Thốn Mang

Chương 296 : Nhục thể bị hủy

Ngày đăng: 11:51 18/04/20


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Huyết vụ không ngừng bốc lên, đồng thời điên cuồng tràn ra bốn phương tám hướng với tốc độ cực kỳ kinh khủng, thậm chí trong khi còn có không ít người chưa kịp có phản ứng đã có hơn mười người bị thôn phệ. Như bị acid hủ thực, phát ra những thanh âm "Xoẹt xoẹt", huyết nhục chảy be bét .

- A!…A!…A!…

Những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, ai bị thôn phệ đều rất đau khổ, cả người co quắp, sắc mặt trở nên trắng bệch một cách đáng sợ, đồng thời tiếng gào sợ hãi vang lên rất thê lương. Nỗi thống khổ của bọn họ rất ngắn ngủi, vì thân thể của họ ngay lập tức hoàn toàn hóa thành nước, nguyên thần cũng bị tiêu diệt, căn bản không thể chạy thoát.

- Đi mau!

Thần thức Lý Dương trong nháy mắt phán đoán, tốc độ huyết vụ quá nhanh, cho dù mình vận dụng Xuyên Vân Toa Vụ, cũng không nhất định có thể thoát được, lúc này dưới chân hắn bỗng xuất hiện Thanh Vân trường kiếm.

- Jake!

Quát khẽ một tiếng, Lý Dương vung tay lên, tóm lấy Jake thu vào Túi Tiểu Càn Khôn, liếc mắt nhìn chung quanh, hắn tiện tay thu vào Túi Tiểu Càn Khôn vài người đứng xung quanh mình. Tuy nhiên Lý Dương không kịp nhiều người khác.

Vì huyết vụ như một ác ma kinh khủng đã lan tới không đến một thước bên cạnh Lý Dương.

- Hưu...

Lý Dương như một mũi tên, còn huyết vụ giống như một cơn lốc, bốc lên rồi điền cuồng đuổi theo Lý Dương. Chung quanh cũng có vô số những người khác chạy trối chết cố thoát khỏi màn huyết vụ, nhưng tốc độ của màn này huyết vụ quá nhanh, bọn họ căn bản không ai có thể thoát được.

Lý Dương giống như một nhà lãnh đạo huyết vụ, hắn cứ phi hành phía trước, huyết vụ phía sau điên cuồng đuổi theo, vẻn vẹn trong chốc lát, Lý Dương đã bay ra khỏi Hoành Đao Hạp. Huyết vụ tựa hồ bị ước thúc, dồn cả ở cửa Hoành Đao Hạp, nhưng không truy đuổi ra ngoài.

- A, cứu mạng!

- Mộc Dịch đại nhân!

- A...

Đối mặt với tử vong, đám người bị thôn phệ lúc này hoàn toàn bị rã ra thành một đống nước. Tốc độ huyết vụ quả là kinh khủng. May mà Lý Dương có Thanh Vân nên mới trốn thoát ra ngoài, còn đám người phía sau điên cuồng gào thét rên rỉ, tìm mọi cách chạy trốn, nhưng màn huyết vụ này thật là quá thần bí, năng lực hủ thực cũng rất mạnh.

Lý Dương đứng trên vách núi bên cạnh Hoành Đao Hạp, nhìn đấm huyết vụ này, trong lòng rất kinh hãi. Hắn không biết uy lực của màn huyết vụ này rốt cuộc lợi hại đến đâu. Hắn trước nay cũng chưa hề nghe nói đến sự tồn tại của màn huyết vụ kinh khủng như vậy. Uy lực mạnh như vậy rốt cuộc là cái gì nhỉ?

- Hô!

Lý Dương vung tay lên, Jake cùng với hơn mười người đứng gần vừa được cứu bỗng xuất hiện một bên, Jake sợ đến toát mồ hôi đầm đìa ướt đẫm cả lưng áo. Nếu không phải nhờ có Lý Dương, phỏng chừng cả bọn đã tiêu đời rồi.

- Sư huynh, huyết vụ này sao đột nhiên xuất hiện như vậy, kinh khủng quá.

Trong lòng Jake vẫn còn sợ hãi.

- Tạ ơn Mộc Dịch đại nhân!

Hơn mười người kia lập tức cung kính quỳ xuống, hướng Lý Dương cảm tạ ân cứu mạng.

Đột nhiên...
- Mịa!

Vào lúc nguy hiểm nhất, Lý Dương phẫn nộ chửi ầm cả lên. Rồi đồng thời cũng liều mạng điên cuồng hướng truyền tống trận phía dưới phóng đi, vô số băng tinh nổ tung tạo thành lực cản, làm cho khoảng cách hai trăm thước đó giống như dài đến ngàn ngàn dặm.

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, tiếng nổ kinh khủng bắt đầu phá hủy thân thể Lý Dương.

- Oanh!

Theo tiếng nổ mạnh cuối cùng, cả thân thể Lý Dương đã hoàn toàn nổ tung ra, cả thân người đều bị phá hủy. Quá kinh khủng! Một băng tinh mà có thể làm cho phòng ngự ma nguyên lực của Lý Dương hoàn toàn băng hoại, mấy vạn băng tinh công kích, cho dù phòng ngự của Lý Dương mạnh tới đâu cũng chống cự không được.

Thân thể hủy diệt.

Các ma khí cấp bậc thấp hết thảy đều bị hủy, kể cả kiện hắc linh viêm y của Lý Dương cũng bị hủy diệt nốt, chỉ còn lại có Túi Tiểu Càn Khôn, Chiến Thần Ngõa, Thanh Vân, và trái tim của Lý Dương đã hóa thành tinh thể, cùng với hai thanh Đao Phách màu lam thẫm. Lý Dương lúc này dùng nguyên thần khống chế Túi Tiểu Càn Khôn đưa Chiến Thần Ngõa, Thanh Vân thậm chí còn thân thể trái tim thu vào trong đó.

Bất quá Đao Phách thì không thể tiến vào Túi Tiểu Càn Khôn, bởi vì nguyên thần của Lý Dương khống chế nó, nên nguyên thần của Lý Dương cũng không thể tiến vào Túi Tiểu Càn Khôn.

Do đó, trong lúc nhất thời, chỉ còn lại có hai thanh Đao Phách cùng với cái Túi Càn Khôn tiến thẳng xuống Hàn Đàm.

"Mẹ ơi, ta muốn xem rốt cuộc có vật gì mà ở bên ngoài lại biến thái như thế."

Nhưng một người đã tới cảnh giới của Lý Dương, quan trọng nhất là nguyên thần, thân thể cũng không trọng yếu nữa. Lý Dương khống chế Âm Dương Đao Phách tiếp tục không ngừng ép Túi Tiểu Càn Khôn thu nhỏ lại gấp trăm lần, so với Âm Dương Đao Phách còn nhỏ hơn, Âm Dương Đao Phách không ngừng xoay tròn, bảo vệ cho Túi Tiểu Càn Khôn, Âm Dương Đao Phách xoay tròn giống như một cây trùy cực nhanh bắn thẳn xuống đáy Hàn Đàm.

Bất quá, băng tinh xuất hiện khắp nơi, tự nhiên Đao Phách cũng không thể tránh khỏi bị công kích.

Nhưng, nói đến cũng lạ, băng tinh phàm là đến gần Đao Phách, còn chưa kịp nổ tung công kích, đã bị một đạo hắc sắc thiểm điện lóe ra rồi lập tức những băng tinh này liền hóa thành hư vô.

Đúng vậy, hư vô.

Không có vật gì có thể đến gần hai Đao Phách này được.

Đao Phách của Lý Dương giống như được cái gì đó bảo vệ, bất kỳ công kích nào xuyên thấu Đao Phách, uy hiếp đến nguyên thần, hết thảy đều bị hắc sắc thiểm điện thần bí công kích lại. Bất quá hắc sắc thiểm điện không chịu khống chế của Lý Dương, chỉ có khi Lý Dương gặp phải nguy hiểm, mới phát sinh sự tình như vậy.

Hắc sắc thiểm điện không thể dùng thần thức phát hiện ra được, chỉ có dùng mắt mới có thể thấy được. Do đó, lúc này trạng thái nguyên thần của Lý Dương cũng không thể thấy hắc sắc thiểm điện được.

Lý Dương chìm trong trạng thái cực độ khẩn trương. Chỉ còn một tín niệm, bơi tới đáy Hàn Đàm cực nhanh, hắn thậm chí vẫn chưa phát hiện ra một sự tình quỷ dị, băng tinh muốn công kích Đao Phách đều biến thành hư vô.

Trên thực tế, chỉ những băng tinh công kích Đao Phách mới bị đánh thành hư vô. Chủ yếu là bên trong Đao Phách có nguyên thần của Lý Dương.

"Rốt cục cũng tới!" Lý Dương rốt cục đã vào trong truyền tống trận, vừa tiến vào truyền tống trận, truyền tống trận tự động phát ra một đạo quang mang màu đỏ cùng với một đạo tuyết quang màu trắng, lưỡng đạo quang mang bắt đầu xoay tròn, Lý Dương liền được truyền tống đi. Nói đúng ra, là Âm Dương Đao Phách của Lý Dương được truyền đi, hoàn toàn biến mất khỏi đáy Hàn Đàm.

Tập 8: Phiêu Tuyết