Thời Thượng Tiên Sinh
Chương 39 :
Ngày đăng: 21:40 18/04/20
Do thân phận của Hàn Uy thật sự quá ngầu, không tiện gặp bạn bè trong giới của Tô Nặc, vì vậy sáng sớm hắn đã tránh đi nơi khác, chỉ để lại một trợ lí chăm sóc em trai.
Âu Dương Long vẫn gọi điện thoại tới đúng giờ, vừa dịu dàng vừa chu đáo, vì thế Tô Nặc lại càng thêm chột dạ! Thậm chí còn nảy sinh cảm giác ngoại tình! Phản bội chồng yêu dấu lén lút gặp người đàn ông khác, đúng là vô cùng khốn nạn! Nhưng mình cũng đâu có muốn! Mình không hề muốn gặp cái tên cơ bụng kia! Tô Nặc khóc không ra nước mắt, cảm thấy tủi thân không thể tả!
“Hôm nay sao thế, có chuyện gì không vui à?” Âu Dương Long rất mẫn cảm với tâm tình của Tô Nặc.
Má ơi vậy mà cũng nhận ra à! Tô Nặc cảm thấy căng thẳng, lập tức ngồi ngay ngắn, “Làm gì có, em rất khỏe.” Nhất định không thể để hắn biết chuyện ngu xuẩn này, nói không chừng còn bị đè xuống đánh đòn! Tuy rằng chút động chạm giữa tình nhân rất là thích nhưng cũng khá là đau! Tô Nặc sờ sờ cái mông của mình, cảm thấy vô cùng lo lắng!
“Không có việc gì là tốt rồi, bảo bối nhớ nghỉ ngơi cho thật tốt.” Âu Dương Long cách di động hôn nhẹ hắn, “Anh yêu em.”
Em cũng yêu anh! Yêu anh rất nhiều! Tô Nặc vừa bối rối vừa cảm động, tâm tình vô cùng phức tạp! Thậm chí còn cảm thấy mắt mình cay cay! Chồng của mình đúng là tuyệt đến mức không thể diễn tả bằng lời! Sau khi cúp điện thoại, Tô Nặc mở ảnh chụp của Âu Dương Long trong điện thoại ra, sau đó ôm hôn cuồng nhiệt! Không thể hôn lưỡi đúng là khó chịu!
“Nặc Nặc.” Đới An đẩy cửa phòng bệnh, “Khâu tiên sinh đến rồi.”
Ngay cả hôn màn hình điện thoại cũng bị cắt ngang, đúng là một đôi uyên ương số khổ! Tô Nặc tự đồng tình với bản thân, sau đó lập tức quay về hình mẫu bông hoa cao quý, tốc độ cực kì nhanh!
“Nặc Nặc.” Khâu Tử Ngạn chào hắn, Đường Tiểu Ngữ đi theo sau, đặt quà trong tay lên bàn.
“Chào mọi người.” Biểu tình của Tô Nặc vô cùng thuần khiết, giống như chú nai con trong rừng xanh! Nhưng thật ra hắn đang điên cuồng rít gào trong lòng, có thân thiết gì đâu mà nói! Rốt cuộc phải nói cái gì! Chẳng lẽ phải nói về cách luyện cơ bụng! Mặc dù mình cũng có chút hứng thú với đề tài này nhưng lỡ như trong lúc nói chuyện mình để lộ ra việc mình rất muốn có cơ bụng thì sao!
Mình không muốn chút nào hết! Tô Nặc nắm tay!
Đới An nhìn biểu tình rối rắm của hắn, ho khan hai tiếng nhắc nhở —— Đừng có dọa người như thế!
“Vừa rồi tôi hỏi thăm Đới tiên sinh, anh ta nói tình trạng của anh không tệ, sắp có thể xuất viện rồi.” Đường Tiểu Ngữ ngồi xuống bên giường, “Anh đừng quá lo lắng.”
“Cảm ơn mọi người đã tới thăm tôi.” Tô Nặc tựa vào giường, trông vô cùng có khí chất! Cho dù nằm trên giường bệnh cũng phải giữ phong thái hoàng tử! Bởi vì mình có đẳng cấp hơn tên cơ bụng!
“Hôm qua đạo diễn Chung gọi điện thoại cho tôi, hỏi tôi có muốn đóng một bộ phim với cậu không.” Khâu Tử Ngạn nói.
Nani?! Tô Nặc giật mình, “Sao tôi không hề biết gì về chuyện này?”
“Chắc đạo diễn Chung vừa mới nghĩ ra.” Khâu Tử ngạn cười cười, “Cậu cũng biết đó, hành vi của đạo diễn Chung lúc nào cũng đặc biệt.”
Đặc biệt cái gì chứ, Chung Ly Phong Bạch rõ ràng là một tên tâm thần! Nhưng đây không phải là vấn đề quan trọng, quan trọng là tôi hoàn toàn không muốn đóng phim với anh! Trong đầu Tô Nặc lập tức hiện ra hình ảnh một tên tiểu nhân đang giơ ngón giữa!
“Hình như lại là phim tâm lí tình cảm.” Khâu Tử Ngạn tiếp tục nói.
Phim tâm lí tình cảm. . . Tô Nặc lập tức tưởng tượng ra hình ảnh dưới trời mưa to, mình lạnh lùng bước trên thảm đỏ gắn đầy kim cương, bước tới một dãy xe hơi xa hoa, xung quanh là một đám vệ sĩ mặc đồ đen cầm dù đen! Xung quanh, ánh đèn chớp nháy liên tục, người hâm mộ gào thét chói tai, đúng là quá sức tuyệt vời! Trong lúc đó, một tên ăn mày quần áo rách nát đột nhiên xông ra khỏi đám người, điên cuồng ôm lấy bắp đùi mình, trên khuôn mặt đau khổ dính đầy bùn đất, khóc lóc thảm thiết nói, “Cậu còn nhớ tôi không? Tôi là Khâu Tử Ngạn nè! Khâu Tử Ngạn có cơ bụng tám múi đó!”
“Ngoan, chờ tôi.” Khâu Tử Ngạn cúp điện thoại, sau đó hỏi mượn xe của Đới An.
Mặt trời chiều rất lớn, Đường Tiểu Ngữ ngồi dưới bóng cây, cảm thấy mình thật thảm hại.
Khâu Tử Ngạn dừng xe ở trước mặt cậu ta, sau khi xuống xe sau thì bước nhanh qua, ôm người vào trong lòng.
“Anh Tử Ngạn!” Đường Tiểu Ngữ có chút lo lắng, tuy rằng con đường này rất vắng vẻ nhưng dù sao anh ta cũng ngôi sao lớn! Lỡ bị người khác nhìn thấy thì làm sao bây giờ!
Khâu Tử Ngạn không để ý đến sự kháng cự của Đường Tiểu Ngữ, kéo cậu ta vào ghế lái phụ, mình thì ngồi vào vị trí lái.
Bầu không khí có chút xấu hổ, Đường Tiểu Ngữ chột dạ cúi thấp đầu.
“Sao lại thế này?” Khâu Tử Ngạn hỏi.
“. . . Là người tôi quen ngày xưa.” Sự tình rất phức tạp, Đường Tiểu Ngữ không biết nên giải thích như thế nào.
“Cậu vẫn còn liên lạc với bọn họ?!” Lần đầu tiên Khâu Tử Ngạn nổi giận với Đường Tiểu Ngữ.
“Không có.” Hốc mắt Đường Tiểu Ngữ đỏ lên, “Là bọn họ tìm tôi, tôi không có liên lạc với bọn họ.”
“Thật sao?” Khâu Tử Ngạn nắm cằm cậu ta.
Đường Tiểu Ngữ gật đầu, trên mặt dính đầy bụi đất, vừa bẩn vừa chật vật.
Bộ dạng này thật là. . . Khâu Tử Ngạn thở dài, đột nhiên ôm cậu ta vào trong ngực.
Đường Tiểu Ngữ cứng đờ.
Trong phòng bệnh, Tô Nặc gọi điện thoại cho Khâu Tử Ngạn, sau khi xác nhận Đường Tiểu Ngữ không có việc gì thì mới nghiêm khắc khiển trách anh hai lần nữa! Cuối cùng không còn ai cản trở thì vui vẻ gọi điện thoại cho ngài giám đốc, định nấu cháo điện thoại một phen!
Ai ngờ hắn lại bị từ chối một cách tàn nhẫn vô tình!
“Bảo bối ngoan, anh có hẹn bàn công việc với một người bạn, người ta đã tới rồi.” Âu Dương Long, “Nửa tiếng nữa anh gọi lại cho em, được không?”
Không được chút nào hết! Tô Nặc vô cùng tiếc nuối, nhưng cũng vô cùng hiểu chuyện, “Ừm, vậy em chờ điện thoại của anh.”
Đúng là quá hiểu chuyện!