Thốn Mang

Chương 298 : Phá trận

Ngày đăng: 11:51 18/04/20


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Huyền băng hổ màu xanh căn bản không coi Lý Dương vào đâu, hắn có thể thấy rõ ràng công lực của Lý Dương, kể cả công kích của Đao Phách rất ghê gớm nhưng cũng không có khả năng phá phòng ngự của hắn. Do đó hắn đoán rằng - Người tuổi trẻ trước mắt hoàn toàn không có gì uy hiếp.

Đồng tử Lý Dương hơi co lại, năng lượng toàn thân vận lên cuồn cuộn, tùy thời chuẩn bị phóng ra.

- Kêu sư huynh ta tự sát, ngươi nằm mơ. Sao không tự nhìn ngươi đi, không phải chỉ là một con cọp sao?, theo ta nghĩ chỉ một cước là có thể dễ dàng giết chết ngươi. Ở đó mà kiêu ngạo, hừ.

Jake nghe huyền băng hổ màu xanh kiêu ngạo như thế, không khỏi tức giận chửi lại.

Huyền băng hổ màu xanh lạnh lùng trừng mắt:

- Hừ!

Ánh mắt cường đại đó giống như xối một thùng nước băng vào người, toàn thân băng giá! Cao thủ Ma Quân tiền kì, chỉ cần khí thế đã có thể làm cho Jake động cũng không dám động, Jake rốt cục cũng biết rằng huyền băng hổ màu xanh này quả rất khó trêu vào.

- Hô!

Trong khi huyền băng hổ màu xanh trừng mắt với Jake, Lý Dương lập tức động thân.

Như gió, như điện.

Xuyên Vân Toa Vụ.

Giống như bướm vờn hoa, Lý Dương cơ hồ trong nháy mắt đã tới cạnh người huyền băng hổ màu xanh, quyền đầu như cương trảo lộ ra, bàn tay chụp vào lớp lông của huyền băng hổ màu xanh, hét lớn một tiếng, đấm mạnh huyền băng hổ màu xanh bay vào cánh hoa lưu ly.

- Oanh!

Huyền băng hổ màu xanh ứng phó không kịp, trong lúc bị Jake dám trêu vào uy nghiêm của hắn, Lý Dương đã nhân cơ hội ra tay luôn. Cái làm huyền băng hổ màu xanh khiếp sợ là tốc độ Lý Dương quá nhanh. Một lực rất mạnh giáng vào cánh hoa. Còn cánh hoa Lưu Ly cũng không chịu được một kích mạnh đến như vậy.

- Ca sát!

Giữa cánh hoa Lưu Ly bị đánh thủng một lỗ, huyền băng hổ màu xanh không kìm hãm được rơi tòm xuống.

- Hừ!

Trong mắt Lý Dương hiện lên ánh hàn quang. Thừa dịp hắn lấy luôn mạng của nó! Đâu thể lãng phí thời cơ tốt như vậy được? Lý Dương căn bản không để cho huyền băng hổ màu xanh lấy hơi.

- Hưu!

Lý Dương giống như một mũi tên bắn thẳng xuống phía dưới, xuyên qua cái lỗ vừa mới trổ ra, ráo riết đuổi theo huyền băng hổ màu xanh. Đồng thời ở giữa không trung, đùi phải Lý Dương vung lên, vận dụng đến mức tối đa lực công kích của thượng phẩm ma khí Chiến Thần Ngõa.

Đoạn Xuyên Phân Hải!

Tiên thối!

- Ba!

Một kích đạp mạnh vào thân thể huyền băng hổ màu xanh. Huyền băng hổ màu xanh đang rơi chậm lại nhất thời đột nhiên tăng tốc.

- Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…

Hai đấm của Lý Dương hóa thành hư ảnh, điên cuồng đánh vào huyền băng hổ màu xanh, căn bản không để cho huyền băng hổ màu xanh có chút cơ hội phản kháng. Bộc phát tất cả lực lượng, Lý Dương liên tục công kích huyền băng hổ màu xanh. Theo những tiếng ầm ầm chát chúa, cả Lưu Ly Sơn bị đánh thủng ra một cái động khẩu.

Cứ thế tiếp tục.
Bạch y mỹ nữ che mặt và mỹ nữ hắc y che mặt bên cạnh Lưu Ly lập tức quỳ xuống.

- Từ hôm nay trở đi, một khi Bích Lan Sơn có nguy cơ gì, các ngươi phải hỗ trợ giải quyết, đương nhiên, nếu Lý Dương có nguy cơ gì, không cần các ngươi ra tay, ta sẽ tự mình ra tay.

Lưu Ly lãnh thanh hạ lệnh.

Nếu Lý Dương có khó khăn gì, nàng Lưu Ly sẽ tự mình ra tay, đây là biện pháp rất tốt để tạo quan hệ tốt với Lý Dương.

- Được rồi, chỉ khi bọn hắn gặp phải nguy hiểm, ít nhất cũng phải để cho bọn họ cảm nhận được nguy hiểm cái đã, rồi mới được ra tay. Không cần giải quyết mọi nguy cơ ngay từ đầu.

Lưu Ly nở nụ cười tự tin, nàng biết chỉ có khi đương đầu với nguy hiểm, mình đột nhiên xuất hiện, Lý Dương mới có thể cảm kích. Nếu không nguy hiểm vừa mới xuất hiện mà mình tiêu diệt ngay thì căn bản không có tác dụng gì.

- Thuộc hạ tuân lệnh.

Bạch Tâm và Hắc Kiếm tuân lệnh nói.

Thảo nào Lý Dương cảm thấy ảo trận đó quá mức lợi hại, so với Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương còn lợi hại hơn một chút, nguyên lai chính là Lưu Ly thế giới, sau khi Lưu Ly thôn phệ Lưu Ly Bình đã thu được thần thông cho chính mình.

Lưu Ly thế giới vỡ tan, Lý Dương cảm thấy hoa mắt, rồi thấy mình lại xuất hiện trong sơn cốc.

- Sư đệ.

Lý Dương thấy cách đó không xa là Jake. Jake tỉnh tỉnh mê mê, chưa hoàn toàn tỉnh táo lại.

- Sư huynh!

Jake thấy Lý Dương vô cùng mừng rỡ. Đột nhiên, Jake kinh hô:

- Wa, Băng Lăng Hoa, Băng Lăng Hoa nhiều như vậy, nhiều lắm, nhiều lắm.

Lý Dương cũng quan sát sơn cốc, quả nhiên, cả một sơn cốc dài đầy Băng Lăng Hoa, Băng Lăng Hoa chí ít mười vạn đóa. Vô số Băng Lăng Hoa mọc theo một hình tròn, ở trung ương vòng tròn, thấy một đóa hoa trong suốt thật lớn phát ra hào quang màu phấn hồng.

Đóa hoa màu trắng trong suốt, đường kính khoảng chừng hai thước, cánh hoa lưu chuyển một vầng hào quang màu phấn hồng, đồng thời cả đóa hoa tản ra hào quang hồng nhạt.

- Băng Lăng Hoa Hồn, có khả năng gia tăng ngàn năm công lực! Băng Lăng Hoa Hồn trong truyền thuyết?

Jake ngơ ngác nhìn Băng Lăng Hoa Hồn đang phát ra quang mang màu phấn hồng, nhớ tới giảng thuật trong một bí kíp cổ xưa về Băng Lăng Hoa, đột nhiên Jake nhảy dựng lên:

- Hồng bạch quang hoa, trời ạ, chẳng lẽ mau đại thành vậy sao?

Hắn nghĩ tới quyển bí kíp kia có ghi lại một truyền thuyết, sắc mặt kích động đỏ ửng lên.

- Sư đệ, ngươi làm sao vậy?

Lý Dương nhìn bộ dáng Jake, có vẻ rất kinh ngạc.

Jake trừng mắt nhìn Băng Lăng Hoa Hồn rồi nói:

- Mau tới, mau tới đây, nhìn cái Băng Lăng Hoa trung ương, nhìn Băng Lăng Hoa trung ương đi, trời ạ, chẳng lẽ truyền thuyết lại có thực sao?

Tập 8: Phiêu Tuyết