Thôn Phệ Tinh Không
Chương 1277 : Vũ Trụ Tối Cường Giả Cực Hạn
Ngày đăng: 18:53 20/04/20
Lãnh thổ nhân loại, Địa Cầu.
La Phong thông qua Thần Quốc truyền tống nhanh chóng đến Địa Cầu. Tọa Sơn Khách mặc dù đi tới lãnh thổ nhân loại, nhưng cũng không đi Nguyên Thủy Bí Cảnh. Dù sao Nguyên Thủy Bí Cảnh lúc này phòng vệ rất nghiêm ngặt, lại tụ tập một đoàn Vũ Trụ Chi Chủ. Cho dù là Tọa Sơn Khách, muốn không kèn không trống lẻn vào cũng không làm được.
Dương Châu thành, La phủ.
La Phong chợt xuất hiện trong phủ
Bên trong phủ đệ La gia bây giờ vẻn vẹn chỉ an bài vài thủ vệ. Về phần tộc nhân bản tộc La gia sớm đã đi Vũ Trụ Sơ Khai rồi.
- Sư phụ?
La Phong quay ngoắt đầu lại, nhìn về phía phía đông bắc. Hắn cảm giác được ở đó thoáng có khí tức phát ra. Lúc này La Phong đi tới đó. Bên trong phủ đệ tuy có thủ vệ, nhưng khi La Phong đi qua trước mặt họ, họ căn bản cũng nhìn không tới, cũng không ý thức được.
Khoảnh khắc sau.
La Phong đã tiến vào một khu vườn hoa nở chim hót. Đây là một nơi mà tộc nhân phủ đệ La gia tới xem cảnh sắc. Nơi này trồng rất nhiều các loại hoa đến từ rất nhiều nơi trong vũ trụ, đủ mọi màu sắc, đủ loại hình, mỹ lệ tuyệt luân. Hơn nữa còn có đủ loại chim và các động vật đáng yêu.
Còn Tọa Sơn Khách đang khom người, dụ dỗ một con chim nhỏ có bộ lông màu xanh pha tím.
- Sư phụ.
La Phong đi tới chào.
- Vườn nhà ngươi thật không tệ.
Tọa Sơn Khách vẫn khom lưng dụ con chim nhỏ, đồng thời nói:
- Hẳn là mời một đại sư chân chính đến thiết kế rồi. Xem ra người có quyền thế quả là khác hẳn, không cần hạ lệnh, vô số sinh linh có tài năng sẽ tới cống hiến sức lực cho ngươi. Nhưng mà độc hành lang bạt như ta, lại chẳng có quyền thế gì. Xem ra, cũng phải tìm một thế lực làm chức minh chủ thôi.
La Phong cười nói:
- Sư phụ nếu gia nhập vào Hồng Minh…
- Sao, để ta làm minh chủ Hồng Minh à?
Tọa Sơn Khách nhìn về phía La Phong nói:
- Nhân loại các ngươi nguyện ý cho ta đứng đầu sao?
La Phong xấu hổ cười.
Sao có thể như vậy chứ?
Tộc Nhân Loại là tộc quần đỉnh cao, không có một tộc quần đỉnh cao nào dùng Tối Cường Giả ngoại tộc làm người dẫn đầu. Sự kiêu hãnh trong lòng, tuyệt đối không cho phép nhân loại làm như vậy! Nhiều nhất là để Tọa Sơn Khách có địa vị xếp hạng đệ nhất đẳng. Nhưng rất nhiều quyền lực chính thức thì tuyệt đối sẽ không cho Tọa Sơn Khách nắm giữ.
- Ta giờ cũng không lo.
Tọa Sơn Khách lắc đầu.
- Bây giờ tộc Nhân Loại các ngươi bấp bênh, vô số thế lực trong Vũ Trụ Nguyên Thủy muốn đối phó với nhân loại các ngươi. Bảo ta lúc này tiến vào Hồng Minh… Ta ngu lắm sao?
- Sư phụ.
La Phong nghiêm nghị nói:
- Sư phụ nói đúng. Lần này tộc Nhân Loại ta thật sự là mục tiêu công kích. Bây giờ cũng cần gấp ngoại lực trợ giúp. Chẳng biết sư phụ có thể gia nhập vào trận doanh nhân loại ta không?
Tọa Sơn Khách xoay người đi về phía một chiếc ghế xanh sẫm gần đó, ngồi xuống, thanh âm vang dội:
La Phong vội nói:
- Đệ tử có được truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, sư phụ có muốn…
- Hừ, truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch?
Tọa Sơn Khách quay đầu đưa mắt nhìn La Phong.
- Sao, dưới ý chí Bản Nguyên, chẳng lẽ ngươi có thể thấy được cách làm như thế nào để siêu thoát Luân Hồi?
La Phong giật mình:
- Không thể.
- Đã không thể, thì có nó cũng vô dụng!
Tọa Sơn Khách lắc đầu.
- Về mặt luyện chế chí bảo, lướt mắt cả Vũ Trụ Hải, ta dám nói ta đã là đệ nhất. Trừ phi có tin tức về siêu thoát Luân Hồi, nếu không đối với ta căn bản cũng vô dụng! Ta bây giờ chỉ kém có một chút, không biết như thế nào mới đột phá được bước đó…
La Phong chớp chớp mắt.
Mịa.
Vốn định đem tin tức có liên quan tới Vũ Trụ Tối Cường Giả trong truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch nói cho sư phụ một chút, không ngờ Tọa Sơn Khách khinh không thèm nhìn.
- Khi ngươi tới mức như ta ngươi sẽ biết. Tới một bước cuối cùng, thì kinh nghiệm tin tức gì gì cũng đều vô dụng.
Tọa Sơn Khách cảm khái.
- Tựa như Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ của ngươi, theo đánh giá cũng kẹt ở một bước cuối cùng. Chỉ có đột phá mới có thể thành Vũ Trụ Tối Cường Giả. Lúc này những kinh nghiệm tu luyện ngươi tìm được cũng vô dụng với hắn. Kinh nghiệm tu luyện, chỉ có ích với những người chưa tu luyện tới cực hạn. Đối với người đã tu luyện tới cực hạn, cũng có thể có người thấy hữu dụng, nhưng đối với ta thì vô dụng.
- Còn nữa…
- Tuy vô dụng với ta, nhưng những nhân vật khác ở Vũ Trụ Nguyên Thủy e rằng vẫn chưa có ai có thể đạt tới Vũ Trụ Tối Cường Giả Cực Hạn. Cho dù là Cự Phủ, dù thực lực hắn rất mạnh, nhưng cũng không tới Vũ Trụ Tối Cường Giả Cực Hạn. Cũng chỉ có Nguyên Tổ lúc trước là đạt tới cực hạn. Nếu hắn không bị trấn áp, có lẽ bây giờ có thể siêu thoát Luân Hồi rồi.
Tọa Sơn Khách trịnh trọng nhìn chằm chằm vào La Phong.
- Những Tối Cường Giả Độc Hành đó, ai nấy đều khát vọng siêu thoát Luân Hồi. Do đó, cần phải cẩn thận cảnh giác họ. Đến cả những người có quan hệ không tệ với ngươi như lão Thần Thú, Tam Đại Tổ Thần, cũng phải cảnh giác.
- Dạ.
La Phong cảm thấy căng thẳng.
- Ha ha, về phần ta, ta chỉ đứng ngoài.
Tọa Sơn Khách cười ha ha, lập tức biến mất khỏi không gian vô tận.
La Phong đứng xa xa, lẳng lặng suy tư một hồi lâu.
La Phong lưu tại Địa Cầu, lặng lẽ chờ đợi. Ba ngày sau, Tọa Sơn Khách đến giao cho hắn chí bảo mà lão luyện chế thành công.
----- o O o -----