Thốn Mang
Chương 424 : Thân phận nguy cơ
Ngày đăng: 11:52 18/04/20
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lý Tầm Hoan là loại người khi nhuyễn phạ ngạnh (khi dễ kẻ yếu, sợ kẻ mạnh) sao?
Vì cứu bằng hữu, vì nguyên tắc cơ bản nhất trong lòng, cho dù có là con của Phong Đô Đại Đế hắn cũng dám giết, càng đừng nói là Nhị công tử của Cửu Trọng Lâu.
Trông thấy Lý Tầm Hoan cầm phi đao, Giang Ngọc rất là khinh thường.
- Một thanh phi đao mà cũng mang ra. Ngươi dám động thủ không, đứng nói là cây phi đao nho nhỏ không làm gì được ta, cho dù có làm được, ngươi cũng đợi người của Cửu Trọng Lâu ta đến báo thù đi.
Giang Ngọc kiêu ngạo nói, lập tức tâm ý thúc dục bên dưới, liền muốn ngự kiếm bay đi.
Hàn khí trong mắt Lý Tầm Hoan đột nhiên ngưng kết lại, cổ tay nhè nhẹ động một cái.
- Hưu!
Một đạo ngũ sắc quang mang lóe lên.
- Bồng!
Giang Ngọc vốn đang kiêu ngạo nhất thời trợn tròn mắt lên, thân thể liền lập tức rơi xuống đất, máu tươi chậm rãi từ thất khiếu chảy ra. Phi đao vừa xuất, nguyên thần liền bị phá đi, hắn cũng liền hồn phi phách tán. Tự nhiên là tụ lý càn không thuật cũng bị phá.
Anh Anh cũng bay ra ngoài, còn có một ít quỷ nguyên thạch và vài thứ vật phẩm rơi xuống.
Anh Anh ngạc nhiên chứng kiến một màn này.
- Anh Anh, chúng ta đi.
Lý Tầm Hoan lúc này sắc mặt ngưng trọng, cũng không kịp giải thích, vung tay áo lên, một đoàn hỏa diễm lập tức đem thi thể của Giang Ngọc thiêu cháy sạch sẽ. Mang chỗ quỷ nguyên thạch cùng với thanh thượng phẩm phi kiếm với vài thứ vật phẩm đều thu vào, trực tiếp hủy thi diệt tích, rồi sau đó mang Anh Anh lập tức rời đi.
Lý Dương đi ra khỏi Cửu Trọng Lâu, chậm rãi đi trên đường.
"Hừ, muốn dùng một chiêu này với ta. Một khi ta đáp ứng, ta không phải là hoàn toàn đối lập với Phong Đô Đại Đế sao. Đợi Phong Đô Đại Đế mở kính nguyệt hồ ra, ta làm sao có thể lấy được Luân Hồi Châu? Huống chi, ba khối Luân Hồi Châu, căn bản là không đủ." Lý Dương cười lạnh.
Chẳng những chỉ mình hắn, đến Lý Tầm Hoan cũng cần Luân Hồi Châu. Ba khối Luân Hồi Châu, cho dù cấp hết cho Lý Dương cũng không nhất định đủ. Ai biết Lý Dương đến lần thứ mấy mới có thể tìm được tin tức của Tuyết. Hơn nữa Lý Tầm Hoan cũng phải tìm.
Lý Dương cũng không muốn đối lập với Phong Đô Đại Đế. Một khi đối lập với Phong Đô Đại Đế, cho dù có Luân Hồi Châu, phỏng chừng cũng không thể tra được tin tức của Tuyết.
Dù sao, thập điện Diêm Vương đều là người của Phong Đô Đại Đế. Phong Đô Đại Đế ra lệnh một tiếng, ai dám giúp Lý Dương mở Luân Hồi Kính ra. Không có Luân Hồi Huyết Tinh, dù có Luân Hồi Châu, căn bản cũng không có cánh nào mở được Luân Hồi Kính để tìm.
Lý Dương không ngốc, tự nhiên sẽ không đáp ứng Giang Phong này.
Trong lòng nghĩ đến tâm sự, Lý Dương tùy ý đi một lúc lâu. Đột nhiên, Lý Dương thân thể chấn động, sắc mặt nhất thời biến đổi, nhìn về phía người áo đen ở trên cửa sổ tầng hai tửu lâu phía xa xa. Người áo đen này chính là đang quay về phía Lý Dương cười nhè nhẹ, môi có chút giật giật. Nhìn vào hình dạng của miệng, tiếng đang nói ra chính là hai chữ "Lý Dương".
Quỷ Đế Băng Hồn!
Lý Dương sắc mặt nhất thời lạnh xuống. Hắn liền nhớ ra người áo đen trên tầng hai tửu lâu này chính là Quỷ Đế Băng Hồn, cũng là cái vị Hồn Băng thần bí đã gặp ở Minh giới. Băng Hồn chính là đã từng ở cũng một chỗ với hắn nửa tháng, đối với hắn rất là quen thuộc.
"Băng Hồn đoán được thân phận của ta?" Lý Dương trong lòng run lên.
- Bồng!
Bàn ghế mà hai người ngồi, thậm chí đến cốc tách trên bàn cũng trong nháy mắt hóa thành bụi phấn. Ở dưới loại năng lượng cực lạnh như vừa rồi, chúng đã sớm ở trong băng bị phân rã ra rồi. Quỷ Đế Băng Hồn thu hồi Băng Phong Hàn Khí, tự nhiên là hóa thành phấn bụi.
- Lý Dương, ngắn ngủi trăm năm, công lực cũng tăng cao đến vậy, bội phục, bội phục a!
Băng Hồn vẻ mặt vốn âm trầm cũng nở một nụ cười nhẹ, tựa hồ như vừa hạ sát thủ với Lý Dương không phải là hắn vậy.
Lý Dương càng thêm không hiểu được Băng Hồn này.
Bất quá, hắn hiểu rằng, đối với loại người trong tâm đã cong vẹo này, căn bản không thể hiểu theo lẽ thường được, đối phó với dạng người này, Lý Dương cũng thật đau đầu.
- Công lực của Băng Hồn ngươi cũng không tệ. đáng tiếc, ta thiện về hỏa, vừa vặn khắc chế ngươi.
Lý Dương cười nói.
Băng Hồn không để ý nói:
- Băng Hỏa tương khắc, ai mạnh hơn thì người đó lợi hại, không nhất thiết là ngươi khắc ta, nói không chừng là ta khắc ngươi đó?
Băng Hồn mỉm cười rồi nói:
- Được rồi, Lý Dương, ta đi trước đây.
Kỳ quái, nữ đồ đệ ta vừa mới thu nhận không lâu như thế nào còn chưa tới tìm ta?
Đột nhiên, Băng Hồn sắc mặt thay đổi.
- Hừ, người của Cửu Trọng Lâu, lại hèn hạ như vậy … muốn chết!
Băng Hồn trong nhày mắt triệt hạ cấm chế xung quanh, người chợt lóe lên rồi biến mất.
Lý Dương một trận nghi hoặc:
- Người của Cửu Trọng Lâu?
Lý Dương lập tức phát tán thần thức ra bao trùm cả Cửu Trọng Lâu, đồng thời phát hiên ra sự tình ở tầng thứ tám của Cửu Trọng Lâu, sắc mặt Lý Dương sắc mặt đột nhiên âm trầm xuống.
- Hừ, Giang Phong, quả thực là muốn chết!
Lý Dương thân hình chợt lóe, cũng trong nháy mắt biến mất khỏi Cửu Trọng Lâu.
Tập 11: Ngũ Đức Chi Thân