Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1193 : Đương Nhiên Đi

Ngày đăng: 18:52 20/04/20


Vực sâu và Biển Dung Nham rất khác nhau.

Vực sâu, được các Vũ Trụ Chi Chủ gọi là tuyệt lộ! Có nghĩa là một khi xông vào thì đúng là tuyệt lộ. Không hề có một chút sinh cơ. Còn Biển Dung Nham lại hoàn toàn có thể cố gắng, liều mình, cố liều một chút sinh cơ!

- Ha ha ha, ha ha ha…

Ngũ Thú Thần và Kim Tự Tháp Huyết Sắc, cùng bị hút kia vực sâu u ám không đáy.

Ngũ Hồn Chi Chủ lúc đầu còn kiệt lực chạy ngược ra, nhưng sau đó lại cười như điên, tiếng cười vô cùng dữ tợn:

- Hay hay hay. Rõ là bội phục. Ta quả không ngờ, ngươi mới sống có chừng đó! Hơn nữa trên người cũng có chí bảo vô cùng trân quý, chí bảo cánh bạc còn có chí bảo cung điện, sau khi thoát khỏi Biển Dung Nham, ngươi lại chủ động tiến vào vực sâu? Ngươi thật sự không biết tiếc! Không tiếc vứt bỏ tất cả. Ngươi khác ta nhiều. Ta đã sống gần ba thời đại luân hồi, cách đại hạn đều rất gần. Đại hạn là không thể trốn tránh. Ít nhất chúng ta căn bản không có cơ hội. Chỉ có Vũ Trụ Tối Cường Giả mà cố gắng, cuối cùng cũng còn chút sinh cơ.

- Do đó Vũ Trụ Chi Chủ trong Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, ai nấy đều điên cuồng. Chính là vì đối mặt với đại hạn, không có sức phản kháng gì cả! Tất cả đều đặt hy vọng vào các Vũ Trụ Tối Cường Giả trong tộc quần, có thể có một người thoát khỏi luân hồi.

Ngũ Hồn Chi Chủ nói:

- Cảm giác vô lực, đại hạn tương lai, làm chúng ta điên cuồng.

- Ta dám liều với ngươi.

- Không ngờ ngươi dám ngăn cản ta, lôi kéo ta, một Vũ Trụ Chi Chủ sắp gặp đại hạn cùng vào vực sâu!

Ngũ Hồn Chi Chủ cười ha ha.

- Lần này chúng ta chắc chắn sẽ chết, nhưng ngươi và ta đều có phân thân. Chỉ là hai người đều tổn thất phân thân chủ chiến mạnh nhất. Tương lai có lẽ còn có cơ hội giao thủ. Cũng mặc kệ tương lai chiến đấu sinh tử như thế nào, nhưng trải qua lần này, La Phong, ta dù có giết ngươi, có cừu hận ngươi, nhưng cũng bội phục ngươi. Ngươi đã chính thức là đối thủ của ta! Ta sẽ không dám xem nhẹ ngươi…

Kim Tự Tháp Huyết Sắc bên trong truyền ra thanh âm.

- Rõ là vinh hạnh, lúc trước Ngũ Hồn Chi Chủ ngươi luôn xem thường ta. Bây giờ thật ra chính thức xem ta là đối thủ rồi.

La Phong tựa hồ có vẻ rất nhẹ nhàng.

- Ha ha… Ta cho dù mất đi Diệt Tuyệt Thần Khải, nhưng phân thân khác cũng có nhiều chí bảo đỉnh cao. Thực lực ta vẫn là Vũ Trụ Chi Chủ bậc năm, chỉ hơi kém đi một chút mà thôi.

Ngũ Hồn Chi Chủ cười khẩy nói:

- Nhưng ngươi lại không còn chí bảo cánh chim, không có chí bảo cung điện huyết sắc. Lần sau ngươi chạm mặt ta, còn có sức phản kháng nữa không?

Khi không thể phản kháng, Ngũ Hồn Chi Chủ đã chuẩn bị chết. Với tư cách là một siêu cường giả, khi có một đường sinh cơ là tự nhiên liều mạng giãy dụa. Nhưng khi không còn một chút sinh cơ, cũng có thể ứng phó được.

- Việc này không nhọc Ngũ Hồn Chi Chủ suy nghĩ. Ta tu luyện mới bao lâu? Có lẽ lần sau Ngũ Hồn Chi Chủ chạm mặt thì thực lực ta đã mạnh hơn Ngũ Hồn Chi Chủ ngươi rồi. Cho dù không chí bảo cánh chim, ta vẫn có thể đánh bại ngươi, đánh cho ngươi bỏ chạy.
"Sư phụ… Ta kéo Ngũ Hồn Chi Chủ vào vực sâu thứ chín. " La Phong báo về một câu như vậy. Hắn không muốn nói mình còn sống. Một là không thể giải thích vì sao mình còn sống, thứ hai là một khi mình còn sống, vậy tộc nhân loại sợ sẽ đi cứu mình. E rằng sẽ làm tộc nhân loại liên lụy tới nhiều phiền phức.

Vì hoàn toàn có thể dự tính được, nên tin tức mình và Ngũ Hồn Chi Chủ bị hãm vào một truyền ra, nhất định sẽ khiến cho một vài Vũ Trụ Tối Cường Giả đi đoạt bảo. Nếu lúc này, tộc nhân loại còn muốn cứu mình, hiển nhiên phiền phức lớn hơn nữa.

"Tất cả vẫn do ta tự mình giải quyết đi. " La Phong thầm nói: " Đối ngoại, cứ xem như bản tôn của ta đã chết. "

Hỗn Độn Thành Chủ biết tin tức, lặng lẽ đứng một lát ngoài cung điện của mình.

"Lần này thất bại, hy vọng có thể tôi luyện ngươi hơn. Ngươi có khả năng phân thân, tu luyện lại ngắn, tương lai nhất định có thể rất cao. " Hỗn Độn Thành Chủ chỉ nhắn lại một câu như vậy, rồi không nói thêm nữa. Kỳ thật Hỗn Độn Thành Chủ xem ra, chí bảo cánh chim đặc thù như vậy, muốn tìm được phải dựa vào vận khí.

Lần này mất đi, muốn có được một cái khác cũng rất khó!

Nhưng hắn cũng hiểu rõ, một siêu cường giả trưởng thành, phải dựa vào tự thân. Giúp đỡ bên ngoài là không được.

"Đệ tử ta cũng lợi hại, kéo cả Ngũ Hồn cùng chết. Ngũ Hồn chính là nhân vật ngang với ta. " Hỗn Độn Thành Chủ lắc đầu, rồi sau đó hắn đi tới chỗ Người Sáng Lập Cự Phủ.

- Cự Phủ!

Hỗn Độn Thành Chủ đi tới chỗ Người Sáng Lập Cự Phủ.

- Hỗn Độn? Ngươi sao tới đây, vì việc La Phong à? Ta cũng nghe nói, hắn tựa hồ bị Phong Lung Chi Chủ, Ngũ Hồn Chi Chủ truy sát.

Người Sáng Lập Cự Phủ đi ra khỏi Thần Điện, chân trần, tóc rối bời.

- Hắn đã kéo cả Ngũ Hồn Chi Chủ vào vực sâu thứ chín. Hai người bọn họ đều chắc chắn sẽ chết.

Hỗn Độn Thành Chủ nói:

- Chí bảo của La Phong, chí bảo của Ngũ Hồn đều ở vực sâu thứ chín. Cơ hội hiếm có, Cự Phủ, ngươi có muốn đi xem không?

- Đi, đương nhiên đi.

Người Sáng Lập Cự Phủ nói.

----- o O o -----