Thốn Mang

Chương 182 : Cường Thủ Hào Đoạt

Ngày đăng: 11:49 18/04/20


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Lý Dương lập tức cảm thấy sững sờ.

Không ngờ lại có kẻ dám phá bỏ cấm chế trên phần mộ người yêu của nghĩa phụ.

Trong lòng hắn không khỏi bừng bừng lửa giận. Hiển nhiên, đây là do một vài tu chân giả vì muốn tìm được bảo vật mà khai quật mộ phần. Dù sao cũng có không ít tu chân giả khi chết đã chôn theo phi kiếm hoặc các thứ bảo vật khác.

Nếu Lý Dương biết được có người đào mộ Khương Tuyết, khẳng định là hắn cũng sẽ trở nên điên cuồng.

Lý Dương cũng hoàn toàn hiểu rõ, Tiêu Diêu tán nhân đã rời khỏi nơi đây.

Thời gian trôi qua quả thực rất chậm.

Mỗi giờ Lý Dương lại chạy ra nhìn đóa Hạnh Linh Thất Sắc hoa đến mấy lần.

Đêm, bầu trời đầy sao.

Lý Dương không hiểu tại sao Côn Luân tiên cảnh này cũng có sao, chẳng lẽ cũng giống với ở tục thế?

Nhưng lúc này Lý Dương chẳng còn tâm trí để nghĩ đến điều này. Hắn bên bên cạnh ao nước, cứ như vậy mà ngắm nhìn Hạnh Linh Thất Sắc hoa, nếu tính toán không sai thì khi trời sáng Hạnh Linh Thất Sắc hoa sẽ phát ra hào quang thất sắc. Đó chính là lúc có thể hái được nó.

Lý Dương cứ chờ đợi như vậy….

Tằng Ngạn trong đám đệ tử đồng bối tại Thượng Thanh cung là một nhân vật nổi trội, hơn nữa phụ thân của hắn chính là trưởng lão của Thượng Thanh cung Tằng Thăng. Tằng Thăng trưởng lão chính là Đại Thành kỳ cao thủ, nói không chừng đã sắp phi thăng.

Tằng gia từ khi Thượng Thanh cung ra đời cho tới nay luôn được xem là danh gia vọng tộc, thân phận thập phần cao quý.

- Phụ thân cũng thật là, một tiểu tông phái như Minh Hiến tông đến mà cũng phải phái ta đi, thật vô vị. Bất quá còn may, người của Minh Hiến tông chiêu đãi ta cũng không tồi.

Tằng Ngạn trong lòng đang thầm nghĩ.

- Trần Danh, Trần Tâm hai vị sư đệ. Chúng ta đã liên tục bay cả một ngày rồi, hãy tìm một nơi rồi nghỉ ngơi trước đã.

Tằng Ngạn nói với hai vị sư đệ đồng hành của mình.

Trần Danh, Trần Tâm lập tức cung kính nói:

- Tất cả đều theo sư huynh!

Hai người này cũng hiểu rằng, cứ nghe theo Tằng Ngạn là tốt nhất. Dù sao địa vị của Tằng Ngạn ở Thượng Thanh cung cũng vượt xa bọn họ, cho dù là ở Tiên giới thì Tằng gia cũng là một trong những gia tộc khai phái của Thượng Thanh cung, thế lực tại Tiên giới cũng không nhỏ. Cho nên, có thể đi theo vị sư huynh này cũng tuyệt đối không tồi.

Tằng Ngạn liếc mắt cái đã chọn được một nơi, hắn liền dẫn đầu và ngự kiếm bay tới.

- Hai vị sư đệ, đến đây, thưởng thức mỹ tửu mà Minh Hiến tông tặng!

Tằng Ngạn tỏ ra rất phóng khoáng, y hiểu rất rõ thế lực gia tộc mình không nhỏ, nhưng kết giao với một số đệ tử chưa theo bất kỳ phe phái nào đối với gia tộc cũng có chỗ tốt.
Nhưng Nguyên Minh trưởng lão tính tình vẫn có thể coi là chính trực, lão ghét Tinh Cực tông chẳng qua là vì bản thân là trưởng lão của Thượng Thanh cung mà thôi.

- Tằng Ngạn, nói cho rõ ràng xem nào! Rốt cuộc là có chuyện gì thế?

Nguyên Minh hỏi sư điệt của mình.

Lý Dương thấy vậy thì nhìn qua Tằng Ngạn cười lạnh. Hắn muốn xem tên Tằng Ngạn sẽ nói thế nào, vừa rồi còn nói dối là một trăm năm tới xem một lần, có lẽ lời nói dối này mà nói trước mặt trưởng lão của Thượng Thanh cung thì sẽ bị vạch trần ngay.

Tằng Ngạn tiếp lấy Hạnh Linh Thất Sắc hoa từ tay Trần Tâm rồi quay sang nói với Nguyên Minh:

- Sư thúc, đóa hoa này vốn là do sư điệt phát hiện ra trước, nhưng Tinh Cực tông đạo hữu muốn dựa vào phi đao lợi hại của Tinh Cực tông để cướp đoạt. May là Trần Tâm sư đệ tới kịp nên mới có thể lấy được đóa Hạnh Linh Thất Sắc hoa này trước.

Tằng Ngạn lại nói Lý Dương là kẻ cướp.

- Câm mồm! Đúng là không biết xấu hổ, ta chưa từng nhìn thấy kẻ nào vô sỉ như ngươi!

Lý Dương lúc này thực sự muốn giết ngay tên tiểu nhân Tằng Ngạn này.

Hạnh Linh Thất Sắc hoa của mình bị cướp đoạt, không ngờ còn bị vu khống, Lý Dương làm sao có thể nhẫn nhịn được?

Bất quá Lý Dương cũng khống chế được bản thân, bốn người của Thượng Thanh cung trước mắt thực lực vượt xa hắn. Tằng Ngạn là Độ kiếp tiền kỳ, Trần Tâm và Trần Danh là Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa còn có một trưởng lão vượt qua một lần thiên kiếp tán tiên.

Lý Dương lập tức vận lực bóp nát ba khối truyền tấn ngọc bội trong ngực.

Một khối là truyền tấn của Tinh Cực tông, một khối là của Thục Sơn kiếm phái Trần Kiếm Phong đưa, khối còn lại là do nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân đưa.

Không phải chỉ cần nhẫn nhịn một chút sao? Phải đợi nghĩa phụ quay trở lại, trước mặt đám người này ta chẳng có chút lực phản kháng nào!

Lúc này, quanh sơn cốc các tu chân giả xuất hiện càng ngày càng nhiều, ban đầu là vài chục người, sau đó là mấy trăm người, đó đều là các tu chân giả đang ở bên ngoài của các tông phái.

- Hạnh Linh Thất Sắc hoa!

Từng loạt những tiếng kinh hô truyền ra.

Phàm là tu chân giả có kiến thức đều nhận ra tuyệt thế kỳ trân này, những tu chân giả không biết đến Hạnh Linh Thất Sắc hoa nghe người bên cạnh nói cũng đã biết rồi. Người nào người nấy trên mắt đều phát ra quang mang, nhưng nó đã nằm trong tay Thượng Thanh cung, chẳng có ai dám lao lên cướp đoạt.

- Nguyên Minh đạo hữu, ở đây rút cục có chuyện gì vậy? Tựa hồ các vị và đạo hữu của Tinh Cực tông này có chút vấn đề?

Trong một vài tu chân giả xuất hiện xung quanh đã có một trung niên nhân lên tiếng. Người có gan lên tiếng lúc này cũng không phải là một tiểu nhân vật, đó chính là một trưởng lão của Ngũ Hành tông.

Tập 5: Côn Luân tiên cảnh