Thôn Phệ Tinh Không
Chương 1341 : Nước Mắt
Ngày đăng: 18:54 20/04/20
Tam đại Tổ Thần là người phát ngôn của ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy. Lúc này hào quang trên người họ càng ẩn chứa các loại uy năng quy luật Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi Điện, Ánh Sáng, Thời Gian, Không Gian, liên tục tản ra uy áp vô tận. Hiển nhiên chỉ bằng vào ba vị Tổ Thần cũng không làm được việc này. Rõ ràng là ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy gia trì, ở một mức nhất định, cũng chứng minh những lời Tam Đại Tổ Thần vừa nói tuyệt đối không phải là bắn tên không đích.
- Chúng ta thử tới Vũ Trụ Nhỏ đó rồi. Chạm vào vách ngăn là chết luôn.
- Căn bản không thể đi vào.
Lúc này có cường giả truy vấn.
Song Diện Tổ Thần đứng một bên mở lời nói:
- Nếu tự tiện xông vào, tự nhiên không thể tiến vào. Tấn Chi Thế Giới không giống nơi khác. Nếu tình huống bình thường, mặc dù ngàn vạn thời đại luân hồi, nó cũng sẽ không xuất thế. Tuy nhiên Vũ Trụ Hải vô tận, tất cả đều có quy tắc vận chuyển. Lúc này, nó được xuất thế.
Không quan tâm tới câu hỏi nên làm gì để tiến vào.
Chỉ cần Song Diện Tổ Thần nói một lời, cũng đã khiến cho các thế lực lớn Vũ Trụ Hải phải rung động!
Lúc này xuất thế?
Cái gì gọi là lúc này xuất thế?
Tình huống bình thường, hơn một ngàn vạn thời đại luân hồi cũng sẽ không xuất thế?
- Rốt cuộc xảy ra việc gì?
La Phong khiếp sợ, truyền âm cho Hỗn Độn Thành Chủ bên cạnh:
- Sư phụ, nghe Tam Đại Tổ Thần nói, Tấn Chi Thế Giới xuất thế tựa hồ có hàm ý đặc thù.
- Ừm.
Hỗn Độn Thành Chủ cũng trịnh trọng gật đầu:
- Tất cả đều có pháp quy. Ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy tuy mạnh, nhưng nó rất siêu nhiên, không có phân chia tốt xấu. Nó chỉ tuân theo quy tắc cơ bản nhất. Đến cả việc cần phải đối phó với Viên Áo Chi Chủ, một Vũ Trụ Chi Chủ, hay muốn đối phó với đám Hạo Lôi Tinh Chủ, đều phải dựa vào cường giả khác ra tay. Hiển nhiên nó cũng tuyệt nhiên không phải muốn gì là được. Mặc dù là Nguyên Tổ chống đối, nhưng ý chí Bản Nguyên cũng chỉ có thể trấn áp, mà không thể đánh chết.
La Phong gật đầu.
Đúng.
Tất cả đều phải tuân theo quy tắc. Hiển nhiên trong điều kiện bình thường, vật khổng lồ này không nên xuất thế. Còn lúc này nó lại xuất thế! Hiển nhiên đại biểu cho thời kỳ này đã tiến vào một giai đoạn thời đại luân hồi đặc thù.
- Tấn Chi Thế Giới.
Tổ Thần có khuôn mặt thanh tú nhất, có đuôi đầy lân giáp màu đỏ, mặt như một thiếu niên mở lời:
- Bên trong có ẩn nguy cơ vô tận, cũng ẩn chứa kỳ ngộ vô tận. Nó đặc thù hơn tam đại tuyệt địa khác. Còn vật khổng lồ đó cũng không có ích với Vũ Trụ Hải. Chỉ có Tấn Chi Thế Giới trong cơ thể nó mới là chỗ trọng yếu chính thức.
- Muốn tiến vào Tấn Chi Thế Giới, phải chờ đợi thời cơ. Vách ngăn vũ trụ của Tấn Chi Thế Giới uy năng mạnh yếu cũng biến hóa theo chu kỳ. Khi nó biến thành màu đen là uy năng mạnh nhất, khi nó biến thành màu trắng thì uy lực yếu nhất. Bình thường Vũ Trụ Chi Chủ đều có thể dễ dàng xuyên qua. Mỗi một chu kỳ, ước một kỷ nguyên.
- Chư vị chỉ cần chờ đợi, chờ đợi tới khi vách ngăn Tấn Chi Thế Giới biến thành màu trắng, là có thể tiến vào.
Cước đạp lên sơn mạch chập chùng rộng lớn vô tận, Tọa Sơn Khách di chuyển từng bước. Mỗi một bước đều thuấn di. Hắn đi tới chỗ ngón tay sinh vật hình người, đi tới bả vai sinh vật hình người, thậm chí đi tới cả eo lưng sinh vật hình người. Nơi đó có một vết rách tổn hại.
Đây là vết rách ở áo giáp.
Tọa Sơn Khách vuốt ve chỗ áo giáp tổn hại. Đối với hắn mà nói, tổn hại dài 900 vạn năm ánh sáng là quá lớn.
- Hắc…
Tọa Sơn Khách đột nhiên cười khàn khàn.
- Ha ha, ha ha ha ha…
Tọa Sơn Khách đột nhiên cười ha hả, cười tới mức toàn thân hắn cũng run lên, cười vô cùng điên cuồng
Dần dần, tiếng cười điên cuồng thậm chí trở nên thê lương, ẩn chứa hận ý và điên cuồng vô cùng vô tận.
Tiếng cười dần dần biến mất.
Tọa Sơn Khách từ từ ngồi xuống, khẽ vuốt vuốt ve áo giáp, nước mắt trong suốt ánh lên kim quang lặng lẽ chảy xuống.
- Tới rồi.
- Tới rồi.
Ngón tay Tọa Sơn Khách vuốt ve áo giáp đang run rẩy.
- Tấn Chi Thế Giới!
- Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy, đặt tên nó là Tấn Chi Thế Giới? Tấn… Tấn.
Tọa Sơn Khách lẩm bẩm nói:
- Ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy không có cảm tình, cũng vẫn còn nhớ tới Tấn?
Tọa Sơn Khách ngẩng đầu, nhìn về phía hư không vô tận.
Ầm ầm…
Hư không khí lưu hỗn độn đang vận chuyển, một luồng ý chí cường đại loáng thoáng tồn tại.
"Ta sẽ không ngu như Nguyên Tổ, tạo cho ngươi cơ hội." Tọa Sơn Khách lắc đầu, lúc này đạp hư không bước đi, biến mất trong hư không.
----- o O o -----