Thịnh Thế Trà Hương

Chương 51 : Từng bước ép sát (thượng)

Ngày đăng: 00:22 22/04/20


Trong đại sảnh



Nhị di thái thái chậm rãi đi đến trước mặt Đại phu nhân.



Nàng ta hôm nay một kiện áo ngoài màu vàng nghệ có thêu cành lá hoa mai màu xanh lá mạ đan xen với màu thủy lam dọc cả thân vải, rủ xuống đế hài, phía dưới là váy dài màu nguyệt sắc. Đầu vấn kiểu rẽ đôi, trên đầu cắm trâm như ý kim thạch có khắc hai chữ Phúc Thọ, trước ngực đeo vòng mã não ánh xanh trong suốt, trên cổ tay đeo hai vòng ngọc màu hồng phấn có tơ vàng, toàn thân phú quý khí phái, so với Đại phu nhân cũng không chút thua kém.



“Đại tỷ…” Nhị di thái thái đối mặt với Đại phu nhân, đầu mày khóe mắt giống như mang theo ý cười, nhưng giọng điệu lại vô cùng âm trầm, “Năm đó thời điểm lão gia mất đem vị trí chưởng quản Trà Hành tạm thời giao cho người. Nhiều năm qua, Đại tỷ cũng ít nhiều đem Trà Hành để ý gọn gàng ngăn nắp, sinh ý thịnh vượng, ta thay mặt con cháu Trang phủ cảm tạ Đại tỷ.” Nói xong, hướng về phía Đại phu nhân nhẹ nhàng cúi hạ thắt lưng, sau đó lại đứng thẳng thân mình, tiếp tục nói: “Nhưng hiện tại bọn nhỏ đã lớn, Đại tỷ cũng đến lúc nghỉ ngơi hưởng phúc. Dù sao, Đại tỷ cũng chỉ là một người khác họ, vị trí đứng ra cai quản Trang phủ cũng không hoàn toàn thuộc về Đại tỷ? Điều này vừa không hợp tình, vừa không hợp lý!”



Nói tới đây, Nhị di thái thái cười cười, xoay người mặt hướng mọi người trong dòng họ, tiếp tục nói: “Hôm nay, thiếp thân thỉnh Đại nhân, thỉnh các vị lão gia tới đây, chính là muốn nhờ Đại nhân làm chứng, cũng muốn các vị lão gia cho một lời công đạo. Nay, mấy vị công tử trong Trang phủ đều đã thành nhân, có người đã thành thân, vị trí đương gia của Trang phủ có phải hay không nên vật quy nguyên chủ?”



Dòng họ Trang phủ nghe xong lời này rất ăn ý đều gật đầu.



Lúc này, ngồi ở chính vị Hồ đại nhân ha ha cười, nói: “Vốn việc nhà như thế này còn không tới phiên bản quan nhúng tay. Bất quá, bản quan thân là quan phụ mẫu, Nhị di thái thái đã khẩn thiết nhờ vả, bản quan cũng không thể bỏ mặc. Việc này cũng phải do người trong Trang phủ tự chủ, bản quan sẽ chỉ đứng một bên bàng quan, đến cuối cùng nếu cần bản quan sẽ có trách nhiệm, vì các vị chủ trì công đạo, cũng sẽ đứng ra làm chứng. Trang phu nhân, Nhị di thái thái, các vị lão gia Trang phủ, không cần cố kỵ bản quan, mọi người cứ việc phát biểu ý kiến của chính mình đi.”




Nhị di thái thái thấy tình thế không đúng, vọt tới trước mặt Đại phu nhân lớn tiếng nói: “Lão gia chỉ đem Trà Hành tạm thời giao cho ngươi quản lý, cũng không phải hoàn toàn giao Trà Hành cho ngươi, lão gia nếu biết người mà hắn tín nghiệm đối với Trà Hành sinh lòng tham, chậm chạp không chịu đem vị trí chưởng quản Trà Hành giao ra, nhất định sẽ hối hận quyết định lúc trước.”



Đại phu nhân xoay người nhìn nàng ta, lạnh lùng nói: “Tú Mai, từ trước tới nay, ta khi nào nói rằng, ta muốn độc chiếm Trà Hành, không muốn đem Trà Hành giao ra?”



“Tốt lắm!” Nhị di thái thái trừng lớn hai mắt, vươn tay hướng về phía bà, “Vậy ngươi giao ra đây! Hôm nay coi như trước mặt Hồ đại nhân, trước mặt dòng họ, ngươi hãy đem sổ sách Trà Hành, đem sở hữu quản lý Trà Hành giao hết cho Tín Xuyên!”



Đại phu nhân thẳng lưng, đem tay Nhị di thái thái cơ hồ chỉa tới trước ngực nàng lạnh lùng đẩy ra: “Ta sẽ giao ra, nhưng không phải hiện tại, lại càng không giao cho Tín Xuyên!”



Nhị di thái thái sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: “Không giao cho Tín Xuyên thì giao cho ai?” Nàng ta xoay người, chỉ vào Tam di thái thái: “Chẳng lẽ giao cho Tín Trung yếu đuối sợ phiền phức ư!”



Tam di thái thái cả người run lên, không tự chủ được nhìn về phía Đại phu nhân, hai mắt vụt sáng.