Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1007 : Thần Linh Bất Hủ La Phong

Ngày đăng: 18:51 20/04/20


Lãnh thổ nhân loại, Nguyên Thủy Bí Cảnh, cảnh địa Thiên Bảo Hà.

Lưu lãng trong vũ trụ, cuối cùng cũng chỉ là kẻ lãng tử. Còn khi trở về lãnh thổ nhân loại, lại tự nhiên có một loại cảm giác thân thuộc…

Về nhà rồi!

"Đây là nhà. " Trong đại điện cung điện, bản tôn người Địa Cầu khoanh chân ngồi đã vượt qua tám vạn năm rồi, bây giờ rốt cục cũng đứng dậy, đi ra khỏi đại điện. Lần đầu tiên hắn đi dạo quanh các quần thể cung điện trong Thiên Bảo Hà.

Hành tẩu giữa các quần thể cung điện, ánh mắt nhìn qua tất cả, nhưng trong đầu La Phong lại đang hồi ức lại những cảnh lưu lãng trong vũ trụ. Năm đó có rất nhiều việc gây cho mình chấn động. Nhưng lúc này quay đầu lại nhìn, tất cả lại vô cùng rõ ràng. Tựa hồ rất nhiều việc đã ăn vào trong lòng.

Vừa đi, vừa để đầu mình nhớ lại tất cả những gì đã trải qua năm vạn năm vừa rồi.

- Nhìn kìa, là La Phong.

- La Phong đi ra khỏi cung điện, thật khó gặp.

- Chà. La Phong năm đó có thể đánh chết phong Vương cực hạn. Vừa biến mất đã trên tám vạn năm. Cũng không hề nghe nói việc La Phong đột phá thành Bất Hủ. Với kỹ năng của hắn, chắc phải sớm có thể đột phá Bất Hủ chứ? Ngưng lại ở kỳ Giới Chủ lâu như vậy làm gì?

- Cảm ngộ quy luật Không Gian đó. Cảm ngộ ở thời kỳ Giới Chủ dù sao cũng có ưu thế.

- Hắn khẳng định đã được quy luật Không Gian thừa nhận. Cho dù trở thành Bất Hủ, rồi nghiên cứu quy luật Không Gian, cũng sẽ không chậm đi bao nhiêu.

- Ai biết La Phong nghĩ như thế nào. Người ta là thiên tài tuyệt thế mà.

Trong quần thể cung điện, một vài người phục vụ thấy La Phong từ xa, cũng chỉ lẳng lặng truyền âm thảo luận, họ cũng không dám trực tiếp mở lời nói. Dù sao họ chỉ là người phục vụ

Còn La Phong lại là thân truyền đệ tử Hỗn Độn Thành Chủ, chủ nhân của vùng thời gian không gian chung quanh

La Phong đi tới.

- La Phong đại nhân.

Đám người phục vụ cung kính hành lễ.

La Phong nhìn họ, mỉm cười.

Trải qua rất nhiều việc trong vũ trụ, hắn liếc mắt đã có thể nhìn ra ý nghĩ trong lòng những người phục vụ, hiển nhiên mình biến mất tám vạn năm cũng khiến cho không ít người xì xào. Tuy biết rõ những người phục vụ này đang thầm bàn tán về mình, nhưng La Phong vẫn mỉm cười. Vì hắn cảm thấy đã nhìn thấu nội tâm họ, nhìn thấu bản chất tại sao họ nghĩ như vậy, thậm chí thấy cả một vài ảo diệu của vận chuyển vũ trụ ẩn chứa trong đó. Việc này làm La Phong cảm thấy rất vui sướng, nên hắn chỉ cười.

"Tuy là Bất Hủ, chỉ khuất thân nhất thời thì còn được, nhưng làm người phục vụ tỷ tỷ năm, sẽ ảnh hưởng tới nội tâm. Họ tiếp tục một thời gian rất dài, sợ là khó mà bước vào cảnh giới Vũ Trụ Tôn Giả. " La Phong trong lòng hiện lên những ý nghĩ như thế, rồi vẫn tiếp tục hành tẩu, đồng thời tiếp tục hiện lên những hình ảnh như phim chiếu. Những cảnh qua lần lưu lạc tuế nguyệt này tiếp tục hiện ra.
Cửu U Chi Chủ có thể dựa vào đó mà được xưng là vô địch vũ trụ. Chỉ cần Cửu U Hải, đã có thể sánh ngang với chí bảo chí cường trong vũ trụ, bởi vậy có thể thấy được nhiều như thế nào.

Bước vào Bất Hủ, động tĩnh thần lực quán thể bình thường đều rất nhỏ.

Như Chân Diễn Vương khi bước vào Vũ Trụ Tôn Giả, động tĩnh cũng cỡ đó thôi.

Nhưng động tĩnh khi La Phong bước vào Bất Hủ thật sự quá lớn, lớn hơn ngàn vạn lần so với Chân Diễn Vương bước vào Vũ Trụ Tôn Giả. Dù sao nói về chất, hắn cũng đã vượt qua Vũ Trụ Tôn Giả, nói về lượng, càng vượt qua tỷ tỷ lần Vũ Trụ Tôn Giả nhân loại. Đây là vì hắn có biển máu!

- Chuyện gì thế?

- Làm sao vậy?

- Quy luật bản nguyên Kim phủ xuống, chẳng lẽ có ai bước vào Bất Hủ ư? Nhưng nếu bước vào Bất Hủ sao lại có động tĩnh to tới như vậy?

Cả cảnh địa Thiên Bảo Hà, một vài Vũ Trụ Tôn Giả, và cả hàng loạt người phục vụ Bất Hủ đều kinh ngạc nhìn trên bầu trời cung điện La Phong. Chỉ thấy kim quang vô tận cơ hồ bao phủ cả Thiên Bảo Hà.

Uy thế này họ bình sinh cơ hồ chưa từng thấy.

- Bước vào Vũ Trụ Tôn Giả cũng không bằng một phần trăm uy thế đó.

Một vài Vũ Trụ Tôn Giả đều hơi kinh hãi.

Còn cả cảnh địa Thiên Bảo Hà, những Vũ Trụ Tôn Giả, người phục vụ Bất Hủ cũng chỉ là thấy được bề ngoài thôi.

"La Phong, bước vào Bất Hủ rồi… "" Hỗn Độn Thành Chủ đứng trên đỉnh chủ điện, tựa người đưa mắt nhìn ra bầu trời xa xa, nơi quy luật bản nguyên Kim đã hoàn toàn bao phủ cả Thiên Bảo Hà, uy áp cực mạnh.

"Quả thực khó tin. Đã vượt qua cả uy áp do bước vào Vũ Trụ Tôn Giả rồi. "

Cường giả khác đều nhìn không thấy ảo diệu, nhưng Hỗn Độn Thành Chủ lại thấy thấp thoáng, cả vũ trụ như sắp lật, hải dương quy luật vô tận tựa hồ như muốn nghiêng đổ, những dòng thác thần lực ào ào khuynh đảo cả hư không. Hiển nhiên là La Phong đang điên cuồng hấp thu một loại thần lực vô tận từ ngoài vào.

Hỗn Độn Thành Chủ cũng hơi kinh ngạc, rồi đứng sững một hồi lâu.

----- o O o -----