Thổ Phỉ Công Lược

Chương 66 : Câu đố về thân thế!!!

Ngày đăng: 07:23 19/04/20


Trong lúc đối chiến với Lục Truy, Mục Vạn Hùng bị chém đứt cánh tay trái, kêu thảm thiết ngã vào trong dòng nước chảy xiết, nháy mắt liền biến mất không thấy tung tích.



Mục Vạn Lôi hoảng hốt chạy dọc theo sơn đạo, Triệu Việt đuổi theo không buông tha, bức người đến đường cùng.



Phía sau là vách núi cao vạn trượng, Mục Vạn Lôi dừng bước, quay đầu cảnh giác vạn phần nhìn một đám người phía sau.



Ám vệ xắn tay áo lên nói, "Đại đương gia, khi nào chúng ta lên?"



Triệu Việt nói, "Đây là ân oán cá nhân giữa ta với hắn."



Ám vệ nhấn mạnh, "Nhưng chúng ta là người của Triệu phu nhân !"



Triệu Việt: ...



Ám vệ cố gắng làm thân, "Cho nên coi như là người một nhà."



"Đa tạ." Triệu Việt nói, "Không cần."



Ám vệ rất là thất vọng, không cam nguyện buông roi sắt trong tay.



Triệu Việt nhìn Mục Vạn Lôi nói, "Ra tay đi."



Mục Vạn Lôi nắm chặt chuôi kiếm, bình tĩnh mà xem xét nếu là đơn đả độc đấu, hắn cũng cảm thấy Triệu Việt sẽ không thắng mình được, nhưng bây giờ đối phương lại có ròng rã một đám người.



Tuy nói dựa theo đạo nghĩa giang hồ, Lục Truy có lẽ sẽ không nhúng tay, nhưng người còn lại thì rất khó nói, chung quy Truy Ảnh cung ở trong giang hồ có tiếng là ... Vô liêm sỉ, chỉ dựa vào câu Tần cung chủ là ai kia, hẳn là rất khó khiến người ta tin tưởng, bọn họ thật sự sẽ không nhúng tay.



Trước khi Triệu Việt động thủ, Mục Vạn Lôi đột nhiên nói, "Có một chuyện, đại khái Triệu Mãn Giang chưa bao giờ nói với ngươi."



Ám vệ lập tức chấn động, "Chuyện gì?" Thập phần kích động, nếu là bị người ngoài nhìn thấy, phỏng chừng sẽ nghĩ Triệu Mãn Giang là cha ruột của những người này.



Triệu Việt: ...



Mục Vạn Lôi nói, "Lúc trước, hắn mắc bệnh nặng, đời này cũng không có khả năng sẽ có con."



Triệu Việt nghe vậy thần sắc lạnh lùng.



"Cho nên hắn cũng không phải là cha ruột của ngươi." Mục Vạn Lôi nói, "Về phần mẹ ngươi năm đó vì sao lại ly kỳ chết bất đắc kỳ tử, cũng không thoát khỏi có liên quan đến hắn."



Triệu Việt nói, "Ngươi nghĩ ta sẽ tin sao?"



"Tin hay không tùy ngươi." Mục Vạn Lôi nói, "Nhiều năm như vậy, ta vẫn luôn điều tra chuyện này, muốn để cho tất cả bí mật được lộ ra dưới ánh mặt trời."



Triệu Việt cười lạnh, "Cho dù ngươi có nói thêm gì nữa, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết."



"Nếu ta chết, thì ngươi vĩnh viễn sẽ không biết, cha ruột của mình là ai." Mục Vạn Lôi nói, "Cả nguyên nhân cái chết của mẹ ngươi, cũng sẽ vĩnh viễn bị chôn vùi dưới đất."



Lục Truy khẽ nhíu mày, nhìn Triệu Việt muốn xác định ý nghĩ của hắn.



Mục Vạn Lôi tiếp tục nói, "Bằng không vì sao mười năm trước, đột nhiên hắn lại muốn đuổi ngươi đến Vương Thành?"Triệu Việt trong đầu có chút lộn xộn, đơn giản cái gì cũng không muốn nghĩ, giơ đao liền bổ tới.




Triệu Việt nói, "Ta cũng sẽ."



Ôn Liễu Niên cười cười, "Được."



Triệu Việt muốn nói lại thôi.



"Về phần chuyện khác, chờ đến khi giải quyết xong Hổ Đầu bang lại nói." Ôn Liễu Niên nói, "Chuyện cũng phải làm từng bước từng bước, người cũng không thể ăn một miếng thì có thể biến thành mập mạp."



Triệu Việt hỏi, "Xem như ngươi đang mở đường cho ta?"



Ôn Liễu Niên nói, "Ta là ăn ngay nói thật."



Triệu Việt nhìn hắn một lúc, sau đó nói, "Mọt sách."



"Sao?" Ôn Liễu Niên tiếp tục giúp hắn xoa huyệt vị.



"Đợi sau khi Hổ Đầu bang bị diệt trừ tận gốc, ta có một câu muốn nói với ngươi." Thanh âm Triệu Việt vẫn khàn khàn giống như lúc trước, nhưng rất nghiêm túc.



Ôn Liễu Niên nhìn hắn, "Vì sao bây giờ không nói cho ta biết?"



Triệu Việt sửng sốt.



Ôn Liễu Niên nói, "Sớm hay muộn cũng phải nói, nói sớm thì tốt hơn."



"Ngươi... Biết ta muốn nói gì không?" Triệu Việt thử.



Ôn Liễu Niên nói, "Không biết, bất quá có thể đoán."



"Đoán thử xem?" Triệu Việt tim đập có chút nhanh.



Hồng giáp lang vèo vèo bò lên trên mu bàn tay Ôn đại nhân, xúc tu nhỏ đung đưa bay nhanh -- Muốn chơi trò bị che kín !



Tuy nói gần đây Ôn Liễu Niên ở chung với Hồng giáp lang coi như hòa hợp, nhưng hiển nhiên không bao gồm loại trò chơi cực kỳ thân mật này !



Vì thế sau một tiếng rít gào, Triệu Việt liền trơ mắt nhìn hắn bỏ chạy ra ngoài.



Hồng giáp lang nằm sấp ở trên chăn, cảm thấy rất là thất vọng.



Lại không được che kín.



Triệu Việt xách nó lên.



Hồng giáp lang bất mãn vặn vẹo - Buông ra...!!!



Triệu đại đương gia cắn răng, "Lần sau nếu tiếp tục đến quấy rối, thì đem ngươi uy Cổ Vương !"



Hồng giáp lang lắc lắc xúc tu, nhìn qua thật sự là... rất vô tội.