Thời Thượng Tiên Sinh
Chương 12 : Cú sốc tinh thần và ăn hàng siêu cấp. .
Ngày đăng: 21:40 18/04/20
Sau khi trải qua đêm điên cuồng này, giám đốc Âu Dương tổng kết được vài điều: Thứ nhất, Tô Nặc thật sự rất thích hát; thứ hai, Tô Nặc hát thật sự rất khó nghe; thứ ba, Tô Nặc ngủ giống bạch tuộc; thứ tư, giống bạch tuộc thì thôi đi, tại sao lại muốn ôm mình cọ tùm lum?! Thứ năm, nếu không cho cậu ta cọ, cậu ta sẽ tiếp tục hát. . .
Thật sự nhịn không được muốn ngửa đầu lên trời thở dài!
Sáng sớm hôm sau, giám đốc Âu Dương mất ngủ nghiêm trọng, tinh thần bất ổn rời giường vào phòng tắm tắm rửa.
Tô Nặc nằm lì trên giường, miệng chảy nước miếng ròng ròng, vô sỉ nằm phơi mông dưới ánh mặt trời!
Nhìn cặp mắt thâm quầng trong gương, Âu Dương Long cảm thấy dạo trước thức đêm lúc công ty mới mở cũng không có mệt như vậy! Tuy rằng lúc đó chỉ có thể ngủ ba bốn tiếng, nhưng ít nhất trong phòng rất yên tĩnh, tuyệt đối không có người đang ngủ giữa chừng đột nhiên bật dậy hát hò như tên thần kinh! Hơn nữa giọng hát hoàn toàn không có tông, nói chung là không thể chịu đựng nổi!
Sau này mình nhất định sẽ bị bài hát này ám ảnh. . . Âu Dương Long vặn vòi sen, bôi sữa tắm trên người.
Trong phòng ngủ đột nhiên truyền đến một tiếng hét thất thanh!
Tỉnh rồi ư? Âu Dương Long nhếch miệng, tiếp tục chậm rãi tắm rửa.
Đúng như hắn dự đoán, lúc này người mẫu Tô đang ôm chăn, ngũ lôi oanh đỉnh tâm loạn như ma hoang mang lo lắng sợ hãi vô cùng! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Rõ ràng tối qua mình uống say, sau đó thì. . . Tỉnh lại trên giường lớn xa lạ, cả người trần như nhộng! Cảnh tượng này cũng quá cẩu huyết rồi! Chẳng lẽ mình đã hợp thể? Mẹ nó! Trước mắt Tô Nặc tối sầm, theo bản năng sờ sờ hoa cúc nhỏ, hình như cũng bình thường mà, đâu có giống đã xảy ra chuyện gì đâu.
*ngũ lôi oanh đỉnh: năm tia sét đánh vào đỉnh.
Vậy tại sao mình lại không mặc quần áo?!
. . . . .
Sau khi tự hỏi chừng nửa phút đồng hồ, Tô Nặc lại nghĩ tới khác một khả năng khác, vì thế hít một hơi thật sâu! Chẳng lẽ mình đã đè Âu Dương Long ra hợp thể? Ôi thôi chết rồi! Trong đầu người mẫu Tô hiện ra cảnh mình đè lên người hắn xx kịch liệt, lập tức cảm thấy da đầu tê rần! Thật sự không thể đỡ được!
Ngay lúc Tô Nặc còn đang hoang mang lo lắng, Âu Dương Long hông quấn khăn tắm, vừa lau tóc vừa đi vào phòng ngủ.
Á á á hắn cư nhiên ở trần! Giọng Tô Nặc run run, “Sao lại thế này?”
“Cái gì sao lại thế này?” Âu Dương Long giả bộ không hiểu gì hết.
Dĩ nhiên là hỏi tối qua sao lại thế này! Đầu óc Tô Nặc trống rỗng, tay bấu chặt chăn, nhanh chóng tính toán bước tiếp theo phải làm sao!
“Vừa hết say rượu thì uống cháo trước đi.” Âu Dương Long đưa cho hắn một cái chén nhỏ, “Nóng đấy, cẩn thận.”
Tô Nặc thổi nguội rồi cẩn thận múc một muỗng cho vào miệng, vô cùng thỏa mãn, “Ngon lắm!”
Chỉ là một chén cháo bình thường thôi mà. . . Âu Dương Long cảm thấy buồn cười, thật đúng là dễ nuôi.
Đại khái do thật sự quá đói, Tô Nặc ăn ngấu nghiến hết ba chén cháo, một nửa cái bánh quẩy và một đống bánh bao chiên.
“Không biết no à?” Âu Dương Long nhìn mà trợn mắt há mồm.
Dù sao bản chất thật cũng đã bị bại lộ, Tô Nặc da mặt dày, không biết xấu hổ múc chén cháo thứ tư.
“Không được, không cho ăn nữa.” Âu Dương Long ngăn cánh tay của hắn.
Tô Nặc ngậm bánh bao, bất mãn ngẩng đầu, sao ích kỉ quá vậy.
“Ăn nhiều quá không tốt cho dạ dày.” Âu Dương Long dỗ hắn, “Ăn vừa đủ no là được rồi.”
Tôi chưa có ăn no mà! Tô ăn hàng cực kì tủi thân, một lần tôi có thể ăn hai cái móng heo lớn đó! Nhưng lời này hiển nhiên không thể nói ra, Tô Nặc đành phải trơ mắt nhìn cái chén bị bưng đi.
Đôi mắt nhỏ này đáng thương làm sao. . . Âu Dương Long thật sự không đành lòng nhìn! Là người mẫu nam nổi tiếng, công ty quản lý chắc chắn rất nghiêm khắc với việc ăn uống của cậu ta, thế nên có cơ hội là cậu ta lại ăn như điên thế này!
“Vào phòng khách lên mạng chơi chút đi.” Sau khi ăn xong bữa sáng, Âu Dương Long dọn dẹp bàn, “Tôi đi mua bộ quần áo cho cậu, sau đó tới công ty chụp set hình quảng cáo cuối cùng.”
“Được, cảm ơn.” Tuy rằng bụng chưa no, Tô Nặc vẫn lễ phép trả lời.
Âu Dương Long giúp hắn mở máy tính, sau đó liền thay quần áo đi ra ngoài.
Tô Nặc vừa cắn táo vừa ngồi xuống trước máy tính, phát hiện trên màn hình là biểu tượng nhỏ mà mình rất quen thuộc! Thì ra hắn cũng lướt diễn đàn tào lao này á ha ha ha đúng là đáng khinh! Tô Nặc click vào, phát hiện khu mình hay qua có bài mới ——《Loạn thế tình triền ②: giám đốc tà mị yêu người mẫu》!
Ê ê, Tô Nặc giật mình mở to mắt! Lúc trước rõ ràng là thời đại khác mà, sao bộ 2 lại biến thành hiện đại văn?
Chuyện này không khoa học!