình thường, về sau làm sao bảo hộ cho con được?



Thường xuyên qua lại, việc tìm kiếm hôn sự mãi vẫn không thành.



Lại nói tiếp, Tô thành Lưu gia trong miệng Lý di nương, lúc trước cũng là nàng ta phó thác bà mối đến nói chuyện, nhưng lúc đó Lưu gia lại khéo léo từ chối, không nghĩ tới còn chưa đến nửa năm, đối phương lại đáp ứng Tín Xuyên.



Còn không phải vì thấy Tín Xuyên về sau sẽ trở thành đương gia hay sao?



Đại phu nhân trong lòng khổ sở không thôi.



“Nhưng mà cứ như vậy bội ước với Phương gia, ngươi muốn ta mặt mũi đâu gặp lão gia, việc này căn bản chính là hủy cả đời danh tiết của lão gia! Không được, chuyện này không thể làm như vậy! Ngươi làm ra loại chuyện này thì chính ngươi nghĩ biện pháp giải quyết đi!” Đại phu nhân ôm ngực nói, “Ta thân là đương gia chủ mẫu, sẽ không đồng ý từ hôn!”



Lý di nương hung hăng trừng Đại phu nhân liếc mắt một cái, lập tức lại rũ mắt xuống, âm âm nói: “Tỷ tỷ, cũng không cần từ hôn, lúc trước lão gia cùng Phương gia ước định, nói là con vợ kế trong Trang phủ. Nay, lão gia cùng Phương lão gia đã mất, rốt cuộc là ước định con của vợ kế nào, chúng ta cũng không nghe nói đến! Lại nói tiếp…”



Lý di nương cười cười, “Con của vợ kế Trang phủ cũng không chỉ có mình Tín Xuyên!”



Vừa dứt lời, ngoài cửa có nha hoàn thông báo: “Tam di thái thái cùng Tam thiếu gia đến!”



Lý di nương ha ha cười, đôi mắt đẹp lưu chuyển, xoay người nhìn về phía cửa “Thật đúng là vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới!”