Thôn Phệ Tinh Không

Chương 109 : Huynh Đệ

Ngày đăng: 18:44 20/04/20


Vì cuối tháng này phải ly khai Hoa Hạ Quốc, đi tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán toàn cầu, nên thời gian sau này, sau khi La Phong về nhà, hắn cơ hồ mỗi ngày đều ở nhà cùng cha mẹ và đệ đệ. La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, La Hoa mặc dù rất quyến luyến, nhưng họ cũng không muốn làm ảnh hưởng tương lai tốt đẹp của La Phong.

Ngày mười hai tháng ba, La Phong và những đồng đội tiểu đội Hỏa Chùy tụ tập cùng nhau. Đầu tiên là bán hết những vật liệu quái thú mà họ săn giết được lúc trước. Bởi vì đây là lần cuối cùng tiểu đội Hỏa Chùy bán vật liệu quái thú, nên La Phong đề nghị năm người chia đều khoản tiền này. Lần này bán vật liệu tổng tiền được trên 8 ức.

Theo lý thuyết, La Phong có công lớn nhất, hẳn là được phân nhiều nhất, có thể được chia tới trên ba ức.

Nhưng, mọi người cũng đều hiểu, La Phong sắp ly khai tiểu đội Hỏa Chùy, còn đám Trần Cốc, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh đã lớn tuổi, cũng sẽ giải ngũ, do đó tiểu đội Hỏa Chùy cũng giải tán một cách tự nhiên! La Phong gia nhập vào tiểu đội vũ giả hơn nửa năm, nhưng đám người Cao Phong, Trần Cốc đã vào tiểu đội vũ giả khá lâu, nên tâm tình mọi người đều rất phức tạp.

La Phong đề nghị năm người chia đều, lập tức được Cao Phong đồng ý ngay. Khoản này dù sao cũng do La Phong và Cao Phong chiếm công to, hai người họ đều đồng ý, đám Trần Cốc, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cũng không nói gì nhiều. Mỗi người được chia trên 1 ức rưỡi.

Buổi tối cùng ngày, tiểu đội Hỏa Chùy cùng uống rượu một mạch tới đêm khuya ba bốn giờ, mãi tới buổi sáng ngày hôm sau đám người mới ngồi xe điện về nhà.

Từ đó, tiểu đội Hỏa Chùy chính thức giải tán! Trần Cốc, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh giải ngũ, La Phong đi tổng bộ toàn cầu, còn Cao Phong sẽ gia nhập vào một tiểu đội vũ giả khác, tiếp tục đánh đấm!

Ngày hai mươi mốt tháng ba, nắng vàng tươi, thời tiết rất tốt.

Cơ sở Giang Nam Thị, khu trung tâm đại học ở nội thành.

Khu đại học chiếm diện tích cực lớn. Cả tám trường đại học chính quy ở cơ sở Giang Nam Thị đều tập trung tại đây.

Ở cửa một khu đại học viện, tỏa sáng mấy chữ "Trường quân đội số 2 Giang Nam". Mấy chữ lớn được gắn trên chiếc cổng lớn, trông rất chói mắt. Lúc này không ít học viên cả trai lẫn gái, nhanh chóng chạy ra cửa trường quân đội. Có khi nam nữ cùng nhau, cũng có vài bạn nam cùng lớp hoặc bạn nữ cùng lớp.

Chỉ duy nhất có một thanh niên, mặc áo mỏng màu lam sậm rất đơn giản, dựa vào cửa trường ngó qua lan can vào, nhìn những đệ tử đang lui tới.

- Ài, La Phong!

Một thanh âm từ xa xa truyền đến, vang lên rất lớn.

Lúc này La Phong quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng gọi. Chỉ thấy xa xa trên lối đi bộ dang có một người chạy tới. Thanh niên này gầy yếu, cả người có vẻ hào hoa phong nhã, chính là hảo huynh đệ Ngụy Văn" vốn chơi với mình từ bé, rồi cùng lớn lên.

- A văn.

La Phong cười chạy tới.

- Ta còn tới cửa trường chờ ngươi, sao ngươi lại xuất hiện ở đây?

- Buổi sáng hôm nay học văn hóa xong rồi, cũng đã về ký túc xá rồi. Ở khu ký túc xá cách trường trường một khoảng kha khá.

Ngụy Văn giải thích.

- À, khu trường học tách rời khu ký túc xá à? Thật làm cho một người không được vào đại học như ta phải mở mắt.

La Phong cười quái dị.

- Mẹ kiếp, ngươi là một vũ giả, còn dám trêu ta.

Ngụy Văn cười hắc hắc, không kìm được đấm vào ngực La Phong một cái

- Bây giờ vừa mới vào xuân, trời lạnh muốn chết, ngươi lại chỉ mặc một cái áo mỏng như vậy, không sợ lạnh à? Chậc chậc… Không hổ là vũ giả!

Ngụy Văn rõ ràng mặc đồ dày hơn, ấm hơn La Phong nhiều.

La Phong nhìn chung quanh:

- Đi, chúng ta tìm chỗ nào đó ngồi đi.
- Gọi điện thoại cho Từ Hân à?

Ngụy Văn chế nhạo.

Đột nhiên… Ngụy Văn cảm giác thấy điện thoại di động mình rung động, không khỏi lấy điện thoại di động ra, thì thầm:

- E rằng là bạn gái ta rủ ta cùng ăn cơm chiều. Chà, lại tốn tiền rồi.

Vừa mở điện thoại di động ra, lại thấy là một SMS…

- Tài khoản số 0306 của ngươi, vào ngày 21 lúc 16: 51, giao dịch liên ngân hàng thu vào sáu trăm vạn đồng, số dư sáu trăm vạn. Giao dịch ngân hàng

- Sáu… sáu… sáu trăm vạn?

Ngụy Văn trợn tròn mắt.

Lúc này đối với hắn, đây là một con số thiên văn.

- Ai cho ta tiền thế?

Ngụy Văn cơ hồ trong nháy mắt đã nghĩ tới một người, chính là La Phong bên cạnh hắn! Giữa thân thích bằng hữu, e rằng cũng chỉ có La Phong có thể bỏ ra số tiền như vậy mà mặt không đổi sắc.

- La Phong, là ngươi à…

Ngụy Văn ngẩng đầu nhìn La Phong.

La Phong đưa tay đặt lên vai Ngụy Văn:

- A Văn, đã muốn làm vũ giả, ngươi phải toàn tâm mà cố gắng, đừng lãng phí thời gian dạy thêm nữa. Khoản này coi như tiền mừng của ta, chúc mừng ngươi lần đầu tiên chính thức yêu đương, sau này ta xem mấy đứa bạn của bạn gái ngươi còn dám nói gì nữa. Nam nhân mà, trước mặt phụ nữ phải ngẩng cao đầu lên.

Mắt Ngụy Văn không khỏi hơi đỏ lên.

- Mẹ kiếp, không thể nào, ngươi chẳng lẽ muốn khóc à?

La Phong trợn tròn mắt, giống như nhìn thấy việc gì rất kỳ quái.

- Khóc cái rắm, ngươi đó.

Ngụy Văn không khỏi nở nụ cười.

Khoản tiền này đích xác chẳng là gì với La Phong cả, tùy tiện săn giết một con quái thú chiến tướng trung cấp, cái giá cũng trên ngàn vạn rồi.

- Thôi, ta đi đại học Giang Nam đây.

La Phong vẫy tay, rồi đi dọc theo con đường tới đại học Giang Nam.

Ngụy Văn nhìn thông báo sms về số dư, nhìn con số sáu trăm vạn kinh người đó mà vẫn cảm thấy tất cả như đang trong mơ. Mấy hôm trước hắn còn vì việc yêu yêu đương mà lo lắng. Bề ngoài thì ra vẻ tươi cười, nhưng bên trong thì ngầm sầu muộn. Không ngờ quay đi quay lại, hắn đã thu được một khoản tiền khổng lổ rồi.

----- o O o -----