Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1320 : Lệnh Giết Của Tử Nguyệt Thánh Địa

Ngày đăng: 18:53 20/04/20


Trung ương Vùng Biển Xoáy, 12 Vũ Trụ Chi Chủ trên tảng đá ngầm khổng lồ đều kinh hãi nhìn cảnh này. Tuy họ biết thù hận giữa Nhân Loại và Tử Nguyệt Thánh Địa, nhưng khi nhìn thấy La Phong hung ác như vậy, họ vẫn sợ hãi.

- Chư vị.

La Phong lướt mắt nhìn qua, mỉm cười:

- Không có thù hận với ta, ta cũng sẽ không ra tay. Điểm này các ngươi cứ yên tâm.

Nói xong, hắn bay thẳng về phía Tinh Thần Tháp, chui vào cửa hông.

Những cá Vũ Trụ Chi Chủ trên tảng đá ngầm nhìn nhau. Ai cũng thầm thảo luận. Hiển nhiên ai cũng bắt đầu lo lắng. Dù sao La Phong lúc trước bắt Lôi Thoa Chi Chủ, bây giờ lại bắt Tử Tiết Chi Chủ. Có thể La Phong cố ý đưa ra âm mưu, muốn bắt cả đám?

- Chắc không đâu.

- Cho dù chúng ta phản kháng, La Phong đã có bảo vật công kích ý chí, chúng ta cũng chẳng trốn thoát. Lúc trước Ngân Hà Lĩnh Chủ tới đây chính là muốn bắt Lôi Thoa Chi Chủ… Còn Tử Phác Chi Chủ vừa đến không lâu, La Phong lúc này mới bắt hắn. Chúng ta lúc trước sớm đã ở đây 11 Vũ Trụ Chi Chủ, nhưng không ai bị công kích.

- Đúng.

Các Vũ Trụ Chi Chủ lẳng lặng thảo luận, chẳng mấy chốc đã hiểu ra, La Phong muốn giết muốn bắt, sớm đã động thủ rồi. Căn bản không cần phải đợi.

Hơn nữa, La Phong có tộc quần vướng víu, không đến mức gây thù hằn chung quanh đâu.

Trong Tinh Thần Tháp.

La Phong nhìn xuống ngoại giới phía dưới, mỉm cười, đồng thời quát:

- Tử Lâu Chi Chủ.

Thanh âm truyền thẳng tới một Trấn Phong Không Gian trong Tinh Thần Tháp.

- Hừ.

Trong không gian hôn ám cô quạnh, Tử Tiết Chi Chủ khoanh chân ngồi trên đất.

- Yên tâm, ta sẽ không tùy tiện giết ngươi đâu.

La Phong thanh âm vang vọng cả không gian cô quạnh:

- Kỳ thật ta căn bản không muốn đối đầu với Tử Nguyệt Thánh Địa ngươi. Chỉ là Tử Nguyệt Thánh Địa ngươi lại không muốn Nhân Loại ta sống dễ chịu, đã làm khó dễ Nhân Loại ta. Lúc trước trong lần đại chiến thì cũng bỏ qua. Chiến hậu, Tử Nguyệt Thánh Địa các ngươi lại đưa truyền thừa cho các thế lực phe liên quân. Hiển nhiên là muốn dựa vào phe liên quân áp chế Nhân Loại ta, làm Nhân Loại ta quật khởi chậm lại.

Cả Nhân Loại đều rất phẫn hận Tử Nguyệt Thánh Địa.

Nếu Tử Nguyệt Thánh Địa không truyền ra truyền thừa, vậy, thời gian trôi qua, tộc Nhân Loại sẽ không ngừng cường đại. Sau đó Nhân Loại tự nhiên sẽ ăn mòn các lãnh thổ tộc quần đỉnh cao khác. Khi lãnh thổ khuếch trương, đời đời thiên tài Nhân Loại sẽ càng ngày càng nhiều, tự nhiên hình thành một vòng tuần hoàn tốt, làm tốc độ quật khởi của Nhân Loại tăng vọt.

Nhưng bây giờ, phe liên quân cũng có truyền thừa. Tuy nói không bằng Nhân Loại, nhưng cũng khá chi tiết phong phú. Làm như vậy, Nhân Loại muốn mở rộng lãnh thổ, sẽ vô cùng khó khăn. Nếu không thể mở rộng lãnh thổ, thì số lượng Vũ Trụ Chi Chủ, Vũ Trụ Tối Cường Giả của Nhân Loại, nhất định sẽ không quá nhiều.

Không có Tử Nguyệt Thánh Địa nhúng tay, tộc Nhân Loại khi thời đại luân hồi chưa chấm dứt, e rằng có thể vượt qua cả hai Đại Thánh Địa!
Hắc Ám Chi Chủ bên cạnh cũng trầm giọng nói:

- Đúng. Tộc Nhân Loại ta bây giờ cũng không sợ hắn, đợi đến một thời gian nữa, tộc ta sẽ có thêm vài Tối Cường Giả, về chiến lực cao nhất lại hoàn toàn chiếm ưu thế.

La Phong nghe xong, thầm cảm kích.

Sư phụ vừa triệu tập tụ họp, cũng không cho những người khác phát biểu ý kiến, mà nói thẳng như vậy, hiển nhiên là muốn cho không khí phát triển theo một phương hướng là họ có cùng chung mối thù.

Nếu không để họ tự do phát biểu ý kiến, không biết chừng sẽ có ai đó nói La Phong lỗ mãng, làm Nhân Loại trêu vào địch nhân. Như vậy, nội bộ tộc quần sẽ sinh ra ngăn cách. Đây là thứ đám người La Phong Hỗn Độn, Hắc Ám đều không muốn thấy.

- Việc này, cũng trách lúc trước ta không nói một tiếng với chư vị.

La Phong trầm giọng nói:

- Nhưng ta không hối hận. Một Tử Nguyệt Thánh Địa mà thôi. Tử Nguyệt Thủy Tổ căn bản không thể ra khỏi Vũ Trụ Nhỏ. Về phần Tối Cường Giả, đến cả Vũ Trụ Nhỏ cũng không hề có! Có gì phải sợ? Tử Nguyệt Thánh Địa đứng sau lưng luôn luôn hạ độc thủ. Nhân Loại chúng ta tự nhiên không thể lưu tình! Hơn nữa ta cũng đã suy nghĩ, vì Tử Nguyệt Thánh Địa đứng sau lưng, bây giờ bên trong Vũ Trụ Nguyên Thủy, thế cục hai đại trận doanh vẫn rất khẩn trương.

- Đặc biệt là phe liên quân, có truyền thừa, không hề sợ hãi chúng ta.

La Phong trịnh trọng nói:

- Nếu trường kỳ giằng co, không thể mở rộng lãnh thổ, tộc Nhân Loại ta làm sao quật khởi được?

- Do đó, phải chiến!

La Phong nói:

- Không đại chiến, thì việc tranh chấp giữa hai đại trận doanh e rằng sẽ rất trường kỳ. Lần lượt tranh chấp giao chiến, tự nhiên có thể tôi luyện Vũ Trụ Tôn Giả, Vũ Trụ Chi Chủ tộc ta, trong cuộc chiến sinh tử, cộng thêm truyền thừa văn minh viễn cổ, giúp cường giả tộc ta không ngừng sinh ra. Khi cường giả tộc ta càng ngày càng nhiều, đặc biệt là sinh ra thêm vài Vũ Trụ Tối Cường Giả, đến lúc đó, chúng ta sẽ tiêu diệt cả hai Vũ Trụ Tối Cường Giả của Tử Nguyệt Thánh Địa! Họ trốn trong Tử Nguyệt Thánh Địa không ra thì thôi, một khi ra ngoài, trực tiếp tiêu diệt.

- Không có hai Vũ Trụ Tối Cường Giả, Tử Nguyệt Thánh Địa không còn uy hiếp gì tới tộc Nhân Loại ta.

La Phong tự tin nói.

Nhân Loại có truyền thừa chỉ dẫn.

Các Vũ Trụ Tối Cường Giả khác cũng không thể làm như vậy. Có thể đạt tới tới Tối Cường Giả cực hạn cũng chính là cấp độ Nguyên Tổ rồi, hy vọng rất lớn.

- Đúng, tộc ta bây giờ khá là yếu. Trong một thời gian dài, trọng điểm vẫn là ở Vũ Trụ Nguyên Thủy. Cho dù sinh tử tôi luyện, cũng có thể là bên trong Vũ Trụ Nguyên Thủy. Đấu tranh giữa hai đại trận doanh sẽ dài vô cùng.

Hỗn Độn Thành Chủ cũng gật đầu:

- Do đó Lệnh Giết, căn bản không có gì uy hiếp. Bây giờ, chúng ta cứ để La Phong giáo huấn cho Tử Nguyệt Thánh Địa đi. Tương lai đợi đến khi Nhân Loại ta càng thêm cường đại, chúng ta đây sẽ là Thánh Địa thứ ba, thậm chí mạnh hơn cả Tử Nguyệt Thánh Địa, Đông Đế Thánh Địa!

----- o O o -----