Thốn Mang

Chương 217 : Lý Dương tử liễu (chết rồi) - Thượng

Ngày đăng: 11:50 18/04/20


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Thần kiếm Tử Điện lúc này đã hoàn toàn bị vật thể ở trong trạng thái sương mù màu huyết hồng đó bao bọc lấy, giữa hai bên phát sinh ra một số sự tình đặc thù khiến người ta khó mà hiểu được.

- Xoẹt xoẹt…

Tử sắc điện xà lóe lên, còn vật thể đang ở trạng thái sương mù hồng huyết sắc thì dần dần thu nhỏ lại, thần kiếm Tử Điện vốn có màu tím, bây giờ đã dần biến sang màu huyết hồng.

Tiêu Diêu tán nhân đang khoanh chân nồi, đôi mắt hơi nhắm lại, chỉ là trên người lão không ngừng lóe lên các loại quang mang, điều này nói lên rằng Tiêu Diêu tán nhân đang sử dụng một loại công pháp đặc thù. Đột nhiên Tiêu Diêu tán nhân hơi nhíu mày lại, tựa hồ như lão đã gặp phải chuyện gì đó khó khăn.

Trước đây, khi Tiêu Diêu tán nhân luyện chế tiên kiếm thì thường là khá dễ dàng, cho dù là hấp thu tinh hoa của các phi kiếm khác cũng rất đơn giản. Nhưng lần này lại không như vậy, lần này đối phương là thần kiếm, một thanh thần kiếm!

Hạ phẩm tiên kiếm hấp thu thần kiếm Tử Điện.

Có khả năng đó sao?

Trên người Tiêu Diêu tán nhân không ngừng lóe lên quang mang, những luồng quang mang càng ngày càng dồn dập. Đột nhiên sắc mặt lão trở nên trắng bệch, tuyệt đối trắng bệch, trắng đến khó nhìn.

Nó giống như một khuôn mặt được trát phấn dầy đặc ở tục thế vậy, trắng đến tuyệt đối!

Thời khắc này tại nham động bên ngoài chỉ có Lý Dương và Kim Kiếm tôn giả, tứ đại yêu thú sớm đã chạy đi rồi, hiển nhiên bọn họ đã chẳng còn tâm tư gì đối với bảo vật nữa, Kim Kiếm tôn giả vì sư tôn của y Nam Cung Lam mà lo lắng, còn Lý Dương thì cũng đang chăm chú nhìn nghĩa phụ của mình.

- Nghĩa phụ!

Lý Dương trong lòng chợt cảm thấy lo lắng:

- Nghĩa phụ rút cuộc đã làm sao rồi? Sao sắc mặt lại trở nên khó nhìn như vậy?

Đột nhiên…

- Liều thôi, cho dù phải mất đi một viên Hạnh linh đan cũng phải thử xem!

Trong lòng Tiêu Diêu tán nhân lập tức đưa ra m ột quyết định dứt khoát.

Lần này có thể nói là Tiêu Diêu tán nhân đã thất bại, phương pháp luyện chế chưa từng gặp bất lợi nay đã thất bại rồi, thần kiếm Tử Điện tịnh không phải có thể dễ dàng bị hấp thu như vậy. Bất quá Tiêu Diêu tán nhân lại chuẩn bị bỏ ra một viên Hạnh linh đan để liều lần cuối, so với thần kiếm Tử Điện thì Hạnh linh đan chẳng là cái gì!

Lập tức…

Sắc mặt Tiêu Dao tán nhân đã đỏ trở lại, đỏ một cách quỷ dị. Đỏ đến mức khiến người ta phải run sợ, mà thần kiếm Tử Điện cũng phát xuất ra những quang mang hồng sắc, tựa hồ như hai màu hồng đó đang giao thoa với nhau vậy.

- Xoẹt!

Tiêu Diêu tán nhân há miệng ra, một luồng huyết dịch hóa thành một mũi phi tiên trực tiếp bắn thẳng về thần kiếm Tử Điện, đó chính là huyết dịch của Tiêu Diêu tán nhân, tinh huyết, tinh huyết bản mệnh!

Sử dụng tinh huyết bản mệnh, cho dù là tiên nhân thì bình thường cũng chỉ dám sử dụng một giọt hai giọt. Nhưng Tiêu Diêu tán nhân loáng một cái đã phun ra cả một dòng tinh huyết, luồng tinh huyết này trực tiếp bắn thẳng lên thần kiếm Tử Điện.

Một khi tinh huyết bản mệnh tiêu hao quá nhiều thì đến nguyên anh, hạch tâm của thân thể tiên nhân cũng sẽ mất đi năng lượng.

Đột nhiên quang mang trên thần kiếm Tử Điện lóe lên mãnh liệt, sắc mặt Tiêu Diêu tán nhân lập tức sầm lại, sau nháy mắt mà phảng phất như đã già đi mấy chục tuổi, đầu tóc trở nên khô héo, sức sống tựa hồ như đã biến mất sau nháy mắt vậy.

- Nghĩa phụ!

Thân hình Lý Dương lóe lên và lao đến bên cạnh Tiêu Diêu tán nhân. Tuy Lý Dương trong lòng lo lắng nhưng vẫn còn có thể coi là trầm ổn, dù sao nghĩa phụ hắn cũng có Hạnh linh đan.

- Tiêu Diêu tán nhân muốn chết sao? Dùng nhiều tinh huyết bản mệnh như vậy, có lẽ bây giờ toàn thân đã chẳng còn chút công lực nào rồi!
Nhưng sắc mặt Hữu Di lúc này đã trở nên trắng bệch mà nhìn Tằng Phong bên cạnh đang ngã xuống.

Hai ngươi làm phu thê đã nhiều năm, tình cảm đương nhiên rất là sâu nặng, hai người tại Tiên giới cũng như là một người, Hữu Di chẳng thể tưởng tượng nổi, mất đi Tằng Phong thì mình nên làm thế nào?

- Đến thi thể cùng phải tan thành tro bụi!

Thanh âm của Tiêu Diêu tán nhân hệt như đang liên tục vang lên trong tai bà ta.

- Không, tuyệt đối không thể!

Hữu Di đột ngột đứng chắn trước thi thể của Tằng Phong mà nhìn chằm chằm vào Tiêu Diêu tán nhân, hung thủ giết chết Tằng Phong, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

- Tránh ra, nếu không kể cả một nữ tử như ngươi ta cũng giết chết, khiến ngươi hồn phi phách tán đó.

Tiêu Diêu tán nhân lạnh khốc nói:

- Ngươi tránh thì thì còn có thể yên ổn trở về Tiên giới mà sinh sống, nếu không…

Thần kiếm Tử Điện đang xoay tròn trên đỉnh đầu Tiêu Diêu tán nhân lập tức ngâm lên một tiếng, kiếm thể màu huyết hồng phát ra những tia huyết quang lăng lệ.

- Thần kiếm Tử Điện, bán thần khí!

Hữu Di thở dài một hơi rồi nói:

- Tiêu Diêu tán nhân, hiện nay ngươi đã có được thần kiếm Tử Điện, ta tuyệt không phải là đối thủ của ngươi, ngươi giết ta đi, nếu ngươi không giết ta, ta tuyệt đối không thể để ngươi hủy đi nhục thể của phu quân ta.

Giờ phút này Hữu Di chẳng có chút hứng thú nào với sự sống nữa, hiển nhiên bà ta chỉ mong được chết.

- Hừ!

Tiêu Diêu tán nhân hừ lạnh một tiếng, một người lãnh khốc như lão làm sao có thể để ý đến cái gì khác, thần kiếm Tử Điện lập tức đâm xuống...

- Phu quân.

Hữu Di thấp giọng lẩm bẩm, trong mắt ẩn chứa một tia vui mừng, đối diện với cái chết mà bà ta lại cảm thấy vui mừng, thời khắc này thần kiếm Tử Điện đã đâm xuống.

- Ông!

Đột nhiên thần kiếm Tử Điện dừng lại ngay trước mặt Hữu Di, Tiêu Diêu tán nhân liếc mắt nhìn Hữu Di, nhãn thần sau nháy mắt đã trở nên phức tạp, ngay sau đó liền quay đầu và trực tiếp đi ra khỏi cánh cửa.

- Lý Dương, chúng ta đi!

Lý Dương Cung nhìn Hữu Di một cái, lúc này Hữu Di đang ôm lấy thi thể của Tằng Phong mà không nói tiếng nào, sau đó rồi cũng đi ra. Vừa nãy Lý Dương đã phát hiện, nghĩa phụ mình vào thời khắc cuối cùng khi chuẩn bị giết Hữu Di, thân thể không ngờ lại rùng mình một chút.

Liếc mắt nhìn nghĩa phụ, Lý Dương không có nói gì mà đi theo nghĩa phụ rồi bắt đàu hạ sơn, Hữu Di cũng ôm lấy thi thể Tằng Phong rồi cứ thế mà đi theo sau lưng mọi người, trong mắt chẳng hề có một chút biểu tình gì.

Bạn nào nhận dịch Tập 7 và 8 Thốn Mang xin nhanh nhanh trả hàng giùm:

Tập 6: Phong khởi vân dũng