Thôn Phệ Tinh Không
Chương 1172 : Linh
Ngày đăng: 18:52 20/04/20
Mặc dù bình thường trong vũ trụ khi nhận chủ chí bảo cũng không nguy hiểm gì lắm, nhiều nhất là thất bại. Nhưng La Phong lại khác các cường giả khác, hắn từng có lịch sử nhận chủ Tinh Thần Tháp, hắn hiểu rõ việc nhận chủ "Tinh Thần Tháp" nguy hiểm ra sao. Giả thiết mình bị giết chết, cường giả khác tìm được Tháp Châu, nếu sơ ý nhận chủ, thì Tháp Châu cũng đủ để làm cho cường giả khác phải chết!
Do đó lúc trước Chí Bảo Cánh Chim Chi Linh chủ động dùng ý chí truyền vào trong óc La Phong, trao đổi với La Phong, cũng làm La Phong vô cùng cảnh giác cẩn thận, không thể vì nhận chủ chí bảo chí cường mà quăng luôn cái mạng nhỏ. Do đó hắn vẫn không ngừng suy nghĩ về những lời của Chí Bảo Cánh Chim Chi Linh.
Điều kiện nhận chủ?
Một, gien hoàn mỹ, hai, ý chí phải thật mạnh?
Mình đều phù hợp!
Mình có gien hoàn mỹ, mà mình chính là Vũ Trụ Tôn Giả, mà còn có ý chí Vũ Trụ Chi Chủ!
"Phải xem nó rốt cuộc đưa ra mánh gì đây. " La Phong thầm nói.
Sóng chấn động tràn ngập, thẩm thấu vào trong óc La Phong.
Hai người tiếp tục trao đổi.
- Ha ha ha, ngươi nói hai điều kiện?
La Phong mừng rỡ, vội nói:
- Hai điều kiện này ta đều phù hợp. Cấp độ gien sinh mạng của ta đã hoàn mỹ, hơn nữa ta chính là Vũ Trụ Tôn Giả!
- Ngươi đều phù hợp? Ngươi lại là Vũ Trụ Tôn Giả? Ngươi không phải Vũ Trụ Chi Chủ sao?
- Ta chính là Vũ Trụ Tôn Giả.
La Phong khẳng định.
- Ngươi không thể nói láo, không thể thỏa mãn điều kiện, sẽ không thể nhận chủ thành công đâu.
Cánh Chim Chi Linh nói.
- Ong ong oanh…
Bốn cánh phía sau La Phong điên cuồng rung động, kỳ thật lúc trước khi ở ngoài huyệt động, Thí Ngô Vũ Dực đã giãy dụa vô cùng mãnh liệt. Khi đi vào không gian thần bí mấy tháng, Thí Ngô Vũ Dực vẫn luôn rung động, nhưng vì khoảng cách càng ngày càng gần, lúc nó rung động vô cùng mãnh liệt, đến cả La Phong cũng chỉ có thể cam đoan Thí Ngô Vũ Dực không bay ra ngoài thôi.
- Ta không nói láo. Ta thật ra là Vũ Trụ Tôn Giả, mà cấp độ gien sinh mạng cũng hoàn mỹ.
La Phong vội nói:
- Ta có đủ điều kiện, chỉ là ta căn bản không thể nhận chủ. Thần lực cũng không thể đến gần ngươi.
- Ngươi nói công kích điên cuồng vào ý chí ngươi à?
Cánh Chim Chi Linh nói:
- Đó là ý chí điên cuồng của ba vết máu, nó đã bị ta áp chế, bị ta dần dần xua đuổi, tự nhiên là giãy dụa rồi. Cũng tự nhiên không hy vọng có sinh mạng khác đến gần ta. Một khi ta nhận chủ, vậy ta có chủ nhân trợ giúp, khôi phục sẽ nhanh hơn. Nó cũng bị xua đuổi nhanh hơn. Do đó nó nghĩ mọi biện pháp để cản trở ngươi.
- Nguyên lai là như vậy.
La Phong nói.
- Về phần ngươi nhận chủ cũng đơn giản thôi. Ngươi mặc dù không thể đến gần ta, nhưng, ta lại có thể cho hạch tâm của ta ly thể bay ra. Chỉ cần ngươi bắt được bộ phận hạch tâm đó, hơn nữa cho nó nhận chủ, vậy tự nhiên cũng như ta nhận chủ.
La Phong lộ ra vẻ khiếp sợ. Thí Ngô Vũ Dực của mình lại xuất hiện chấn động, chẳng lẽ cũng sinh ra Linh rồi? Một chiếc chí bảo đỉnh cấp đặc thù cũng có thể sinh ra Linh à? Không đúng, phải nói là một chiếc bộ phận của chí bảo chí cường! Kỳ thật Cánh Chim Trắng coi như là một bộ phận, nhưng cường đại hơn.
Cánh Chim Trắng có thể sinh ra Linh, Thí Ngô Vũ Dực của mình tuyệt nhiên không phải không thể sinh ra Linh.
Chỉ là, thời gian vô tận, nó vẫn không được sinh ra, vì sao bây giờ lại sinh ra Linh? Mình đợi ở đây, đợi Linh của Cánh Chim Trắng hành động tiếp theo, không ngờ Thí Ngô Vũ Dực của mình cũng sinh ra Linh.
- Ta…
- Ta…
Sóng rất yếu ớt, tựa hồ đến cả việc truyền tin tức cũng rất khó. Hồi lâu sau, phải nói là sáu ngày sau, mới miễn cưỡng truyền ra tin tức thứ nhất.
- Chủ… Nhân…
Linh của Thí Ngô Vũ Dực vừa sinh ra như một đứa trẻ con, rất yếu ớt. La Phong lại vô cùng kiên nhẫn. Theo thời gian trôi qua, Linh của Thí Ngô Vũ Dực mỗi ngày đều biến hóa nhanh hơn. Cuối cùng cũng đã qua được hơn nửa năm, rốt cục có thể bắt đầu trao đổi với La Phong.
- Chủ nhân, ta muốn ra ngoài.
Một luồng chấn động truyền đến.
- Ra ngoài?
La Phong hỏi:
- Đi đâu?
- Ta muốn ăn, ăn ánh sáng bên ngoài!
Chấn động yếu ớt nói:
- Quang, là quang của Nguyên, là Nguyên
- Cái gì là Nguyên?
La Phong truy vấn.
- Nguyên bên trong nó…
Chấn động yếu ớt nói:
- Phá vỡ ký ức nó. Trong trí nhớ ta có sáu cặp cánh. Sáu cặp cánh…! Nguyên ở chỗ nó. Nó ở đó, ta phải ăn ánh sáng của Nguyên, ta… ta muốn ăn ánh sáng của Nguyên.
Ý nghĩ La Phong ầm ầm rung động, như sét nổ.
Cánh chim?
Sáu cặp cánh!
----- o O o -----