Thời Thượng Tiên Sinh
Chương 27 :
Ngày đăng: 21:40 18/04/20
Tối hôm nay, Tô Nặc mất ngủ như dự đoán! Hắn nằm trên giường trằn trọc mãi cũng không ngủ được, bất kể là mở mắt hay nhắm mắt, trong đầu đều hiện lên khuôn mặt anh tuấn của ngài giám đốc!
Sớm biết vậy đã giữ Đới An lại rồi. . . Tô Nặc vô cùng buồn bực, chuyện thất tình thê thảm như vậy mà bên cạnh lại không có người nào an ủi! Thật sự quá đau lòng! Đúng là Tiểu Tô Nặc bán diêm!
Dù sao cũng không ngủ được, Tô Nặc dứt khoát mở máy lên, bắt đầu lướt diễn đàn. Khu chẩn đoán tình cảm, vừa nhìn là thấy cực kì hợp với tâm trạng của mình bây giờ!
—— Trong thành phố rộng lớn, ngọn lửa tình yêu lòng tôi đã sớm tắt!
—— Trong biển người mênh mông, tôi và người yêu đi lướt qua nhau!
—— Khóc thảm thiết, tôi nhớ lại mối tình đầu không bằng cầm thú!
—— Tự mình cố gắng, không thể để lộ bộ mặt thật trước mặt bà ta!
. . . . .
Sao bài post nào trong diễn đàn này cũng đều kì quặc như thế, Tô Nặc 囧. Tuy rằng nơi này quá điên khùng nhưng ít ra có còn hơn không! Vì thế hắn đăng kí nick mới, gửi bài viết.
—— Sống không bằng chết, tôi yêu thầm kẻ hay thay lòng đổi dạ!
Trong bài post, Tô Nặc dùng tâm tình vô cùng bi phẫn nhào nặn Âu Dương Long thành một kẻ có mắt không tròng bạc tình bạc nghĩa thay đổi thất thường hơn nữa vừa xấu trai vừa chỉ là một tên nhà giàu mới nổi! Thuận tiện vu khống Đường Tiểu Ngữ là hồ ly tinh ỷ vào chút sắc đẹp liếc mắt đưa tình khắp nơi!! Hoàn toàn trái với sự thật!
Nhưng điều này cũng không có vấn đề gì, bởi vì phải chém gió một chút mới không bị người ta đoán ra là ai!
Sau khi gửi xong, quả nhiên hấp dẫn rất nhiều sự chú ý! Mọi người đều bày tỏ không có tên đàn ông nào là người tốt, hồ ly tinh cũng rất đáng bị ngược! Chủ nhà thật sự rất đáng thương sờ đầu nựng mặt yêu yêu nhiều!
Tôi không cần an ủi! Tôi cần phương pháp giải quyết vấn đề! Tô Nặc sốt ruột vào nick nhắn lại —— Vậy mọi người cảm thấy tôi còn khả năng cướp anh ta về hay không?
Đây mới chính là mục đích cuối cùng!
Có câu hỏi cụ thể, quả nhiên mọi người trả lời rất nhiều! Mọi người đều bày tỏ chủ nhà thật sự rất có khí phách! Nhất định phải hung hăng cho hồ ly tinh một đạp mới đủ đô!
Tô Nặc cẩn thận nhìn, bỏ qua mấy bình luận nhảm ruồi như “Chủ nhà nên đi quyết đấu với hồ ly tinh!”, “Chủ nhà nên bỏ cuộc thôi!”, “Cho chàng uống thuốc lắc, một giọt là có thể khiến chàng phát điên vì bạn!”, vẫn còn rất nhiều sáng kiến hữu dụng!
“Cả ngày nay nhìn cậu đều không vui.” Âu Dương Long xoa đầu hắn, “Nếu có tâm sự có thể nói với tôi bất kì lúc nào.”
Nói thì nói vậy nhưng mà loại chuyện này. . . Căn bản không biết nói thế nào! Tô Nặc 囧 囧, chẳng lẽ phải nói huỵch toẹt ra rằng “thật ra tôi thầm mến anh”, nghe hình như hơi dọa người!
Thấy hắn im lặng không nói, Âu Dương Long cũng không nói gì thêm, chỉ im lặng ngồi xuống bên cạnh.
Bầu không khí trở nên có chút quái dị, Tô Nặc hoàn toàn không biết nên làm thế nào, vì vậy tiếp tục toàn tâm toàn ý giả bộ ngủ, trong lòng thầm hi vọng sẽ xảy ra chuyện gì đó!
Sau đó. . . Hắn thật sự bị bế lên!
Này này này đây là tình huống gì?! Tô Nặc giật mình.
Nhìn vẻ mặt đần ra của hắn, Âu Dương Long thẳng thắn cúi đầu hôn xuống.
Tô Nặc càng thêm rối bời, đêm khuya hoàn toàn không có đề phòng!
Lo lắng sắp ngất!
Bất quá trong lòng lại có chút thích thích!
Tâm tình thật sự rất phức tạp!
Âu Dương Long đặt người nằm ngang trên giường hôn thật sâu, đầu lưỡi thăm dò trong miệng của Tô Nặc, triền miên đến mức không thể triền miên hơn được nữa.
Hôn lưỡi trong truyền thuyết đây sao. . . Tô Nặc cảm thấy đầu óc choáng váng, theo bản năng ôm lấy cổ của hắn.
Trong mắt Âu Dương Long hiện lên ý cười, sau khi hăng hái mút vào cánh môi mềm mại ngọt ngào kia mới lưu luyến buông ra, ôm thật chặt Tô Nặc vào trong lòng, “Không ghét tôi như vậy, đúng không?”
Đâu chỉ là không ghét! Quả thật thích đến không chịu được! Lỗ tai Tô Nặc nóng lên, chôn mặt vào trước ngực của hắn.
Giọng nói gợi cảm quá đi mất!