Thốn Mang
Chương 383 : Sanh bi
Ngày đăng: 11:52 18/04/20
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Bái kiến nương nương, Đại Tôn!
Tất cả cao thủ trong hậu viện, kể cả bọn người Ngưu Ma Vương cung kính quỳ xuống nói.
"Chẳng lẽ đến đây thật?" Bằng Ma Vương thấy tình thế như thế, không khỏi rùng mình, chỉ một mình Thái Úc hô lớn "bái kiến nương nương, Đại Tôn" thì hắn còn hoài nghi, nhưng nhiều người như thế, Bằng Ma Vương không thể xác định. Lúc này đột nhiên xoay người, chỉ thấy Xi Vưu và Nữ Oa cơ hồ đứng cùng một chỗ, còn Hạng Vũ đứng ở một bên Xi Vưu.
- Ra mắt nương nương, Đại Tôn.
Bằng Ma Vương khẽ gật đầu, xem như kiến lễ rồi.
Nữ Oa và Xi Vưu trong lòng có chút bất mãn, chủ yếu là vì bọn họ nghe được một câu của Bằng Ma Vương "cả Đại Tôn cũng không dám trừng phạt ta", nói thế làm cho hai vị Đại Tôn "cao cao tại thượng" có chút khó chịu.
- Kim Sí ngươi cũng biết, Lý Dương và Điền Cương chính là môn hạ của bổn tôn, ngươi vì sao dám tùy ý hạ độc thủ.
Xi Vưu lạnh lùng hỏi.
Bằng Ma Vương thấy Xi Vưu nghiêm túc như thế, trong lòng suy nghĩ, rồi tính vô lại bỗng nổi lên.
- Lý Dương và Điền Cương dám bất kính, thậm chí dám mắng chửi ta, bọn họ bất quá là một Ma Quân mà thôi, ta tốt xấu cũng là Yêu giới Đại Thánh, giết bọn họ lại thì sao chứ? Ma giới cùng với Yêu giới, thậm chí cả Minh giới đều là cường giả vi tôn, ta mạnh hơn bọn hắn, tự nhiên có thể giết bọn họ.
Bằng Ma Vương một bộ dáng rất dương dương tự mãn.
- Bằng Ma Vương, ngươi đường đường là một Yêu giới Đại Thánh, cũng so đo với hai Ma Quân, thậm chí so với còn ép vào trong quang quyển hạch tâm Hỗn Độn sơn không gian, thế mà vẫn vênh vang, ta cảm thấy xấu hổ thay cho ngươi.
Hạng Vũ đứng một bên cười lạnh nói.
Bằng Ma Vương nhìn Hạng Vũ liếc mắt, khinh thường nói:
- Hạng Vũ, ta và Đại Tôn nói chuyện, ngươi chõ mồm vào làm gì?
Hạng Vũ kinh ngạc, nhất thời mặt đỏ lên. Một cổ tức giận không ngừng bùng lên trong lồng ngực, trong mắt tản ra sát khí, nhìn chằm chằm vào Bằng Ma Vương. Nếu không phải biết mình không phải là đối thủ của Bằng Ma Vương, Hạng Vũ đã sớm ra tay rồi.
Xi Vưu khẽ nhíu mày, sắc mặt có vẻ rất khó coi.
Đại Tôn rất quan trọng chuyện sĩ diện. Bằng Ma Vương này nếu bình thường giáo huấn Hạng Vũ cũng không sao, nhưng trước mặt Xi Vưu Đại Tôn mà dám trực tiếp giáo huấn Hạng Vũ, coi như không có Xi Vưu Đại Tôn, Xi Vưu đương nhiên cho rằng Bằng Ma Vương không nể mặt mình.
- Kim Sí, đừng quá kiêu ngạo, toàn dựa hơi sư phụ, còn tưởng rằng mình là nhân vật ghê gớm lắm hả? Nhớ kỹ, ngươi cũng chỉ là một Yêu Đế mà thôi.
Xi Vưu âm thanh lạnh lùng nói
Xi Vưu không hề lo lắng, hắn tin rằng mình giáo huấn Bằng Ma Vương, kể cả trừng phạt một chút, chỉ cần không giết chết hắn, tin rằng Hồng Quân đạo nhân trong truyền thuyết sẽ không vì thế mà đối phó với hắn.
Thanh âm Xi Vưu lạnh như băng, lạnh như nước băng tan mùa đông chảy trên người Bằng Ma Vương.
Cũng chỉ là một Yêu Đế mà thôi.
Trong mắt Đại Tôn, Bằng Ma Vương với mức tu vi này thì không có ý nghĩa gì.
- Đại Tôn, ta không phải là cái gì cả, ta chỉ là một Yêu Đế mà thôi. Nhưng… chủ nhân ta là Hồng Quân đạo nhân. Là người duy nhất cảm ngộ Hỗn Độn Đại La Thiên Đạo hiện nay. Ta chỉ là tọa kỵ người hầu của ngài mà thôi.
Xi Vưu sắc mặt nhất thời trầm xuống, đột nhiên xoay người nhìn về phía Bằng Ma Vương.
Bằng Ma Vương sắc mặt có vẻ nghi hoặc:
- Đại Tôn, ngươi nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ Kim Sí ta có chỗ nào hấp dẫn Đại Tôn ngươi. Oa, kia quả là vinh hạnh cho Kim Sí ta.
Trên mặt Bằng Ma Vương tràn đầy tiếu ý.
- Đừng tưởng rằng ta không dám giết ngươi!
Xi Vưu mắt khẽ nheo lại, một đạo hàn quang hiện lên.
Mặc dù Đại Tôn đối mặt với Hồng Quân, cũng không có lực hoàn thủ nên rất sợ Hồng Quân, nhưng thân là Đại Tôn vô số năm, thể diện là rất quan trọng, Bằng Ma Vương này lại ba phen bốn lượt không để cho mình còn mặt mũi gì.
Cho dù không thể giết, cũng muốn hành hạ hắn một phen.
- Hừ!
Bằng Ma Vương cười nhạt, cũng căn bản không quan tâm.
Hắn tin rằng Đại Tôn này đều cực kỳ tính toán, tuyệt đối sẽ không dễ dàng đắc tội với Hồng Quân đạo nhân.
Ở đây Ma Đế, Yêu Đế, Minh Đế, nhìn Bằng Ma Vương, có người khinh thường,có người chỉ coi là trò cười, cũng có người khâm phục Bằng Ma Vương dám hỗn láo với Đại Tôn như thế.
Bằng Ma Vương hưởng thụ chút ánh mắt khâm phục của vài Yêu Đế, Ma Đế.
Đấu với Đại Tôn, đây mới là sự việc đáng tự hào. Địa vị Bằng Ma Vương tự nhiên lên cao trong mắt vài người, trong mắt tỏ vẻ tươi cười. Chính diện nói chuyện với Đại Tôn như thế, cảm giác đó thật là tốt, Bằng Ma Vương cảm giác như vậy.
- Nghiệt súc!
Đột nhiên một đạo thanh âm vang vọng cả thiên địa, tiếng vang cứ vọng mãi giữa trời đất. Đồng thời một cổ năng lượng cực kỳ kinh khủng, thậm chí tương đương với cả lôi điện năng lượng siêu việt ở Hỗn Độn, hóa thành một bàn tay thật lớn, chộp một cái liền bắt ngay Bằng Ma Vương.
- Chủ nhân!
Bằng Ma Vương cả kinh, năng lượng quen thuộc kia làm cho hắn không tự kìm hãm được kêu lớn.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn bàn tay vĩ đại kia, năng lượng do bàn tay hình thành, chỉ bàn tay đó đã áp lực mọi người, so với khí thế trên thân thể Bàn Cổ của Xi Vưu còn mạnh hơn, lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Nhưng áp lực này mặc dù lớn, cũng không làm cho ai bị thương.
- Ra mắt sư phụ!
Xi Vưu và Nữ Oa lúc này tỉnh ngộ, đột nhiên cung kính nói, không dám ngửng đầu, mặc dù nhìn không thấy ai, bọn họ biết người đó hẳn là Hồng Quân. Ngoại trừ Hồng Quân, không ai có thực lực này.
Tập 10: Tam Sanh Thạch