Thốn Mang

Chương 240 : Nhân quả tuần hoàn

Ngày đăng: 11:50 18/04/20


Giết giáo hoàng!

Sau khi Lily nhận điện thoại, trong lòng hiển nhiên đang vô cùng kích động, vô cùng không bình tĩnh. Mẫu thân nàng tuy đã chết đi nhiều năm nhưng Lily vẫn nhớ như in buổi tối hôm đó, mẫu thân vì bảo hộ cho chị em nàng mà bị người của giáo đình giết chết, còn lại tỷ đệ hai người chạy trốn, sau đó lại được Điền Cương xuất thủ ứng cứu, chỉ là lúc đó Điền Cương mới chỉ là một Địa Hạ quyền thủ mà thôi.

- Ông xã à, em vẫn còn nhớ cái bộ dạng ngốc nghếch của anh năm đó, đã đấu không lại người của giáo đình mà vẫn cố lao ra, nếu cuối cùng không có sư huynh xuất thủ thì có lẽ hôm đó chúng ta đã chết cả rồi!

Lily nhớ lại năm đó, trong lòng không khỏi cảm khái.

- Đúng vậy, bà xã, bất quá năm đó vừa nhìn thấy bà xã đại nhân nàng ta đã chẳng thể khống chế nổi bản thân mà ra tay rồi, hắc hắc!

Điền Cương cười với vẻ rất thật thà chất phác.

Lý Dương sửng sốt. Lily và Điền Cương đã gọi nhau là ông xã, bà xã từ lúc nào vậy? Có lẽ là trong thời gian tám năm mình ở tại Côn Luân tiên cảnh, tình cảm của hai người bọn họ đã càng thêm mật thiết rồi.

- Sư huynh, chúng ta đi về đi, hứ, sức mạnh của chúng ta bây giờ đã vượt qua giáo đình rồi, cũng là lúc nên giáo huấn cho chúng một chút. Bọn giáo đìnhnayf lúc nào cũng làm ra vẻ thương yêu mọi người, trên thực tế không biết đã hại bao nhiêu người rồi, trước mặt người ta thì lúc nào cũng giả vờ tốt đẹp, sau lưng thì chuyên đi làm mấy việc ti bỉ xấu xa.

Lily hiển nhiên là rất có địch ý đối với giáo đình.

Lý Dương khẽ gật gật đầu.

Khi ở tại Côn Luân tiên cảnh, khi lần đầu tiên Trần Kiếm Phong biết được chuyện này thì đã từng muốn đến giáo đình chém giết. Đáng tiếc, lúc đó chuyện ở Côn Luân tiên cảnh quá nhiều, nhất thời chẳng thừa chút thời gian nào cho nên đành phải kéo dài thêm mấy năm.

- Ma Sơn, đủ rồi. Bảo mấy đứa bé của ngươi đừng nghịch nữa.

Lý Dương nhìn ra bên ngoài thấy mấy người càng chơi đùa càng điên cuồng, hắn không khỏi hơi nhíu mày một cái và lên tiếng trách mắng.

- Nga hống…

Một tiếng rống kì quái lập tức vang lên, một đám tu ma giả giống như đồng thời lao đến chiếc xe bọc thép quân dụng vậy. Cho dù là xe quân dụng cũng bị bọn họ làm cho lật đi lật lại mất lần, thậm chí còn bay thẳng lên trời nữa. Căn bản chẳng có thứ vũ khí gì ngăn cản được đám tu ma giả này.

- Ha ha…

Tu ma giả cười lớn rồi điên cuồng mà đùa nghịch, tựa hồ như kẻ nào cũng rất thích đùa nghịch, đám binh sĩ Anh quốc ở đây cũng bị dọa cho sớm phải chạy đi hết rồi, cho dù là bộ đội, chiến sĩ đặc công thì có được mấy người không sợ chết cơ chứ.

Nếu có hi vọng thắng lợi thì bọn họ mới liều sống liều chết lao vào. Nhưng bây giờ mấy tu ma giả này trog mắt đám chiến sĩ đều là vô địch, ngay cả xe bọc thép quân dụng cũng bị đánh bay đi, bọn họ còn có cách nào đối phó chứ.

Bỏ chạy tán loạn!

Phần lớn đám binh sĩ đã bắt đầu chạy tán loạn, mấy kẻ dẫn đầu cũng chẳng còn cách nào mà đành ra lệnh cho đám bộ đội đặc công về trước.

Ma Sơn nghe thấy mệnh lệnh của Lý Dương bèn lập tức truyền lệnh xuống, một nghìn tu ma giả không dám tiếp tục lãng phí thời gian nữa, lần lượt từng người đều "xoẹt" một tiếng và biến mặt khỏi mặt đường và trở lại khoảng không phía trên Lâm gia.

- Nhiệm Vụ lần này kết thúc!

Lý Dương nhìn hơn hai nghìn người và lạnh lùng ra lệnh.

- Ma Sơn, thay ta cảm ơn Xích Nhãn cung chủ!

Lý Dương nhìn về phía Ma Thác Sơn rồi mỉm cười nói. Lý Dương cũng biết rằng mình có quan hệ tốt với Xích Nhãn cung chủ là vì lão còn cho rằng Bá Vương Hạng Vũ đang ở tại một nơi nào đó ở Thủy Tinh cung để tu luyện. Nhưng Lý Dương hiểu rằng, Bá Vương Hạng Vũ căn bản vẫn ở trong thể nội hắn.
- Bắt lại cho ta, nhanh đi đi!

Lâm Thiên Vũ điên cuồng hét lên.

- Vâng, chủ tịch, nhưng…

Lâm Thiên Vũ tức giận nói:

- Nhưng cái gì? Có chuyện gì thì mau nói ra!

- Khi Lâm Tường thất tung tại tầng hai của quán cà phê, đồng thời thiếu gia cũng thất tung.

Lâm Thiên Vũ ngớ ra, con trai mình cũng đã mất tích?

- Chuyện gì đã xảy ra, đã tra xét rõ ràng chưa? Không phải ta đã an bài một vị Huyết tộc công tước và một lang nhân có cấp bậc lang vương bảo hộ nó rồi sao? Sao có thể xảy ra chuyện được?

Trong lòng Lâm Thiên Vũ lại một lần nữa trở nên kích động, con trai của mình a, đứa con trai duy nhất a!

- Huyết tộc công tước và lang vương đều bị giết, còn về thiếu gia thì…thuộc hạ không biết!

Tên thủ lĩnh chuyên môn phụ trách công tác tình báo gian tế đáng thương kia cũng chẳng biết được rõ ràng, bởi vì Lý Dương đã đem bọn chúng thu vào túi Tiểu Càn Khôn, làm sao có thể tra ra được cái gì chứ?

- Huyết tộ công tước và lang vương bị giết?

Lâm Thiên Vũ cảm thấy đau đầu rồi.

Mình đắc tội với một địch nhân cường đại như thế từ bao giờ vậy? Huyết tộc công tước và Lang tộc lang vương đều là thất cấp cao thủ, trong tục thế có được mấy người có thể đối phó được với thất cấp cao thủ đây?

- Dùng tất cả những mạng lưới tình báo đi tra tin tức về thiếu gia cho ta, nhất định phải tìm được thiếu gia về đây!

Lâm Thiên Vũ trầm giọng nói.

- Vâng!

Trải qua một loạt những đả kích vừa rồi, mẫu thân bị giết chết, Lâm gia bị giết sạch, con trai mất tích, lang vương và Huyết tộc công tước bị giết, tất cả nhưng việc này đều làm hắn như phát cuồng lên, tựa hồ…tất cả mọi việc đã vượt khỏi tầm khống chế của hắn rồi.

- Lâm Ngọc, ta muốn ngươi phải đoạn tử tuyệt tôn, ta muốn xé con trai ngươi ra thành vạn mảnh!

Thời khắc này Lâm Thiên Vũ chỉ có thể đem tất cả sự tức giận dồn lên con trai của Lâm Ngọc mà thôi.

Đáng thương cho Lâm Ngạo Thiên, năm đó dùng ra chiêu này chính là vì lo lắng lúc Lý Dương báo thù vẫn còn bảo trì được dòng giống của Lâm gia, nhưng Lý Dương không giết sạch được hết thì Lâm Thiên Vũ đã làm thay việc đó, không biết Lâm Ngạo Thiên ở dưới suối vàng mà biết được việc này thì sẽ có cảm tưởng gì.

Tập 7: Kim sắc huyết dịch