Thôn Phệ Tinh Không
Chương 1366 : Gia Phong
Ngày đăng: 18:54 20/04/20
Sau khi Ô Khải Thần được Thần Vương bệ hạ làm ra, chưa từng có một Chân Thần nào được gia phong cả. Về phần Pháp Tắc Chi Chủ, khó khăn gia phong còn lớn hơn nữa, tự nhiên là chưa bao giờ có ai đạt tới.
Một khi trở thành cường giả phong hào, sẽ hoàn toàn khác hẳn.
Đầu tiên, địa vị rất gần với Tứ Đại Tướng Quân.
Tiếp theo rất nhiều chỗ tốt. Tỷ như Ô Khải Thần, là một vật báu vô giá.
Chỉ là, khó!
Yêu cầu gia phong rất hà khắc, ngăn vô số cường giả thiên tài trên Tấn Chi Thế Giới. Dù như thế, nhưng mỗi một kỷ nguyên, Đông Quân, Tây Quân, Nam Quân, Bắc Quân đều có rất nhiều thiên tài đi thử liều, muốn đạt được gia phong.
"Hả?" La Phong xem xong một hơi, nhíu mày.
"Thí luyện đạt được gia phong, chẳng lẽ…" La Phong nhìn về phía thân ảnh kim sắc trước mắt, mở lời.
- Muốn đạt được gia phong, chẳng lẽ có loại nhiệm vụ này?
Thân ảnh kim sắc lạnh lùng nói:
- Có!
- Nhiệm vụ gì?
La Phong vội truy vấn. Hắn cũng muốn thử. La Phong vẫn rất tự tin về mình. Mình tốt xấu gì cũng là truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch.
- Quân sĩ Mãng Hà Quân, ngươi là Pháp Tắc Chi Chủ.
Thân ảnh kim sắc lạnh lùng nói:
- Muốn đạt được gia phong, có hai con đường.
La Phong vội lắng nghe cẩn thận.
- Con đường đầu tiên.
Thân ảnh kim sắc nói:
- Có hai điều kiện. Chỉ cần ngươi phù hợp hai điều kiện này, Tứ Đại Tướng Quân sẽ tự mình đến nghiệm chứng. Một khi phù hợp, ngươi sẽ trực tiếp đạt được gia phong.
- Hai đại điều kiện con đường đầu tiên là: thứ nhất, muốn thành Chân Thần, ngươi phải theo con đường thần lực, mà cấp độ gien sinh mạng phải đạt tới chín vạn lần! Khi ngươi làm được, đừng vội đột phá thành Chân Thần, trước hết tới chỗ Tứ Đại Tướng Quân kiểm tra nghiệm chứng. Hai, ván cờ cơ bản Tê Hoàng Cục tổng cộng có 10.081 ván. Chỉ cần có thể một hơi giải được 10.081 ván là đạt tới yêu cầu.
- Phù hợp hai điểm này, sẽ lập tức đạt được gia phong, hơn nữa có nhiều đặc quyền, địa vị cực cao, còn cao hơn cường giả phong hào bình thường một chút. Địa vị ngang hàng với Tứ Đại Tướng Quân!
Thân ảnh kim sắc nói một hơi.
La Phong nghe xong trợn tròn mắt.
Há hốc mồm.
Ngẩn ra!
- Việc này cũng quá…
La Phong không biết nên nói cái gì.
- Ai đưa ra điều kiện này?
La Phong không kìm được hỏi.
- Thần Vương bệ hạ vĩ đại tự mình chế định.
Một chiếc chiến thuyền cổ xưa màu hoàng kim đáp xuống một bên. Ánh mắt La Phong liếc mắt nhìn chiến thuyền một chút, rồi tiếp tục lơ qua.
Ngột Hách thấy La Phong như vậy, nhất thời nóng nảy, vội nhắc nhở nói:
- Đây, đây là chiến thuyền… chiến thuyền cấp Chân Thần.
La Phong vẫn dường như không có hứng thú.
Kỳ thật nội tâm La Phong vẫn rất vui vẻ: "Quả thật như ta sở liệu. Hắn là hài tử chủ nhân Bắc Chân Hải, có thể ra người lang bạt, phải đem theo một chiếc chí bảo chí cường loại cung điện dùng để chạy trốn, thật sự quá bình thường. Nhưng vẫn còn phải ép. Không biết chừng còn có đồ vật tốt hơn. Ỏ điểm quân bị, chiến thuyền thấp nhất cũng phải năm vạn quân công! Xem ra này khoản giao dịch này lãi rồi."
- Ta, ta…
Ngột Hách thấy La Phong không có phản ứng gì, cũng nóng nảy.
- Đây là binh khí áo giáp Pháp Tắc Chi Chủ mà ta thu thập ở Cửu Yên Trạch, đều đặt bên trong.
Ngột Hách vội ném một cái vòng trên lợi trảo của nó.
La Phong liếc mắt nhìn, vẫn không thèm để ý.
Ngột Hách thật nóng nảy.
- Ngân Hà, được chưa?
Ngột Hách vẻ mặt đau khổ, nhìn về phía La Phong.
La Phong lúc này mới liếc nhìn nó. Một con dị thú xấu xí dữ tợn, cả mặt che kín vảy, trông rất hung ác, chỉ có con mắt là có vẻ đáng thương.
- Không đủ.
La Phong nói khẽ.
Ngột Hách tỏ vẻ đáng thương nhìn về phía La Phong.
Chỉ là La Phong không quan tâm. Hắn không tin, Bắc Chân Hải, thế lực khổng lồ như vậy, Ngột Hách ra ngoài đã mang theo nhiều bảo vật thế này. Cho dù chủ nhân Bắc Chân Hải tương đối nghiêm khắc, vẻn vẹn chỉ đái mang chừng đó, cũng có thể cho "Ngột Hách" về lại Bắc Chân Hải lấy thêm vài món bảo vật đến.
Dù sao bây giờ lcòn cách kỳ hạn một kỷ nguyên rất còn xa. Ngột Hách có thể đi Bắc Chân Hải rất nhiều lần.
Bắc Chân Hải gia nghiệp rất lớn, không ép hắn, La Phong cũng có lỗi với bản thân.
- Ngân Hà.
Ngột Hách nghiến răng, nhìn chằm chằm vào La Phong.
- Ta, ta lấy ra gần một món bảo vật mà ta mang theo. Bảo vật này có thể cho ngươi, nhưng, chiến thuyền này phải trả lại cho ta.
La Phong sáng mắt lên.
Dám nói như vậy, hiển nhiên bảo vật mà Ngột Hách nói có giá trị còn trên cả chiến thuyền này.
- Xuất ra xem.
Mí mắt La Phong rốt cuộc mở ra, ngược lại sáng quắc, dán mắt nhìn Ngột Hách.
----- o O o -----