Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1375 : Tỉnh Lại

Ngày đăng: 18:54 20/04/20


Tầng thứ hai Ô Khải Lâu, trong thế giới rộng lớn

Trên mặt đất đỏ sậm, những luồng nhiệt khí ngút trời, cỡ như sao trung tử ở Vũ Trụ Hải mà tới đây sợ là trong nháy mắt sẽ bị thiêu đốt thành hư vô.

Năm khối khu vực, năm phương Thế Giới Nhỏ.

- Rống…

- Rống…

- Rống…

Năm tên người đá khổng lồ màu đỏ sậm ngang ngược, điên cuồng, đánh cho năm tên lính chật vật không chịu nổi.

Xa xa.

Năm tên lính đám La Phong lặng lẽ nhìn bốn quân sĩ khác trong mắt đều có phần lo lắng.

- Người đá khổng lồ căn bản giết không chết, phải tận lực trì hoãn thời gian.

Bốn quân sĩ kia trong lòng đều đang suy tư phương án ứng đối. Họ vừa mới trải qua chiến đấu ở tầng thứ nhất, không như năm tên lính trước đã được nghỉ ngơi khá lâu, do đó trong lúc nghỉ ngơi lấy sức, có thể sớm thấy được nguy hiểm ở tầng thứ hai.

Đây cũng là một loại đền bù.

Nhóm năm tên lính trước khó khăn chiến đấu ước nửa giờ sau.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Thời gian không gian xung quanh xuống đám năm tên lính đám La Phong chấn động, nhanh chóng bị truyền tống đi.



La Phong cảm giác thời gian không gian xung quanh vặn vẹo, tựa như tiến vào trùng động truyền tống. Đợi đến thời gian không gian xung quanh ổn định, thì đã tiến vào Thế Giới Nhỏ.

"Truyền tống! Vẻn vẹn chỉ cho chúng ta nghỉ ngơi thời gian ngắn như vậy. Nhưng cũng cho chúng ta sớm biết được nguy hiểm, ngược lại cũng xem như công bằng." La Phong ngẩng đầu nhìn trời.

Tầng mây tăm tối trên bầu trời hiện ra một đồ hình hoa văn kỳ bí cổ xưa khổng lồ. Đồ hình hoa văn kỳ bí rất sáng, thần bí không lường được, bao phủ cả Thế Giới Nhỏ…

Bành! Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!

Đồ hình hoa văn kỳ bí cổ xưa, như có vô số nòng súng chiến hạm, điên cuồng bắn hào quang xuống dưới. Mỗi một luồng hào quang đều có thể sánh ngang với một kích của Chân Thần! May mà vẻn vẹn chỉ là tôi luyện khảo nghiệm, do đó những hào quang ấy lan ra tất cả các khu vực. Nếu tập trung lại, vô số hào quang hợp kích, sợ là Vĩnh Hằng Chân Thần cũng không dám ngạnh kháng.
"Quân sĩ Ngân Hà?"

"Mãng Hà Quân?"

"Ồ… Nguyên lai là vừa gia nhập quân đội. Chẳng trách bốn vị tướng quân không nói cho ta biết. Vừa gia nhập quân đội lại tiến hành nhiệm vụ Phong Hào, xem ra hắn có tự tin tuyệt đối. Ngân Hà? Ngân Hà?" Trong thanh âm thống lĩnh trong hắc vụ ẩn chứa vẻ vui sướng:

- Ba tên gia hỏa các ngươi, đừng có ngủ nữa, mau đến đây!

Âm thanh vang dội, xuyên qua cả cung điện màu bạc, truyền nhập thẳng vào sâu trong lòng đất cung điện màu xám bạc.

Nơi đó, đang có ba thống lĩnh khác đang ngủ say.

Thống lĩnh Thần Vương Cốc, căn bản không có nhiều việc. Do đó bốn thống lĩnh này đều an bài một thống lĩnh để chủ trì đại cục Thần Vương Cốc, cũng chủ trì đại cục cả Thần Vương Giới. Chỉ khi gặp phải một vài việc đặc thù mới có thể triệu tập ba thống lĩnh khác.

- Ầm!

- Ầm!

- Ầm!

Ba luồng khí tức cường đại bốc lên, làm đám thủ vệ Chân Thần bên trong Thần Vương Cốc đều hơi giật mình.



Tầng thứ ba đại điện màu xám bạc, trên bốn vương tọa, ngoại trừ cái ở rìa bên trái được hắc vụ bao phủ, thì trên vương tọa thứ hai bên trái chợt xuất hiện một nữ tử dung mạo xinh đẹp, một thân khải giáp màu bạc, ánh mắt như nguồn của ánh sáng, được nàng nhìn, sẽ như được tắm mình trong ánh nắng ấm áp, không tự chủ được rơi vào một thế giới đầy ánh sáng.

Bên cạnh nàng, là một thống lĩnh lực lưỡng cao lớn mặc áo giáp huyết sắc. Thống lĩnh áo giáp huyết sắc đầu đội chiến khôi, trên chiến khôi có chín sừng nhọn màu bạc tựa như loan đao, tản ra khí phách vô tận.

Bên phải ngoài cùng, là một con toàn thân dị thú lân giáp đen kịt uốn lượn. Dị thú lân giáp có hai mặt, mỗi một mặt đều chỉ có một con mắt. Lúc này một con mắt của nó mở to, còn độc nhãn ở đầu bên kia thì nhắm lại. Độc nhãn mở, đen kịt một khoảng, tựa như có thể thôn phệ tất cả, tản ra khí tức giết chóc vô tận.

- Ba người các ngươi, mau nhìn, xem tên lính ngồi trên Kim Trảo Thần ấy.

Trong hắc vụ truyền ra thanh âm.

----- o O o -----