Thốn Mang

Chương 186 : Nhất xúc tức phát

Ngày đăng: 11:49 18/04/20


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Lúc này trong lòng Tằng Thăng tràn ngập sát cơ, Lý Dương giết ái đồ lão, giết con cưng lão, lại huỷ đi nhục thể của lão. Giờ phút này lão phải đem Lý Dương giết chết!

Lão đương nhiên sẽ không mở Thái Cực Phong Nguyên đại trận. Đại trận này nếu vừa mở mà Lý Dương sử dụng độn thuật, bọn họ căn bản đuổi không kịp Lý Dương, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Dương bỏ chạy, do vậy bất kể thế nào đại trận không thể mở.

Trần Kiếm Phong sắc mặt biến đổi, cường ngạnh cười lạnh nói:

- Tằng Thăng trưởng lão, lẽ nào ngươi nghĩ rằng ngươi chống đỡ được mấy ngàn đạo hữu ở nơi đây? Ngươi nói không mở là không mở sao?

Theo thời gian trôi đi, người đến nơi đây càng lúc càng nhiều. Bên ngoài đại trận, hoặc ngự không, hoặc ngự kiếm, cũng có một số tu chân giả chân đạp hồ lô lần lượt nhìn Tằng Thăng trưởng lão. Nơi đây tam giáo cửu lưu, bất kể là thập đại tông phái hay là một số tu tiên giả độc lai độc vãng. Tóm lại, sau lưng những người này đại biểu cho chín phần mười thế lực tu tiên giả Côn Luân tiên cảnh.

Mấy ngàn tu tiên giả tập trung nhìn, cảm giác đó thực là phi thường khủng bố.

Trong thế tục bình thường, mấy ngàn người thường trừng mắt nhìn ngươi, đã có một cỗ áp lực rồi, đừng nói mấy ngàn tu tiên giả tu vi tinh thâm.

Với Thục Sơn kiếm phái cầm đầu, mấy ngàn tu tiên giả chờ câu trả lời của Tằng Thăng!

Nếu như không đáo ứng, có lẽ Kim Kiếm tôn giả sẽ trực tiếp một kiếm phá đại trận này. Đại trận này lực phòng ngự cũng có hạn, chỉ cần cao thủ đẳng cấp Thiên tiên đến, liền có thể phá đại trận này. Đừng nói là Kim Kiếm tôn giả đã độ qua bảy lần tán tiên thiên kiếp.

Tằng Thăng ánh mắt nheo lại, nếu như nhiều người như vậy muốn cường hành tiến vào, lão cũng không có biện pháp gì!

Đột nhiên, Tằng Thăng nghiến răng, cơ trên mặt chuyển động, lập tức cao giọng nói:

- Các vị đạo hữu, hôm nay Tằng Thăng tôi cũng không dấu cái xấu nữa, tặc từ của Tinh Cực tông này giết con của tôi, lại giết ái đồ của tôi, hiện tại không ngờ còn nhân lúc tôi không phòng bị mà đánh lén, huỷ đi nhục thể của lão phu, ha ha… Ta đường đường là cao thủ Đại Thành kỳ, ngược lại bị huỷ mất nhục thể, phải chuyển qua tu tán tiên! Cừu này hận này, tôi có thể không báo sao? Các vị đạo hữu, mọi người nói, ta có thể không báo cừu này sao? Xin các vị đạo hữu nể mặt Tằng Thăng này, Tằng Thăng suốt đời không quên!

Nói xong, Tằng Thăng cúi người một cái thật sâu.

Tất cả tu tiên giả đều sững sờ, mọi người cũng không vô lý gây náo loạn, hiện tại nghe Tằng Thăng nói đáng thương như vậy, cả đám đều nổi lên lòng trắc ẩn.

- Quả nhiên, Tằng Thăng trưởng lão quả nhiên biến thành tán tiên rồi. Ai, cao thủ Đại Thành kỳ không ngờ ngược lại tu tán tiên, không thể trách Tằng Thăng trưởng lão phát cuồng à, mọi người tạm ở bên ngoài chờ một lúc đi.

Một vị tu tiên giả cảm thán nói.

Tu tiên giả công lực không tệ một chút đều phát hiện Tằng Thăng quả nhiên biến thành tán tiên rồi, cả đám đều hiểu ra.

Đã chết con mình, đã chết ái đồ, lại bị huỷ đi nhục thân, Tằng Thăng không khai mở đại trận cũng chuyện có thể hiểu, mấy ngàn tu chân giả cũng không có cưỡng bách gì.

Bất quá, Tằng Thằng hiểu, lần này hắn đem sự tình nói ra, tin rằng trong vài ngày cả Côn Luân tiên cảnh đều sẽ biết hắn Tằng Thăng đường đường cao thủ Đại Thành kỳ, ngược lại phải tu tán tiên. Chuyện xấu này nhất định sẽ lưu truyền ngàn năm vạn năm.

Nhưng vì giết Lý Dương, Tằng Thăng đã không tiếc gì nữa.

Trần Kiếm Phong thì lại cười lạnh, Tằng Thăng này có thể qua mắt người khác, nhưng không qua mắt được Thục Sơn kiếm phái hắn!

- Kiếm Phong à, cứ vậy đi, ta thấy Lý Dương kia số chết trong đại trận rất nhỏ, ngược lại còn chiếm ưu thế. Không cần vội, cứ để tiểu tử Lý Dương chơi đùa một chút, chờ khi hắn nguy hiểm chúng ta lại tiến vào cũng không trễ.

Với thần thức của Kim Kiếm tôn giả hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ ràng mọi tình huống.

Trần Kiếm Phong vừa nghe đại trưởng lão nói như vậy, hắn trong lòng suy nghĩ "Cũng đúng, hiện tại Lý Dương tựa hồ có phần ưu thế, không cần vội."

- Ừm, Thái Cực Phong Nguyên đại trận này, tạm thời để vậy.

Trần Kiếm Phong thản nhiên nói.

Tằng Thăng vừa nghe, nhất thời mừng rỡ, lão lo lắng nhất là Thục Sơn kiếm phái muốn tiến vào, có sự tồn tại của Kim Kiếm tôn giả, Thượng Thanh cung bọn họ ngăn cản không nổi.

- Nguyên Minh, Nguyên Thanh, chúng ta đi!

Đứng ở bên rìa Nguyên Thanh, Nguyên Minh lập tức cùng Tằng Thăng lại cùng nhau tìm kiếm Lý Dương.

Còn lúc này, Kim kiếm trên đại trận cũng bay về trong bao kiếm của Kim Kiếm tôn giả.

Tằng Thăng đi như bay, đột nhiên quay đầu nhìn mấy ngàn tu chân giả phía ngoài đại trận, cùng với cao thủ Thục Sơn kiếm phái, trong lòng có quyết định.

"Tằng Ngạn, Diệc Trang bị giết, bổn trưởng lão nhục thể bị huỷ, chỉ có thể trọng tu tán tiên, trên tay tặc tử Tinh Cực tông có Hạnh Linh Thất Sắc hoa!"

Đem tin tức này đưa vào trong truyện tấn ngọc bội, sau đó bóp nát.

Tằng Thằng cũng hiểu được, chuyện phát triển đến nước này chỉ có ba trưởng lão như lão, đã không còn trấn áp được cục diện rồi.

Trong đại điện Thượng Thanh cung.

Cung chủ Thượng Thanh cung Phụng Tân tiếp được tin tức truyện tấn ngọc bội truyền đến, nhất thời triệu tập lượng lớn đệ tử Thượng Thanh cung.

- Các vị, lần này Tằng Ngạn phát hiện được thiên tài địa bảo chính là Hạnh Linh Thất Sắc hoa!

Cung chủ Phụng Tân nói trước tiên.

Hạnh Linh Thất Sắc hoa!

Các trưởng lão Thượng Thanh cung phía dưới cùng các đệ tử hàng đầu lần lượt đều kinh ngạc, nhất thời trong đại điện huyên náo cả lên, sự trân quý của Hạnh Linh Thất Sắc hoa, những nhân vật cao tầng của Thượng Thanh cung đều hiểu rõ!

- Nhưng mà…!

Tất cả đệ tử đều yên tĩnh lại, nghe cung chủ nói.

- Nhưng mà Tằng Ngạn, Diệc Trang bị giết, Tằng Thăng trưởng lão nhục thể bị huỷ, ngược lại phải tu tán tiên!

Cung chủ Phụng Tân lạnh giọng nói.

Nhất thời đệ tử phía dưới ngây ngươi, Thượng Thanh cung là Côn Luân tiên cảnh đệ nhất đại phái, từ khi nào bị người khi dễ thành như vậy.

- Hung thủ chính là đệ tử Tinh Cực tông!

Thượng Thanh cung từ rất sớm đã nhìn Tinh Cực tông không thuận mắt, bất quá Tinh Cực tông thực lực rất mạnh, không chỉ đệ tử mạnh, hơn nữa cao thủ đẳng cấp tán tiên cũng có không ít, trong đó hùng mạnh nhất chính là "Minh Lan tam tiên". Nghe nói "Minh Lan tam tiên" này nằm xưa cùng Tầm Hoan chân nhân có tình huynh đệ.

- Phụng Tân, mang theo mấy trăm đệ tử mau lên, ta qua đó trước!

Thanh âm thanh u vang lên trong đại điện.

Tất cả đệ tử đều nhìn về phía bầu trời ngoài đại điện, chỉ thấy một lão già áo xanh dẫn theo sáu người trung niên, thoáng chốc biến mất nơi cuối chân trời.

Ngọc Minh chân nhân!

Lão già áo xanh dẫn dầu chính là Ngọc Minh chân nhân, phía sau chính là sáu vị tán tiên của Thượng Thanh cung, đương nhiên, sáu tán tiên này chỉ là một bộ phận thực lực Thượng Thanh cung mà thôi, còn có không ít tán tiên tiền bối đang bế quan! Với tốc độ của Ngọc Minh chân nhân, có lẽ một canh giờ là có thể đến kịp.

Phụng Tân nhất thời tràn đầy khí thế, tuỳ ý chọn ra mấy trăm đệ tử rồi cũng đuổi theo.

Lần này, Thượng Thanh cung tính là biểu hiện một chút cường thế của đệ nhất đại tông phái.

Tinh Cực tông thuộc về cực bắc Thiên Vân sơn mạch, cách Tiêu Diêu tiên phủ thật là quá xa xôi.

Cho dù rất sớm nhận được tin tức, nhưng mà vẫn còn trên đường phi hành.

"Hạnh Linh Thất Sắc hoa xuất thế, lên… " Đây chính là tin tức mà Lý Dương thông qua truyện tấn ngọc bội gửi cho Tinh Cực tông.

- Lần này thỉnh ba vị tiền bối ra tay, Ảo Quang cũng thật xấu hổ!

Ảo Quang chân nhân giá ngự đoa mang, bên cạnh là ba lão già tóc bạc đang ngự không phi hành, tốc độ cực nhanh khiến người cực kỳ sợ hãi.

Tinh Cực tông sở dĩ có thể trở thành đại tông phái, thế lực tiếp cận Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung không chỉ là bản thân thực lực mạnh mẽ và đệ tử công kích cường đại, quan trọng nhất chính là siêu cấp cao thủ cũng là phi thường.

Thượng Thanh cung và Thục Sơn kiếm phái ẩn dấu thâm hậu, trong tông phái tán tiên không ít, tán tiên mạnh nhất thậm chí độ quá bảy lần tán tiên thiên kiếp.

Còn siêu cấp cao thủ Tinh Cực tông cũng không kém bao nhiêu, "Minh Lan tam tiên" ba vị cao thủ độ qua sáu lần tán tiên thiên kiếp. Năm xưa nợ Lý Tầm Hoan ân tình lớn, hơn nữa cùng Lý Tầm Hoan cảm tình thập phần tốt. Giống như huynh đệ, do vậy liền lưu lại Tinh Cực tông, hơn nữa Ảo Quang chân nhân không giống như Tầm Hoan chân nhân.

Tầm Hoan chân nhân lười kiếm cái gì cao thủ, nhưng Ảo Quang chân nhân lại đem trí lực phát dương quang đại Tinh Cực tông. Ông kiệt lực tìm kiếm một số tán tu, mời những cao thủ đẳng cấp tán tiên này đến môn phái làm khách.

Hiện tại trong Tinh Cực tông tán tiên khách khanh cũng có không ít, mạnh nhất chính là "Minh Lan tam tiên"!

- Ảo Quang không cần như thế, Thượng Thanh cung đó thực lực hùng mạnh, nhưng khi dễ một tiểu bối cũng là quá đáng. Đương nhiên trừ khi Ngọc Minh chân nhân kia xuất thủ, ba lão già chúng ta sẽ xuất thủ, "Minh Lan tam tài trận" của ba huynh đệ chúng ta cũng đã lâu không có sử dụng. Lần trước cùng Ngọc Minh chân nhân đối chiến, vẫn là chuyện của một ngàn năm trước. Lần trước ba huynh đệ chúng ta thua một lần, bất quá hơn một ngàn năm sau, thì lại không giống rồi!

Lão đại Minh Thiên trong "Minh Lan tam tiên" tự tin nói.

Lúc xưa, Ngọc Minh chân nhân độ qua sáu lần tán tiên thiên kiếp, ba huynh đệ bọn họ độ qua năm lần tán tiên thiên kiếp. Ngọc Minh chân nhân một đối ba, cuối cùng hiểm hiểm thắng được ba ngươi, bất quá cũng không có dư lực để truy kích nữa.

Nhưng hiện tại, Ngọc minh chân nhân lại độ qua một lần tán tiên thiên kiếp, công lực thâm hậu thêm một tầng, nhưng Minh Lan tam tiên, trải qua một lần tán tiên thiên kiếp, công lực ba người cũng đề cao, lúc này tái sử dụng "Minh Lan tam tài trận" để hợp kích, uy lực đề cao lên rất nhiều.

- Rửa sạch nỗi nhục lần trước!

Minh Lan tam tiên lần này đến, cũng là vì điều này.

Ảo Quang chân nhân mục quang nhìn về phương nam:

- Thượng Thanh cung? Hừ, Tinh Cực tông ta cũng không phải là dễ dàng đối phó vậy đâu! Cháu yêu của ta, cháu phải ráng kiên trì, ông nội chỉ nửa canh giờ là tới!

Liền đó bốn người hoá thành lưu quang, trong nháy mắt bay về hướng cực nam.

Bên ngoài Thái Cực Phong Nguyên đại trận!

Lưu quang!

Gần như mấy ngàn tu chân giả đều trơ mắt nhìn ra xa, một đạo lưu quang loé lên, nhất thời một người trung niên tóc bạc liền xuất hiện trong đại trận.

- Hừ, Thượng Thanh cung lá gan không nhỏ, ngay thứ của ta cũng dám cướp!

Tiêu Diêu tán nhân lạnh lùng cười.

Kim Kiếm tôn giả vừa nhìn thấy Tiêu Diêu tán nhân nhất thời kinh hãi, lão cũng độ qua bảy lần thiên kiếp, thời gian tu luyện gần tám ngàn năm, đối với đại danh của Tiêu Diêu tán nhân, lão còn hiểu rõ. Hơn nữa năm xưa khi lão vừa mới tu luyện, từng có gặp qua Tiêu Diêu tán nhân, Tiêu Diêu Tán nhân còn từng cứu qua lão một mạng.

- Tiêu Diêu tiền bối, người còn nhớ tám ngàn năm trước đồng tử hái thuốc của Thục Sơn kiếm phái không?

Thanh âm Kim Kiếm tôn giả có chút run run.

Tiêu Diêu tán nhân quay đầu nhìn, thấy Kim Kiếm tôn giả, Tiêu Diêu tán nhân rời khỏi sơn cốc số lần không nhiều, ông cứu người cũng bằng tâm tình tốt xấu, cứu người rồi cũng không nói gì, trực tiếp bỏ đi.

Nhưng mà năm xưa ông cứu một đồng tử của Thục Sơn kiếm phái, ông còn nhớ rõ, bởi vì lần đó ông độ qua tán tiên thiên kiếp lần thứ nhất nên tâm tình rất tốt, còn cùng đồng tử đó nói chuyện khá lâu.

- Ngươi chính là đồng tử Thục Sơn kiếm phái đi hái thuốc suýt té chết đó à?

Tiêu Diêu tán nhân cười nói.

Kim Kiếm tôn giả lập tức vui mừng nói:

- Đúng, đúng! Đồng tử đó chính là vãn bối, tiền bối không ngờ còn nhớ kỹ, vãn bối thực sự rất là vinh hạnh!

Tu chân giả không thích nợ người ân đức, Tiêu Diêu tán nhân cứu lấy một mạng Kim Kiếm tôn giả, Kim Kiếm Tôn giả vẫn luôn nhớ mãi, mặc dù lão muốn báo đáp ân cứu mạng, nhưng mà từ sau ngày nói chuyện đó, liền không có thấy qua Tiêu Diêu tán tiên một lần.

Lão thậm chí lo lắng Tiêu Diêu tán nhân lần tán tiên thiên kiếp nào đó thất bại.

Tiêu Diêu tán nhân không khỏi cảm thán:

- Tám ngàn năm, chớp mắt đã tám ngàn năm trôi qua, năm xưa đồng từ hái thuốc bây giờ cũng là đại nhân vật của Thục Sơn kiếm phái rồi, người ngoài đều gọi ngươi Kim Kiếm tôn giả, ta cũng thỉnh thoảng nghe qua thanh danh ngươi.

Kim Kiếm tôn giả vội vàng nói:

- Tiêu Diêu tiền bối, gọi vãn bối Kim Kiếm là được!

Lão thật không dám để Tiêu Diêu tán nhân gọi lão "Kim Kiếm tôn giả", một là Tiêu Diêu tán nhân công lực so với lão cao hơn, hai là Tiêu Diêu tán nhân lại cứu qua tính mạng lão.

Tiểu Diêu tán nhân gật đầu.

- Kim Kiếm à, Thượng Thanh cung này không ngờ bá đạo như vậy, tạo ra Thái Cực Phong Nguyên đại trận, muốn bất nghĩa tử của lão phu. Hừ hừ, ngay nghĩa tử ta cũng dám khi dễ, quả thực không muốn sống nữa rồi!

Trong mắt Tiêu Diêu tán nhân thoáng qua một tia hàn quang.

Thần thức ông sớm đã nhìn cả đại trận, ông biết lúc này Lý Dương rất thoải mái, rất là an toàn, do vậy cũng không vội.

Kim Kiếm tôn giả vừa nghe nhất thời mừng rỡ.

Đệ nhất cao thủ của Thượng Thanh cung là Ngọc Minh chân nhân cũng là tán tiên độ qua bảy lần tán tiên thiên kiếp cùng lão đấu suốt mấy ngàn năm vẫn luôn bất phân thắng bại. Nếu như Tiêu Diêu tán nhân này đứng về phía lão, vậy chuyện Thục Sơn kiếm phái đè đầu Thượng Thanh cung quả thực là dễ dàng.

- Đúng à, Thượng Thanh cung này đích xác thái quá bá đạo, vãn bối xin đi trước cứu lấy nghĩa tử tiền bối, rồi trở lại cùng Thượng Thanh cung kia lý luận một phen xem thế nào?

Kim Kiếm tôn giả lập tức nói. Vừa rồi lão còn tính không vội động thủ, nhưng mà hiện tại lại muốn giúp Tiêu Diêu tán nhân làm một số chuyện.

Một là lôi kéo Tiêu Diêu tán nhân, hai cũng là báo ân.

Tiêu Diêu tán nhân lắc đầu cười nói:

- Không cần vội đuổi theo, nghĩa tử của ta há có thể để mấy tên này bắt được? Cứ chờ xem kịch hay đi. Lý Dương nó cũng cần được tôi luyện, chờ khi nó nguy hiểm, hãy ra tay cũng không muộn!

- Vâng!

Kim Kiếm tôn giả tuân mệnh nói.

Dưới cây lớn hưởng bóng mát.

Lý Dương thích ý dựa mình vào một gốc cây đại thụ, người của Thượng Thanh cung linh thức tìm không thấy hắn, còn hắn lại tìm thấy đối phương.

- Lý Dương, con cùng bọn chúng chơi đùa đi, đừng có bận tậm gì, trời sập xuống đã có ta. Hừ hừ, Thượng Thanh cung cũng thật là to gan, ngay đồ của ta cũng muốn cướp! Lý Dương, mặc sức phóng tay!

Thanh âm Tiêu Diêu tán nhân vang lên bên tai Lý Dương.

- Nghĩa phụ!

Lý Dương đứng phắt dậy.

Yêu cầu truyenfull.vn. eu không lấy bản dịch này! - Nhóm dịch Siêu tốc

Tập 5: Côn Luân tiên cảnh

Lý Dương trong lòng lập tức nhẹ nhõm.

Ở trong Thái Cực Phong Nguyên đại trận này, Lý Dương cho tới giờ chưa có lúc nào buông lỏng. Dù sao thì trong tam đại trưởng lão của Thượng Thanh cung tùy ý chọn một người đem so với chính mình, bản thân đều không phải là đối thủ.

Bây giờ, Tiêu Diêu tán nhân đã đến, Lý Dương liền cảm giác hoàn toàn nhẹ nhõm. "Không cần lo lắng nguy hiểm! Nếu như gặp phải nguy hiểm thì nghĩa phụ của mình nhất định sẽ không buông tay bỏ mặc mà không thèm quản tới."

"Đi, chơi đùa với đám đệ tử Thượng Thanh cung này một chút!" Lý Dương điểm chân một cái, lập tức giống như một cơn gió thổi qua, lóe lên một cái đã ở cách đó mấy trăm mét.

Nguyên Thanh trưởng lão cùng với Nguyên Minh trưởng lão chụm lại một chỗ.

- Sư đệ, hôm nay trong ba người chúng ta, ngươi là Đại Thành kì cao thủ, mà ta với Tằng Thăng sư huynh cũng đã là Tán tiên. Ngươi cũng nên cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để bị tặc tử Tinh Cực tông đánh lén.

Nguyên Minh quay sang phía Nguyên Thanh nhắc nhở.

Nguyên Thanh cười lạnh nói:

- Sư huynh, đừng lo lắng! Tin rằng Tằng Thăng sư huynh hắn là do quá mức lơi lỏng, ta tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện ngoài ý muốn như vậy. Không phải chỉ là một tên đệ tử Tinh Cực tông hay sao? Đột nhiên lại khiến cho Thượng Thanh cung chúng ta không còn chút mặt mũi nào như vậy!

Nguyên Minh tán đồng nói:

- Đúng vậy, căn cứ vào quan sát của ta, hắn ngay cả Độ Kiếp kì cũng không đến. Thật không hiểu hắn như thế nào lại có thể hủy được nhục thể của Tằng Thăng trưởng lão.

Nguyên Thanh khinh thường nói:

- Tinh Cực tông chỉ là một tông phái mới nổi thôi mà, có cái bối cảnh gì chứ. Cho dù có bị tiêu diệt, Lý Tầm hoan ở tiên giới cũng không thể gây ra sóng ta gió lớn gì, Ta lúc đầu đã đề nghị Ngọc Minh chân nhân trực tiếp hủy diệt Tinh Cực tông này đi, chỉ là ngọc Minh chân nhân vẫn không quyết định chủ ý.

Đệ tử trong Thượng Thanh cung, mỗi người đều hết sực tự cao tự đại, hơn ngàn năm trở lại đây, Thượng Thanh cung đều là đệ nhất đại tông phái ở Côn Lôn tiên cảnh, đệ tử tự cao là rất bình thường. Những đệ tử này đặc biệt đối với Tinh Cực tông vô cùng thù ghét.

Ngày đó, trong khi Ảo Quang chân nhân độn kiếp, Ngọc Sinh trưởng lão của Thượng Thanh cung cũng châm chọc thẳng mặt, có thể tưởng tượng, thái độ của Thượng Thanh cung đối với Tinh Cực tông ác liệt đến mức nào. Nguyên Thanh trưởng lão đó là một trưởng lão tương đối cực đoan.

Lý lịch! Bối cảnh!

Tinh Cực tông một thứ cũng không có, không bị Thượng Thanh cung thù ghét mới lạ.

- Nguyên Minh sư huynh, chúng ta chia nhau ra bắt tên tiểu tặc Tinh Cực tông đó, như vậy sẽ nhanh hơn!

Nguyên Thanh quay về phía Nguyên Minh nói.

Nguyên Minh lập tức dặn dò:
Kim Kiếm tôn giả cười to, lúc này tiên kiếm Tường Kim lại bay về phía trên đỉnh đầu của Kim Kiếm tôn giả.

Vẻ mặt Ngọc Minh chân nhân vô cùng khó coi.

Hắn thiếu chút nữa bị bảo bối của chính mình hại chết!

Quy Nguyên châu này kể từ đây công hiệu có thể nói là không còn nữa, dù sao thì khi gặp phải cao thủ cấp bậc Thiên tiên toàn lực công kích sẽ sinh ra nổ mạnh khiến cho không gian bị phá vỡ, làm bản thân mình gặp phải nguy hiểm.

- Ah, Quy Nguyên châu của ngươi coi chư có chút tác dụng, đối phó với vài Đại Thành kì cao thủ, hoặc là Độ Kiếp kì cao thủ, khi đó tuyệt đối là không sợ công kích a! Kim Kiếm tôn giả an ủi Ngọc Minh chân nhân nói.

Đối phó với Đại Thành kỳ cao thủ hay Độ Kiếp kỳ cao thủ, Ngọc Minh chân nhân cho dù không dùng tới Quy Nguyên châu cũng làm được. Phải là đối phó với đồng cấp cao thủ, chính là những kẻ mạnh như Kim Kiếm tôn giả này. Nếu hoàn cảnh chiến đấu chuyển đến Tiên giới, Ngọc Minh chân nhân sẽ không lo lắng gì cả, dù sao không gian ở Tiên giới cũng thập phần ổn định.

Nhưng mà cực hạn không gian có thể thừa nhận ở Phàm Nhân giới quả thực quá thấp.

Quy Nguyên châu tại Phàm Nhân giới đối với Ngọc Minh chân nhân mà nói căn bản là không có chút tác dụng. Nếu Minh Lan tam tiên muốn hại Ngọc Minh chân nhân, chỉ cần toàn lực công kích Ngọc Minh chân nhân. Nổ mạnh sẽ khiến cho không gian nứt ra, mà… may mắn vụ nổ vừa rồi quá mạnh mẽ làm Ngọc Minh chân nhân văng ra xa trăm mét, nếu không…

- Đi!

Ngọc Minh chân nhân quát lạnh một tiếng, cũng không để ý đến vừa rồi cái gì hào ngôn tráng ngữ "Giết không tha!", liền mang theo nhân mã của Thượng Thanh cung chạy mất. Dù sao không thể dùng Quy Nguyên châu, hắn không phải là đối thủ của Kim Kiếm tôn giả.

- Hừ, Ngọc Minh tên tiểu tử này, dám khi dễ nghĩa tử của ta, nghĩ phủi mông vài cái rồi đi sao, trên đời có chuyện tốt như vậy sao?

Kém theo một tiếng quát lạnh, thân ảnh của Tiêu Diêu tán nhân xuất hiện phía trước đám người Ngọc Minh chân nhân.

Tập 5: Côn Luân Tiên Cảnh

Ngọc Minh chân nhân tròng mắt co lại nhìn trung niên nhân tóc bạc trước mặt, trong lòng khiếp sợ.

"Người kia là ai? Vì sao hắn xuất hiện mà ta cũng không cảm nhận được chút khí tức nào? Ta chính là tán tiên đã vượt qua bảy lần thiên kiếp, nhìn khắp Côn Luân tiên cảnh này, như thế nào có thể có cao thủ cấp bậc này? Kim Kiếm tôn giả công lực bất quá cũng chỉ bằng với ta mà thôi. Người này rốt cuộc là ai?"

Ngọc Minh chân nhân trong lòng có điểm kinh loạn, trên thực tế hắn biết sự tích của Tiêu Diêu tán nhân, nhưng mà hắn không hề liên hệ được người trước mắt với Tiêu Diêu tán nhân. Dù sao hắn cũng chỉ là trong khi tu luyện, có nghe nói qua đến cố sự của Tiêu Diêu tán nhân. Chỉ là nghe nói mà thôi!

Hơn nữa hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng thực sự gặp qua Tiêu Diêu tán nhân. Hắn cũng không hề nghĩ đến Tiêu Diêu tán nhân một thân một mình tu luyện, cũng có thể tự mình vượt qua tám lần thiên kiếp. Bây giờ cách tán tiên kiếp lần thứ chín chỉ còn khoảng năm năm nữa.

Tiêu Diêu tán nhân cơ hồ chẳng bao giờ rời khỏi nơi ở của mình. Ngọc Minh chân nhân và Kim Kiếm tôn giả khi vừa mới bắt đầu tu luyện, thì Tiêu Diêu tán nhân đã là tán tiên, đã bắt đầu ẩn cư rồi. Kim Kiếm tôn giả trong khi vẫn còn là đồng tử, xảo hợp đã gặp được Tiêu Diêu tán nhân một lần, còn Ngọc Minh chân nhân chưa từng được gặp Tiêu Diêu tán nhân.

Về phần tâm cảnh, hiện nay tu vi tâm cảnh của Tiêu Diêu tán nhân cực cao, thậm chí có thể xem như vừa bước vào Tiên Quân tiền kì, so với Hạng Vũ còn cao hơn một chút. Cho dù là Đại La kim tiên đến đây, cũng đừng có mơ có thể cảm nhận được khí tức của Tiêu Diêu tán nhân.

Cấp bậc cao thủ Tiên giới chia làm: Thiên tiên, La Thiên thượng tiên, Đại La kim tiên, Cửu Thiên Huyền tiên, Tiên quân, Tiên đế. Đại La kim tiên đến đây, so với Tiêu Diêu tán nhân còn thấp hơn Tiêu Diêu tán nhân một cấp, có thể tưởng tượng được tâm cảnh tu vi của Tiêu Diêu tán nhân.

Ngọc Minh chân nhân có thể phát hiện được khí tức của Tiêu Diêu tán nhân thì mới là việc lạ lớn. Ở trước mặt Tiêu Diêu tán nhân, tu vi tâm cảnh của Ngọc Minh chân nhân có thể không cần kể đến.

- Không nghe thấy ta nói gì sao?

Tiêu Diêu tán nhân cười lạnh, một cỗ khí thế thao thiên giống như một trận cuồng phong điên cuồng xô về phía Ngọc Minh chân nhân, hơn nữa chỉ áp bức một mình Ngọc Minh chân nhân mà thôi, các đệ tử của Thượng Thanh cung khác không bị ảnh hưởng chút nào, Tiêu Diêu tán nhân đối với đám tiểu bối này thực sự là khinh thường.

Tâm thần của Ngọc Minh chân nhân lúc này run lên, quá sức mạnh mẽ! Tâm cảnh tu vi của đối phương quá sức mạnh mẽ!

- Tiền bối, người nói nghĩa tử là ai vậy? Ta như thế nào lại khi dễ nghĩa tử của tiền bối chứ?

Ngọc Minh chân nhân lập tức cung kính nói, hắn đến khí tức của đối phương cũng không cảm nhận được. Đối phương hơi phát ra chút khí thế là có thể làm chấn động tinh thần của hắn, chỉ riêng điểm ấy, cũng đã khiến cho hắn có chút kinh khủng. (1)

Lúc này gần vạn tu tiên giả bay đầy trời cả đám đều ngây ra, trung niên nhân tóc bạc đột nhiên tới này rốt cuộc là ai? Tựa hồ như Ngọc Minh chân nhân gặp phải hắn, phảng phất giống như chuột gặp phải mèo, run run rẩy rẩy.

Nhưng bọn họ khẳng định được một điểm.

Tiêu Diêu tán nhân này dám chắc là cao thủ, hơn nữa là công lực vượt quá siêu cấp cao thủ Ngọc Minh chân nhân. Nếu không làm sao mà làm cho Đại trưởng lão của Thượng Thanh cung vô cùng bá đạo lại tỏ ra cung kính như vậy.

- Ta nghĩ vị cao thủ trung niên nhân tóc bạc này là một Đại tiên ở Tiên giới nhàm chán nên đến đây du ngoạn. Thấy Ngọc Minh chân nhân này quá mức kiêu ngạo, đại tiên nhân gia người nhìn không vừa mắt, liền đến giáo huấn hắn.

Một người trẻ tuổi tức giận nói, y đúng là tu chân giả của Thần Thâu môn trong Côn Luân tiên cảnh.

- Sư đệ, ngươi nói cũng không phải là không có khả năng a. Ân, nói không chừng vị cao thủ này là phụ thân của Ngọc Minh chân nhân, thấy con mình quá mức kiêu ngạo, nên mới đến để dạy dỗ con của mình.

Một gã đệ tử của Thần thâu môn tặc lưỡi cười nói.

Vô số tu chân giả trên bầu trời đều là đang đoán định thân phận thực sự của Tiêu Diêu tán nhân. Tuy cũng có người từng gặp qua Tiêu Diêu tán nhân, nhưng mà bọn họ vẫn như trước không hề biết thân phận thực sự của y.

- Tiền bối, tên "tặc tử" Tinh Cực tông này… đệ tử Tinh Cực tông này là nghĩa tử của tiền bối?

Ngọc Minh chân nhân khó có thể tin được hỏi.

Tiêu Diêu tán nhân cười lạnh gật đầu.

Lý Dương lại nhìn Ngọc Minh chân nhân, nói:

- Ngọc Minh chân nhân, ngay từ đầu khi con của Tằng Thăng là Tằng Ngạn đến cướp Hạnh Linh Thất Sắc hoa của ta, ta đã nói với hắn rồi, ta là nghĩa tử của Tiêu Diêu tán nhân. Đáng tiếc a, Nguyên Minh trưởng lão của các ngươi còn không tin.

Thanh âm của Lý Dương rất lớn, gần vạn tu chân giả xung quanh tất cả đều không phải người thường, đều nghe thấy rất rõ ràng.

- Việc Lý Dương Đạo hữu của Tinh Cực tông nói đúng là sự thật, lúc đầu đích xác là hắn đã nói qua chuyện này nhưng ngược lại Nguyên Minh trưởng lão của Thượng Thanh cung lại còn cười nhạo Lý Dương đạo hữu, nói hắn bịa đặt. Việc này, chúng ta gần ngàn đồng đạo lúc đầu ở Thiên Vân trận đều có thể làm chứng!

Một tu chân giả lúc đầu có mặt ở Thiên Vân trận cao giọng nói.

Nhất thời gần ngàn tu chân giả trước đây có mặt trong Thiên Vân trận cả đám đều cao giọng chứng minh Lý Dương nói đúng là sự thật.

Ngọc Minh chân nhân nhất thời lặng cả người, hắn không phải là do thanh âm của gần ngàn tu chân giả làm lặng người, mà là hắn nghe thấy Lý Dương nói đến danh hiệu "Tiêu Diêu tán nhân".

"Tiêu Diêu tán nhân? Hắn đúng là Tiêu Diêu tán nhân?" Ngọc Minh chân nhân rốt cuộc cũng biết được nhân vật thần bí trước mặt mình là ai.

"Nếu như hắn thực sự là Tiêu Diêu tán nhân, hắn nhất định là đã vượt qua tám lần thiên kiếp, công lực so với ta chỉ là cao hơn một chút mà thôi. Hơn nữa hắn một thân một mình, dám chắc không thể nào có được phi kiếm cấp bậc tiên khí. Nếu như vậy, thực lực của hắn so với ta còn không mạnh bằng."

Ngọc Minh chân nhân trong lòng nghĩ vậy, ngay từ đầu hắn đối với Tiêu Diêu tán nhân hoàn toàn không biết chi tiết, thần bí không lường được mới là điều khiến người khác phải sợ hãi nhất. Bây giờ Ngọc Minh chân nhân đã tính toán được thực lực chân thật của Tiêu Diêu tán nhân thì cũng không lo lắng nữa.

"Hừ, bất quá không phải chỉ là hơn ta một lần thiên kiếp tán tiên sao? Ta có bí pháp cao nhất của Thượng Thanh cung là Kiếm Mê Huyễn Ảnh, cũng không nhất định đấu không lại hắn!" Ngọc Minh chân nhân trong lòng bắt đầu có tin tưởng.

Bất quá, lúc này đối phương có Kim Kiếm tôn giả ở đây, Kim Kiếm tôn giả lại có tiên kiếm Tường Kim, Ngọc Minh chân nhân cũng không dám quá mức kiêu ngạo.

- Nguyên Minh, lại đây cho ta!

Ngọc Minh chân nhân gọi Nguyên Minh đi đến:

- Nguyên Minh, Lý Dương tiểu hữu nói có đúng không? Nguyên Minh trên trán mồ hôi lạnh chảy ra từng hạt.

Hắn lúc đầu nghe Lý Dương nói, Tiêu Diêu tán nhân đã đợi mấy ngàn năm, nhưng trước khi Hạnh Linh Thất Sắc hoa đại thành ba ngày lại rời đi. Nghe thấy vậy, hắn cho rằng đó không phải là sự thật, cho rằng nhất định là Lý Dương đang nói dối. Đương nhiên, bọn họ muốn lấy Hạnh Linh Thất Sắc hoa cũng là một nguyên nhân.

- Đại trưởng lão, lúc ấy… lúc ấy…

- Ta hỏi ngươi có phải là thật hay không, ngươi chỉ cần trả lời đúng hay không! Ngọc Minh chân nhân bạch mi nhướng lên, lãnh đạm nói.

Nguyên Minh cúi đầu thởi dài:

- Đúng!

Ngọc Minh chân nhân lập tức quay về phía Tiêu Diêu tán nhân nói:

- Tiêu Diêu tán nhân tiền bối, thật sự xin lỗi, xem ra chuyện này là do Thượng Thanh cung chúng ta sai. Ta thật sự tạ lỗi với tiền bối và Lý Dương tiểu hữu, hi vọng tiền bối cùng Lý Dương tiểu hữu lượng thứ.

- Không có gì? Tạ lỗi?

Lý Dương cười lạnh, tựa hồ như Ngọc Minh chân nhân này hoàn toàn phát điên rồi, đến cướp đồ vật của người ta, làm ra cái vẻ đầu hổ đuôi rắn, bây giờ nói một câu xin lỗi là có thể kết thúc sao.

Ngọc Minh chân nhân cả người đứng thẳng lên, nhìn về phía Lý Dương, nhưng mà một tiếng cũng không nói.

Ngọc Minh chân nhân thấy chính mình đứng ra xin lỗi đã là rất nể mặt rồi, huống chi hiện nay Tiêu Diêu tán nhân trong lòng hắn cũng không đủ uy hiếp hắn, không phải chỉ là hơn một lần thiên kiếp thôi sao? Công lực của chính mình tương đương với La Thiên thượng tiên trung kỳ, mà công lực của Tiêu Diêu tán nhân công lực cũng chỉ tương đương với La Thiên thượng tiên hậu kì, so với chính mình không cao hơn bao nhiêu. Về mặt vũ khí công pháp, bản thân mình ở Thượng Thanh cung, dám chắc so với Tiêu Diêu tán nhân mạnh hơn.

- Ngọc Minh, nói ta nghe thử xem, Thượng Thanh cung các ngươi ở Tiêu Diêu tiên phủ của ta xuất thủ đánh nhau, ngươi xem sơn cốc bị các ngươi biến thành cái dạng gì rồi? Làm hỏng sơn cốc của ta, một câu xin lỗi là có thể xong sao? Ngươi tự xem lại mình đi!

Tiêu Diêu tán nhân lạnh lùng nhìn Ngọc Minh chân nhân.

Đích xác, trải qua đại chiến liên tiếp, vừa rồi còn có các siêu cấp cao thủ chiến đấu, sơn cốc nguyên bản đã trở thành một mảnh hỗn loạn, hoa cỏ tất cả đều bị phá hủy. Ngọc Minh chân nhân bị ánh mắt băng lãnh của Tiêu Diêu tán nhân nhìn qua tựa hồ có chút không thoải mái, hơi nhướng mày một chút, nói:

- Ngươi muốn như thế nào?

Lúc này Ngọc Minh chân nhân xưng hô với Tiêu Diêu tán nhân từ "tiền bối" đã biến thành "ngươi".

- Bí phương (2) của Thí Khiển lôi! Tiêu Diêu tán nhân lạnh nhạt nói.

Tiêu Diêu tán nhân ở Côn Luân tiên cảnh nhiều năm như vậy, mặc dù không thường xuyên đi ra ngoài nhưng mà đối với đại thế vẫn còn biết một chút, Thượng Thanh cung cường đại như vậy, Thí Khiển lôi không thể không tính đến. Tu tiên giả nhục thể đều là dạng nào? Đối mặt với Thí Khiển lôi dù là Độ Kiếp kỳ, Đại Thành kỳ cao thủ cũng không dám khinh thường.

- Không được!

Một tiếng hét lớn từ bầu trời vang lên, cung chủ của Thượng Thanh cung là Phụng Tân mang theo mười vị tán tiên, ba vị trưởng lão cùng với mấy trăm đệ tử phá không mà đến.

Lực lượng cường đại như vậy, nhất thời khiến cho những tu chân giả vây xem hít vào một hơi khí lạnh.

Vừa mới có sáu vị tán tiên cùng Ngọc Minh chân nhân đến, bây giờ lại thêm mười vị tán tiên, Thượng Thanh cung này rốt cuộc có bao nhiêu tán tiên đây?

Đây là chuyện nội bộ của đại phái.

Kim Kiếm tôn giả của Thục Sơn kiếm phái cười lạnh, luận về tán tiên, Thục Sơn kiếm phái cũng không thể ít hơn so với Thượng Thanh cung. Hắn thấy rõ Thượng Thanh cung lần này đến đây chính là để biểu hiện thực lực, đại hiển uy phong.

- Bí phương của Thí Khiển lôi chính là do tiền bối của Thượng Thanh cung nghiên cứu ra, làm sao có thể truyền cho người ngoài được!

Phụng Tân cung chủ quát lạnh một tiếng, mà Nguyên Minh cũng lập tức truyền âm với Phụng Tân cung chủ, nói rõ ràng tình hình ở đây. Lúc này Phụng Tân cung chủ có thể còn chưa biết rõ thế cục!

Ngọc Minh chân nhân vừa nhìn thấy mười vị tán tiên đến đây, nhất thời trong lòng mừng rỡ.

- Hừ hừ, thêm vào năm người Bình Sơn bọn họ nữa, đem ra mười hai vị tán tiên vẫn còn có thể. Tiêu Diêu tán nhân? Ta xem ngươi mạnh đến mức nào?

Ngọc Minh chân nhân trong lòng lúc này truyền âm đến các vị tán tiên, bố trí tất cả mọi chuyện ổn thỏa.

Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên hừ lạnh một tiếng.

- Ngọc Minh tên tiểu tử nhà ngươi, mau trả lời đi, đưa hay không đưa!

Ngọc Minh chân nhân sắc mặt đỏ lên, hắn chính là tán tiên đã tu chân gần tám ngàn năm còn bị gọi là tiểu tử, nhưng chính là so với người tu chân đã gần vạn năm như Tiêu Diêu tán nhân, hắn đích xác là nhỏ hơn không ít.

- Bí phương của Thí Khiển lôi chính là chí bảo, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài. Ngọc Minh chân nhân lãnh đạm nói.

Lý Dương liền bật cười, Kim Kiếm tôn giả cũng cười.

Ngọc Minh chân nhân này từa hồ có cái để dựa dẫm, không ngờ cũng bắt đầu cương ngạnh.

- Hừ, nếu ngươi không đưa cho ta bí phương của Thí Khiển lôi, vậy đừng trách ta vô tình đó!

Tiêu Diêu tán nhân cười lạnh:

- Ta cho ngươi thời gian, có bản lĩnh gì thì mang ra hết đi, nếu không bị ta bắt được, thì đừng trách ta không cho ngươi cơ hội!

Tiêu Diêu tán nhân rất là kẻ cả (3), hoặc có thể gọi là tự tin.

- Đó là ngươi muốn chết, bày trận! Ngọc Minh chân nhân hét lớn một tiếng.

Mười hai vị tán tiên sớm đã được nghe truyền âm an bài ổn thỏa mọi chuyện, thân hình chợt lóe lên, đem Tiêu Diêu tán nhân vây khốn vào giữa.

- Cho ngươi nêm thử đại trận đỉnh cấp của Tiên giới - Thập Nhị Đô Môn Thiên Sát đại trận!

Ngọc Minh chân nhân vô cùng tự tin, "Thập Nhị Đô Môn Thiên Sát đại trận" này chính là đại trận do tiền bối của Thượng Thanh cung ở Tiên giới lưu lại. Để bố trí trận pháp này công lực ít nhất phải là Thiên tiên, hơn nữa phải có mười hai người, uy lực to lớn, tuyệt đối là cực kỳ kinh khủng.

Tiêu Diêu tán nhân liếc mắt nhìn mười hai người xung quanh một cái, đột nhiên than thở:

- Đã chín ngàn năm rồi, chín ngàn năm không quần chiến, một lần đối phó với mấy trăm người cảm giác đó thật làm cho người ta lưu luyến a. Mười hai người tuy hơi ít, nhưng cũng có thể thi triển một chút!

Ngọc Minh chân nhân sắc mặt chợt biến, hắn nhớ ra rằng Tiêu Diêu tán nhân chính là tối am hiểu quần chiến.

Bỗng dưng, Ngọc Minh chân nhân tự an ủi mình "Ai biết tình huống năm đó như thế nào, chuyện của gần chín ngàn năm trước, có mấy người biết được? Nói không chừng chỉ là thổi phồng thôi. Càng huống chi "Thập Nhị Đô Môn Thiên Sát đại trận" chính là đại trận của Tiên giới, làm sao hắn có thể phá được!"

Đột nhiên…

Mái tóc Tiêu Diêu tán nhân tung bay…

- Hô!

Gió mát nổi lên,

Bụi đất bay lên,

Trời đất u ám,

Kiếm quang hiện ra!

Một cỗ tâm thần lực kinh khủng tràn ngập bi thương, cực độ cuồng loạn giống như thực chất xô đến…

Dung hợp với tinh thần lực hư vô bi thương cùng với kiếm mang của tuyệt thế sát chiêu…

Kiếm Chi Bi Sát!

Lực lượng kinh khủng đó giống như bạo phong đột nhiên nổi lên, sau đó với tư thế như đánh vào củi khô, trong nháy mắt tràn khắp thiên địa.

Phảng phất như toàn thế giới băng hội, không gian băng hội, ngày tàn của thế giới đã đến.

- Oanh!

Một cỗ năng lượng kinh khủng oanh tạc.

Rất lâu, rất lâu, rất lâu sau đó, bụi đất chậm rãi lắng xuống. Gió cũng chầm chậm ngừng thổi, đám tu chân giả giống như người mù vừa nhìn lại được ánh sáng, thấy rõ thế giới trước mắt. Lúc này thế giới đã khôi phục lại sự an tĩnh in lặng như lúc trước.

Chỉ là...

- Ngọc Minh, Kiếm Chi Bi Sát của ta uy lực như thế nào hả?

Tiêu Diêu tán nhân mỉn cười nhìn Ngọc Minh chân nhân vừa mới khôi phục lại tâm thần.

Ngọc Minh chân nhân vừa rồi tâm thận bị rung động đến không biết đông tây nam bắc là gì. Tiêu Diêu tán nhân muốn giết hắn, quả thực rất dễ dàng.

Tiêu Diêu tán nhân cũng không nghĩ đến Kiếm Chi Bi Sát của mình uy lực lại lớn đến như vậy. Từ sau khi tu tán tiên, hắn chưa từng sử dụng qua chiêu này, dựa vào giải thích của hắn, năng lượng tinh thần càng mạnh, khiến cho sự rung động của kẻ khác càng mạnh hơn.

Mà hôm nay tâm thần cảnh giới của Tiêu Diêu tán nhân đã sơ nhập cảnh giới Thiên quân, Ngọc Minh chân nhân, Kim Kiếm tôn giả ở trước mặt hắn cũng không tính là cái gì.

Ngọc Minh chân nhân bỗng dưng trợn trừng hai mắt:

- Bọn họ… bọn họ sao vậy? Mười hai vị tán tiên sao vậy?

Ngọc Minh chân nhân hoảng sợ phát hiện ra, mười hai vị tán tiên vừa mới bày trận khí tức đã hoàn toàn biến mất, hắn trong lòng có một dự cảm không lành, nhưng mà hắn không thể tin được, đó chính là hơn phân nửa lực lượng của Thượng Thanh cung.

Tiêu Diêu tán nhân cười nhẹ nói:

- Hồn phi phách tán rồi, coi như phạt ngươi vì vừa rồi dám kiêu ngạo với ta!

Tiêu Diêu tán nhân ngữ khí vô cùng bình thản, phảng phất giống như giết mười hai vị tán tiên vừa rồi giống như giết chất mười hai con ruồi vậy.

- Được rồi, bí phương Thí Khiển lôi.

Tiêu Diêu tán nhân nhìn về phía Ngọc Minh chân nhân, vẻ mặt tươi cười rất là sáng lạn.

---

1. Cắt 1 đoạn thừa của tác giả, chả có nghĩa gì 2. Phương pháp chế tạo bí mật

3. Kiểu bề trên, anh cả

- Hết Tập 5 -

Yêu cầu truyenfull.vn. eu không lấy bản dịch này! - Nhóm dịch Siêu tốc

Tập 6: Phong khởi vân dũng