Thốn Mang

Chương 159 : Trở về

Ngày đăng: 11:49 18/04/20


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Thân thể Lý Dương lập tức giống như lướt đi vậy, lập tức lóe lên một cái biến mất khỏi khoảng không phía trên Hắc đàm và đồng thời xuất hiện trong Quỷ Cốc tiên phủ.

Trong đình viện của Quỷ Cốc Tiên Phủ.

Hầu Tĩnh hưng phấn kêu to lên:

- Ha ha... Cuối cùng ta đã thành công, cuối cùng ta đã tìm ra được phương pháp rời khỏi đại trận. Bao nhiêu năm rồi? Bao nhiêu năm rồi? Cho đến hôm nay ta mới có thể ra ngoài. Cuối cùng ta cũng có thể ra ngoài rồi!

Hầu Tĩnh hưng phấn đến điên cuồng, nước mắt hắn không ngừng chảy xuống.

- Thật sao? Nhị đệ, đệ nói thật sao? Ha ha… Hầu Sơn ta cuối cùng cũng có thể thấy lại ánh mặt trời rồi. Ha ha, cuối cùng ta cũng có thể ra ngoài rồi!

Không ngờ một mãng hán như Hầu Sơn mà lúc này cũng khóc rống lên.

Hổ Đại, Hổ Nhị cũng hưng phấn mà hò hét cùng Hầu Tĩnh Hầu Sơn.

Mấy ngàn năm.

Bọn Hầu Tĩnh đã ở đây mấy ngàn năm rồi. Ban đầu thì chậm rãi tu luyện, sau khi đạt đến Nguyên Anh kỳ thì nhục thể chút nữa đã nổ tung, sau đó được Quỷ Cốc Tử dùng trận pháp để áp chế năng lượng trong người lại, từ đó về sau chính là mấy ngàn năm vô cùng buồn tẻ.

Từng ngày, từng ngày trôi qua trong động phủ dưới lòng đất, Hầu Tĩnh thì còn đỡ một chút, hắn mỗi ngày đều nghiên cứu bí quyển trận pháp, còn ba người Hầu Sơn thì chỉ có thể luận bàn về các phương pháp công kích một cách nhàm chán mà thôi.

Lấy nghìn năm làm đơn vị, một quãng thời gian dài như vậy, vô luận là ai thì một khi biết được có thể rời khỏi cũng sẽ đều vui mừng đến điên cuồng.

Lý Dương và Hạng Vũ mặc dù mới chỉ ở đây sáu năm nhưng lúc này trong lòng cũng cảm thấy hưng phấn vô cùng.

Nửa ngày sau.

Bốn người Hầu Tĩnh cuối cùng đã bình tĩnh lại, bất quá trên mặt vẫn còn hiện rõ vẻ hưng phấn như trước.

- Cung hỉ!

Lý Dương nhìn bốn người mà chân thành nói.

Tuy hắn không biết cái cảm giác bị nhốt ở cái động phủ dưới lòng đất này mấy nghìn năm là như thế nào, nhưng dựa vào cái cảm giác khi bây giờ có thể rời khỏi nơi đây hắn cũng có thể miễn cưỡng tưởng tượng ra được, do đó hắn có thể hiểu được cho bốn người.

- Đồng hỉ, đồng hỉ! (cùng vui)

Hầu Tĩnh cười híp mắt lại nói.

Lý Dương nghe xong không khỏi mỉm cười. Bọn Hầu Tĩnh có thể rời khỏi nơi đây cũng là đại biểu cho việc hắn có thể rời khỏi nơi đây vậy.

Hạng Vũ ngồi một bên không hề nói với bọn Hầu Tĩnh câu nào mà hai mắt nhìn chăm chăm vào Lý Dương. Mục quang của Hạng Vũ rất là thâm sâu, phảng phất như có thể nhìn thấu tâm linh Lý Dương vậy.

- Lý Dương, ngươi đã tu luyện thành đao phách rồi?

Hạng Vũ cũng biết được nội dung của bí tịch phi đao nhập đạo.

Lý Dương cảm nhận được một ngọn phi đao thực thể đạm chanh sắc (màu cam nhạt) trong đan điền mình đang lượn lờ quanh Chu Thiên Càn Khôn viên cầu ở trung ương, đao mang đã hóa thành thực thể chính là đao phách!

- Đúng vậy, tôi vừa tu luyện thành công đó!

Trên mặt Lý Dương lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng.

Hạng Vũ tán thưởng nói:
Tốc độ của Lý Dương chỉ có thể nói là vô cùng khủng khiếp. Lưu Quang Hóa Đao thuật vốn đã là loại phi hành thuật cực kỳ khủng bố rồi. Nếu lại còn thêm Xuyên Vân Tỏa Vụ, thân pháp đỉnh cấp tại Ma giới thì sẽ càng kinh khủng đến khiếp người. Xuyên Vân Tỏa Vụ chỉ là quỹ đạo cho thân pháp di chuyển mà thôi, cho nên nó có thể cùng phối hợp với Lưu Quang Hóa Đao thuật được.

Bỗng dưng hai mắt Lý Dương sáng lên, hắn phát hiện đằng xa có một doanh trại huấn luyện cực lớn.

Đây chính là huấn luyện doanh năm đó, bất quá bây giờ diện tích so với quá khứ đã lớn hơn mấy lần. Bằng linh thức Lý Dương phát hiện, số nhân viên được huấn luyện ở đó lên tới hai vạn người.

- Thật là quái lạ a, sao cái huấn luyện doanh trên sa mạc này lại có nhiều người vậy nhỉ?

Lý Dương trợn mắt há hốc mồm, không phải là mới chỉ sáu năm sao?

Bọn Hầu Sơn đột nhiên kỳ quái kêu lên.

- Trung thành với tập đoàn Tuyết Lan, trung thành với Cực Thối đạo, trung thành với Mộc Dịch tiên sinh, cái Mộc Dịch tiên sinh kia chính là Lý Dương huynh đệ hả?

Mấy người Hầu Sơn đều nhìn về Lý Dương mà hỏi.

Lý Dương "xấu hổ" điểm điểm đầu.

- Này, đã nói rồi đó, hãy nhớ sau này đứng có kêu cái tên Lý Dương đó ra, từ nay ta là Mộc Dịch!

Lý Dương nói lại một lần nữa.

Bọn Hầu Sơn Hầu Tĩnh cũng lập tức gào lên:

- Mộc Dịch, Mộc Dịch!

Mục quang của Lý Dương hướng về huấn luyện doanh phía xa, hắn vừa dùng linh thức quét qua một lượt và phát hiện trong huấn luyện doanh đang có hai người rất quen thuộc. Đó là người quản lý Michelob và đồ đệ của mình là La Đức Thành.

- Đi theo ta!

Lý Dương quát khẽ một tiếng, lập tức năm người hóa thành những đạo lưu quang mà lao thẳng vào trong huấn luyện doanh.

Michelob lúc này đang ở trong nơi ở của mình mà luyện tập một bộ thể thuật.

- Hây!

Rơi xuống đất

"Bộ thể thuật mà hội viên vàng mới được học quả nhiên không tồi! Ta mới học có sáu năm mà đã có thể coi là một cao thủ rồi. Ân, bất quá tốc độ tu luyện của cái "Điển Sí huyền công" kia vẫn nhanh hơn, đáng tiếc ta cũng chỉ biết được khẩu quyết tu luyện của năm tầng." Michelob lẩm bẩm nói.

- Michelob!

Một âm thanh quen thuộc mà Michelob chờ đợi đã lâu vang từ sau lưng hắn.

Michelob không khỏi toàn thân chấn động, hắn quay người lại, hai mắt mở trừng nói:

- Chủ tịch, cuối cùng ngài đã trở về rồi!

Lý Dương mỉm cười gật đầu.

Tập 4: Cực thối Đạo quán