Thốn Mang

Chương 446 : Phá trận

Ngày đăng: 11:52 18/04/20


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

- A… sát!!!

Một đại hán mặt sẹo hung dữ trợn hai mắt đỏ ngầu, thân hình như thiểm điện, trong nháy mắt bay xẹt qua trường không, trường đao đỏ như máu trong tay hắn đã ướt đẫm máu của nhiều người, đao ảnh như thiên lôi, hướng tới một Ma giới cao thủ khác bổ tới.

- Ca sát!

Xương cốt vỡ vụn, máu tươi phun ra như suối, phủ tràn ra cả mặt mũi của đại hán mặt sẹo, trông lại càng thêm dữ tợn.

Chiến đao đột nhiên phát ra kình khí chói mắt, trái tim vỡ vụn, chém vỡ nát nguyên thần, trong nháy mắt giết chết Ma giới cao thủ này.

- Gào…

Một tiếng gầm lớn, đại hán mặt sẹo đột nhiên múa may điền cuồng, vẻ mặt rất hoảng sợ, tựa hồ vừa gặp một hảo thủ cao cường, trên thực tế hắn đã lâm vào huyễn cảnh, song hắn không thể biết.

Trên thân thể đại hán mặt sẹo có rất nhiều vết thương, nhưng hắn vẫn còn sống. Hắn là một cao thủ Ma Quân hậu kỳ mặc dù lâm vào huyễn cảnh, tùy ý công kích người khác, nhưng vẫn chưa bị giết, do một vạn người bày trận bất quá chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên mà thôi, công kích của Cửu Thiên Huyền Tiên không thể phá được phòng ngự của hắn.

Cao thủ cấp bậc Ma Quân phần lớn tự giết lẫn nhau mà chết.

- Bồng!

Một nam tử đầu trọc gầy gò, đùi phải cứng như cương thiết, đạp mạnh vào đầu một nam tử trông rất giống hắn. Đầu người kia vỡ vụn, não cùng máu tươi bay vọt ra, còn nam tử đầu trọc gầy gò kia lại dùng nắm tay đấm thẳng vào ngực đối phương, phá nát trái tim, tiêu diệt nguyên thần.

Một cao thủ cấp bậc Ma Vương đã chết đơn giản như thế, còn người giết hắn chính là anh ruột của hắn!

Đáng tiếc, anh hắn lại tưởng rằng mình vừa giết chết một Tiên giới cao thủ.

Loạn, loạn, loạn!

- Sát, sát, sát!

Trong Vạn Tượng La Thiên Trận, không chỗ nào không thấy giết chóc, máu tươi vung vãi, bắn ra cả không gian trận pháp, những người chém giết lẫn nhau đại đa số là lâm vào huyễn cảnh, và căn bản chém giết vào những địch nhân tưởng tượng, vì trong mắt họ, trước mắt toàn là những địch nhân kinh khủng…

- A!

Chiến phủ xanh đen bổ xuống, một Cửu Thiên Huyền Tiên bị giết chết.

Điền Cương mặt lạnh như băng, Vạn Tượng La Thiên Trận mặc dù lợi hại, nhưng nguyên thần của Điền Cương có "Khai Thiên Thần Phủ" bảo vệ, căn bản không thể bị xâm thực. Lúc trước Xi Vưu Đại Tôn đã nói, nguyên thần của Điền Cương có Khai Thiên Thần Phủ bảo vệ, kể cả là Đại Tôn cũng không giết hắn được.

Tự nhiên Điền Cương căn bản không quan tâm đến huyễn cảnh, hắn chỉ cần chú ý một chút. Một khi phát hiện Tiên nhân, liền lập tức ra tay giết chết.

- Sáu mươi lăm!

Điền Cương trầm giọng thốt ra vài từ, rồi sau đó biến mất nhanh như chớp. Hai mươi mốt vị Ma Đế, chỉ có vài vị cao thủ Ma Đế tiền kì bị huyễn cảnh ảnh hưởng. Nhưng xem ra mọi chuyện đều không quá xấu, bọn họ còn có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Về phần các Ma Đế khác, họ phải cố gắng giết chết Tiên nhân và cứu hộ Ma Quân.
- Bá Vương, các ngươi theo ta tới đây, xem ta phá đại trận này như thế nào!

Lý Dương cười nói, tựa hồ việc phá trận quả thật vô cùng dễ dàng đối với hắn.

Các Ma Đế ở đây đều rất sửng sốt, mười ngày bị giam trong trận, các Ma Đế này đã khẩn cấp đến phát điên, nhưng tuyệt không có biện pháp nào, thậm chí bọn họ còn cho rằng chỉ có Đại Tôn mới có thể phá trận, nhưng bây giờ nghe Lý Dương nói… như thế.

- Thật không? Lý Dương huynh đệ, ngươi có thể phá trận thật hả?

Thân hình Hạng Vũ lóe lên, nắm chặt lấy Lý Dương, trong mắt ánh lên sự kích động. Hắn muốn xông thẳng vào Tiên giới doanh châu, phải dựa vào Ma giới đại quân, nếu đại quân chết nhiều quá, hắn dựa vào cái gì để đi đây?

Phá trận chẳng những quan hệ tới thắng lợi của Ma giới đại quân, mà còn ảnh hưởng đến những tính toán riêng của Hạng Vũ.

Điền Cương không hỏi gì thêm. Đi theo Lý Dương lâu như vậy, Điền Cương có một niềm tin tuyệt đối vào Lý Dương, có lẽ xuất phát từ những kì tích vô kể của hắn.

- Có thể phá trận hay không, mọi người cứ theo ta là biết.

Lý Dương cũng không nói nhiều, dẫn đầu mọi người cứ nhằm phương bắc mà tiến, Hạng Vũ, Nham Dong, Lãnh Huyết Ma Đế đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng nhau sánh vai đi theo, vô luận như thế nào, chỉ cần có một chút hy vọng, bọn họ sẽ sẽ không không bỏ qua…

Huyền Đô Đại Pháp Sư đang đứng ở giữa trận, nắm trong tay đại cục, đây chính là "Trận tâm".

Huyền Đô Đại Pháp Sư thư thái vô cùng, tùy ý phất "Huyền Đô Li Địa Diễm Quang Kì", rất vô tình nhìn đám Ma giới cao thủ chết dần.

"Sư tôn tự mình sáng chế đại trận, nếu không phải là Ma giới Tam Tôn đến đây, những người này há có thể đào thoát?" Trong lòng Huyền Đô Đại Pháp Sư có vẻ rất tự mãn.

Đột nhiên…

Huyền Đô Đại Pháp Sư thấy ở ngoài vài dặm có một đám người đang đi tới, đầu lĩnh là một hắc y thanh niên, phía sau là một đám Ma Đế của Ma giới, những người này cứ bay thẳng về phía Huyền Đô Đại Pháp Sư, căn bản không hề đổi hướng.

"Bọn họ thấy ta? Không có khả năng, Vạn Tượng La Thiên Trận này là do hai đại trận pháp cao nhất dung hợp thành, là do sư tôn tự mình sáng chế, bọn họ nhất định nhìn không thấy ta, cũng không có khả năng đến gần ta. Bọn họ khẳng định bị lạc trong trận pháp, chút xíu nữa sẽ chuyển sang hướng khác." Huyền Đô Đại Pháp Sư tự an ủi.

Trận tâm! Chỉ cần lạc trong trận, tuyệt đối không thể đi đến trận tâm, trừ phi có thể khám phá đại trận. Huyền Đô Đại Pháp Sư không biết, Ma Đế đúng là không ai có thể nhìn thấy hắn, nhưng Lý Dương lại dễ dàng thấy hắn.

Điều Huyền Đô Đại Pháp Sư sợ hãi nhất là vị hắc y thanh niên đầu lĩnh đó dừng lại trước mặt hắn, giống như có thể thấy rõ Huyền Đô Đại Pháp Sư.

"Không, hắn tuyệt đối nhìn không thấy ta. Đây là đại trận do sư tôn sáng chế." Huyền Đô Đại Pháp Sư lúc này liên tục huy động "Huyền Đô Li Địa Diễm Quang Kì", dựa vào phán đoán của hắn, những người đó hẳn sẽ rẽ sang một hướng khác, nhưng…

- Hắc, tên cầm lá cờ kia, phất loạn lên làm gì thế?

Hắc y thanh niên cười hỏi.

Vẻ mặt Huyền Đô Đại Pháp Sư nhất thời đông cứng lại.

Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang