Thốn Mang

Chương 357 : Yêu Đế Thạch Đông

Ngày đăng: 11:51 18/04/20


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

"Ba chỗ, phân làm ba chỗ giam giữ, một chỗ ba người, một chỗ năm trăm mười ba người, một chỗ một trăm bốn mươi người, mặc dù hơi phiền toái, nhưng hẳn là có điểm hy vọng." Thần thức Lý Dương cẩn thận quan sát trứ năm mươi vạn đại quân cùng với nơi giam giữ những người Thiết Quắc tộc, trong lòng không ngừng suy nghĩ, cho dù là hắn, cũng không chắc trăm phần trăm.

Tự tin như vậy trước mặt Thiết Oa Chân Nhân, bất quá là làm cho Thiết Oa Chân Nhân tin tưởng mà thôi.

Dù sao đối phương đến năm mươi vạn đại quân, hơn nữa có một Yêu Đế tiền kì cao thủ, hơn mười người Yêu Quân, chỉ cần mình bị phát hiện, năm mươi vạn cao thủ, tùy tiện lập một đại trận hợp kích, mình cũng tiêu đời.

Dù sao Tụ lý Càn Khôn thuật có phạm vi khá hạn chế.

Do đó… phải cẩn thận, cẩn thận, rất cẩn thận.

"Người Thiết Quắc tộc phân làm ba chỗ giam giữ, một khi ta phá một trong đó ba chỗ, Yêu Quân hoặc Yêu Đế người thiết trí cấm chế hẳn phải biết, khi đó ta căn bản không thể đi cứu người hai nơi khác, do đó ta chỉ có thể…" Lý Dương ngẫm lại liền có quyết định.

Người Thiết Quắc tộc dựa theo công lực chia làm ba chỗ giam giữ, Yêu Quân cấp bậc đích chỉ còn lại có ba người, bị phong ấn công lực rồi mới giam giữ. Thiên Yêu đến Yêu Vương cấp bậc có năm trăm mười ba người bị giam giữ vào chung một chỗ, còn lại một trăm bốn mươi tiểu tể tử chưa có độ kiếp bị giam một chỗ.

Ba chỗ lao ngục đều hoàn toàn bị phong bế, bị người thi triển cấm chế, một khi có người phá, người thi triển cấm chế lập tức cảm ứng được, đến lúc đó cứu một chỗ, thì người hai nơi khác sẽ không kịp tương cứu.

Như thế nào mới tốt đây?

Nếu là Thiết Oa Chân Nhân, cho dù tới được lao ngục, ngay cả cấm chế cũng phá không được, chứ đừng nói chuyện cứu người. Về phần Lý Dương, cũng khó, phi thường khó.

Thiết Quắc nhất tộc nguyên trước ở một chỗ, là một tòa phương viên trên thảo nguyên chỉ có mấy trăm dặm núi Thiết Huyễn sơn, Thiết Huyễn sơn cũng không phải là lớn, nhưng đối với dân cư rất thưa thớt như Thiết Quắc nhất tộc thì vậy là đủ rồi.

Lúc này trên Thiết Huyễn sơn tràn ngập quân lính. Chính là năm mươi vạn đại quân của Sư Lĩnh Đà.

Nguyên trước là chỗ ở của tộc trưởng của Thiết Quắc nhất tộc bị một Yêu Đế chiếm cứ, Yêu Đế này chính là người dẫn đầu năm mươi vạn đại quân, tên là Thạch Đông, Thạch Đông Yêu Đế coi như một viên kiện tướng dưới trướng Sư Đà Vương. Bất quá Thạch Đông Yêu Đế không phải là đối thủ của Thiết Quắc nhất tộc tộc trưởng là Cầu Kim Yêu Đế.

Sở dĩ dám để cho Thạch Đông Yêu Đế chỉ huy đại quân, bởi vì Dã Tượng Vương dùng thần khí Trường Hồng Tác từ ngoài ngàn ngàn dặm, trói tộc trưởng Thiết Quắc nhất tộc Cầu Kim Yêu Đế lại, nên Thạch Đông Yêu Đế dễ dàng đối phó với đại quân của Thiết Quắc nhất tộc.

Trong cung điện tộc trưởng Thiết Quắc nhất tộc Cầu Kim Yêu Đế.

Một nam tử gầy gò trên đại điện, tay trái cầm một đùi thịt, hằn học xé một miếng to, rồi cho vào miệng nhai nhồm nhoàm, tay phải bưng một bình rượu lớn, ăn một miếng thịt to, uống một ngụm rượu, vô cùng thoải mái!

Người này chính là Thạch Đông Yêu Đế.

- Yêu Đế bệ hạ, tất cả đã chuẩn bị xong!

Một phó tướng có công lực tu vi đạt tới Yêu Vương cảnh giới đến bên Thạch Đông Yêu Đế. Cung kính nói, trong mắt lóe ra tia gian trá.

Thạch Đông Yêu Đế nhãn tình sáng lên.

- Sao, chờ một chút, chờ ta ăn xong tiểu hài tử Thiết Quắc cái đã rồi hãy nói, nói thật chứ thịt tiểu hài tử Thiết Quắc ăn vừa thơm vừa béo, ăn ngon lắm, nếu không phải Đại Vương lần này hạ lệnh, bình thường ai dám săn tiểu tử Thiết Quắc nhất tộc chứ.

Miệng nói dứt lời, Thạch Đông Yêu Đế ngoạm một miếng thịt đùi thật lớn.

Thiết Quắc nhất tộc dân cư rất thưa thớt, tự nhiên tộc trưởng Cầu Kim Yêu Đế đối với tộc mỗi trong một người thập phần quý trọng, một khi ngoại nhân giết một tộc nhân, Cầu Kim Yêu Đế sẽ phải giết đối phương cho được. Cầu Kim Yêu Đế mặc dù là Yêu Đế tiền kì, nhưng bởi vì Thiết Quắc nhất tộc trời sanh ưu thế, hoàn toàn có thể thắng khi đánh với Yêu Đế tiền kì cao thủ bình thường, trừ phi đối phương là Yêu Đế trung kỳ.
Thiếu niên vẫn im lặng.

- Hừ, không muốn chết thì đi theo ta.

Lý Dương đột nhiên quát lạnh một tiếng, đồng thời truyền âm nói với thiếu niên:

- Tiểu tử, muốn ngày sau báo thù, bây giờ phải nhẫn nhục, người nhẫn nhục phải có khả năng làm những việc mình không muốn làm, sau này mới có thể báo thù. Với tình hình này, ngươi chết thì ai sẽ báo thù cho các ngươi?

Lý Dương truyền âm xong đã có tác dụng.

Thiếu niên ngẩng đầu, nhìn Lý Dương, trong mắt lóe ra quang mang, cũng không biết trong lòng hắn nghĩ đích gì, liền đi tới bên người Lý Dương, nói:

- Ta gọi là Quan Nam.

Thạch Đông Yêu Đế cười nói:

- Tiểu tử này thật không biết điều, đạo hữu ngươi kêu hắn tới, hắn làm như câm như điếc. Đạo hữu uy hiếp hắn "Không muốn chết thì đi Theo ta", tiểu tử này lại ngoan ngoãn đi đến, đúng là đầu bò.

Lý Dương cười:

- Tiểu hài tử mà, da mặt còn non lắm.

- Nhất Mộc đạo hữu nói có lí. Đi, đạo hữu, đến đại điện, ta đã chuẩn bị tửu yến rồi, ha ha…

Nói rồi liền nhiệt tình lôi kéo Lý Dương tiến vào đại điện.

Trên đại điện.

Lý Dương và Thạch Đông Yêu Đế ngồi đối diện, hai người vừa ăn uống vừa cười nói.

Lý Dương mặc dù mặt ngoài rất vui vẻ, thực tế lại cẩn thận quan sát ba chỗ giam giữ Thiết Quắc tộc nhân.

"Cấm chế chỗ thứ nhất hẳn là do Thạch Đông Yêu Đế tự mình bố trí, cấm chế chỗ thứ hai và chỗ thứ ba, là do Yêu Quân bố trí. Hơn nữa là vài Yêu Quân đồng thời liên thủ bố trí, rốt cuộc là Yêu Quân nào mới được?" Lý Dương phát hiện, cấm chế chỗ thứ nhất có năng lượng rất mạnh, hơn nữa giống như đúc với năng lượng trong cơ thể Thạch Đông Yêu Đế.

Còn cấm chế ở hai lao ngục kia thì hỗn loạn, nhưng lại hoàn toàn hòa với nhau, cho dù là Lý Dương, trong lúc nhất thời cũng không thể nhận ra rốt cuộc Yêu Quân nào bố trí. Bất quá hắn xác định được một điểm, cấm chế thứ hai và cấm chế thứ ba không hoàn toàn giống nhau.

- Nhất Mộc huynh đệ, mau đến đây? Uống rượu nhé, đây là rượu Thiết Quắc nhất tộc cất trữ rất lâu năm, rất ngon, bình thường không kiếm được đâu, ha ha…

Thạch Đông Yêu Đế ngửa đầu uống một chén lớn, khà một tiếng rất thống khoái.

Tập 10: Tam Sanh Thạch