Thôn Phệ Tinh Không
Chương 1405 : Cừu Hận Sâu Tận Linh Hồn
Ngày đăng: 18:54 20/04/20
- Lui cả ra!
Gương mặt Tử Nguyệt Thủy Tổ như có một tầng sương lạnh, giận dữ quát.
Một đám Vũ Trụ Chi Chủ phía dưới đều quỳ mọp, run rẩy. Ai nấy đều rất bất an. Lần này Tử Nguyệt liên minh họ đã tổn thất quá lớn. Hơn phân nửa số Vũ Trụ Chi Chủ tiến vào Tấn Chi Thế Giới, tất cả đều chết hết, làm Tử Địa Thánh Nguyệt bên trong Vũ Trụ Chi Chủ còn sống không tới trăm người. Mặc dù là các Chuẩn Vũ Trụ Chi Chủ liên tiếp đột phá, cũng chỉ đảm bảo số lượng Vũ Trụ Chi Chủ miễn cưỡng đạt tới giới hạn một trăm người.
Nhưng Chuẩn Vũ Trụ Chi Chủ thì hết sạch.
- Thủy Tổ. Chúng ta còn đi Tấn Chi Thế Giới nữa không?
Phía dưới có vài Vũ Trụ Chi Chủ quỳ mọp không lui ra, vẫn có Vũ Trụ Chi Chủ không cam lòng hỏi.
Tử Nguyệt Thủy Tổ nhìn xuống phía dưới, sắc mặt khó coi hơn nữa, trầm mặc hồi lâu, mới nói một câu:
- Những Vũ Trụ Chi Chủ mới nổi, có thể đi Tấn Chi Thế Giới! Không được bộc lộ mình là người của Tử Nguyệt Thánh Địa ta!
- Dạ.
Phía dưới nhất thời một vài Vũ Trụ Chi Chủ mới nổi vui mừng đáp.
Họ chưa bao giờ ra khỏi Tử Nguyệt Thánh Địa. Lần này vì có cái chết của hàng loạt Vũ Trụ Chi Chủ, nên những Chuẩn Vũ Trụ Chi Chủ mới có thể đột phá. Chỉ cần họ biến ảo bộ dáng, đừng dùng bộ dạng hình thái có tính ký hiệu như ba đầu tám tay, hoặc hai mặt bốn tay, thì các thế lực khác trong Vũ Trụ Hải tuyệt đối cũng không nhận ra thân phận họ.
Họ tiến vào Tấn Chi Thế Giới. Những cường giả thế lực khác Vũ Trụ Hải mặc dù thấy, e rằng vẫn tưởng rằng đó là thổ dân Tấn Chi Thế Giới.
- Xuống dưới.
Thanh âm Tử Nguyệt Thủy Tổ càng thêm lạnh giá.
Rào…
Một đám Vũ Trụ Chi Chủ rốt cục cũng biến mất. Trong đại điện chỉ còn lại có Tử Nguyệt Thủy Tổ. Cao ngạo như Tử Nguyệt Thủy Tổ vừa rồi mà vẫn không thể không nói ra một câu: không được bộc lộ mình là Tử Nguyệt Thánh Địa. Việc này làm Tử Nguyệt Thủy Tổ cảm thấy nhục nhã vô cùng.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ La Phong!
Tử Nguyệt Thủy Tổ nghiến răng.
Hắn phẫn nộ.
Hắn không cam lòng.
Nhưng hắn làm gì được? Tử Nguyệt Thủy Tổ hiểu rõ, trong lần trả thù có tính hủy diệt này, ngoại trừ Nhân Loại, hắn không nghĩ tới thế lực nào khác phải làm như vậy!
- Ta không làm gì được ngươi. Nhưng lần này Giới Thú xuất thế, ta không tin ngươi có thể sống được.
Mấy tháng thời gian gần đây.
Từ khi các tộc quần phe liên quân đã chết mất một nhóm lớn Vũ Trụ Chi Chủ, có một số Vũ Trụ Chi Chủ là tộc quần đỉnh cao, nhưng phần lớn là vô số tộc quần khác. Những tộc quần cường đại bình thường cũng chỉ có một hoặc hai Vũ Trụ Chi Chủ, lại đều là lãnh tụ tộc quần. Đối với các Vũ Trụ Tôn Giả trong tộc quần, họ như cha như mẹ, như sư phụ!
Một vài người không nén nổi cừu hận trong lòng, đánh thẳng tới lãnh thổ nhân loại, tiến hành trả thù.
Cũng có vài người vì tộc quần, cố nén cừu hận. Họ sở dĩ nhẫn, cũng là vì tộc quần.
- Đấu với Nhân Loại? Làm sao mà đấu? Bắc Cương Liên Minh chúng ta bây giờ đã nhỏ yếu tới mức nào rồi. Minh chủ chúng ta sớm đã từ bỏ chúng ta. Bây giờ các tộc quần nhỏ chúng ta đều quá nhỏ. Toàn bộ Vũ Trụ Chi Chủ cộng lại. Sợ không đủ để một mình Ngân Hà Lĩnh Chủ giết. Còn đấu gì nữa?
Trên một tinh cầu hoang vu bình thường, có những luồng thần lực hóa thân tụ tập, tiến hành trao đổi.
Họ căn bản không dám đưa bản tôn đến, sợ bị Nhân Loại tận diệt.
- Đại cừu này sao lại không báo?
- Cừu lớn thật. Hai vị huynh đệ ta đều đã chết. Họ sống với ta không biết bao nhiêu năm tháng, cùng ta chỉ huy tộc quần, lấy được chỗ đứng trong vũ trụ mênh mông này. Bây giờ hai người bọn họ đều đã chết! Họ là thân nhân quan trọng nhất, đồng đội quan trọng nhất của ta. Ta hận không thể ngay bây giờ vọt tới tộc Nhân Loại, trắng trợn giết chóc. Nhưng kết quả thì sao? Chúng ta nếu đi những nơi trọng yếu như Nguyên Thủy Bí Cảnh, Ngân Hà Thánh Địa, thì chẳng giết được ai, toi mạng là cái chắc. Nếu vẻn vẹn chỉ giết mấy nhân loại bình thường, đối với tộc Nhân Loại thì vài chục năm nữa là có thể sinh sôi ra đời sau, căn bản không ảnh hưởng gì. Chúng ta đi… Chỉ tiết hận nhất thời thôi. Chúng ta cần sống, phải còn sống vì tộc quần!
- Nhưng… nhưng mà ta không cam lòng, không cam lòng!
- Không cam tâm, như những tộc quần cỡ Khuất Khốc Tộc, chết tới mức không còn Vũ Trụ Chi Chủ nữa. Họ bây giờ đều lo mà đào vong, lo cho tộc quần. Họ không cam lòng hơn nữa! Nhưng có thể làm gì được? Lúc trước chúng ta mạnh, trận doanh nhân loại đã áp đảo chúng ta rồi. Bây giờ thì sao? Rất nhiều tiểu tộc quần đã sợ tới mức ly khai phe liên quân. Còn lại được bao nhiêu Vũ Trụ Chi Chủ dám kiên trì đấu với Nhân Loại? Đặc biệt là các Tối Cường Giả Độc Hành, ai nấy cũng đã thấy tình thế không ổn, ly khai phe liên quân chúng ta rồi. Còn lại một nhóm Vũ Trụ Chi Chủ dám kiên trì, khi trận doanh nhân loại đưa đại quân đánh tới, chỉ cần công kích ý chí đảo qua cũng phải ngã xuống một nhóm lớn. Còn được mấy người có thể đấu với Nhân Loại?
Những thần lực hóa thân Vũ Trụ Chi Chủ còn sống của Bắc Cương Liên Minh đều trầm mặc.
Bi thương.
Rất nhiều tiểu tộc quần ly khai phe liên quân. Vì họ không chịu nổi lại một lần nữa tổn thất.
Tối Cường Giả Độc Hành cũng ly khai, vì không còn hy vọng.
Còn lại? Trùng Tộc, Yêu Tộc, Tộc Cơ Giới, ai dám đấu với Nhân Loại?
Ai dám?
- Mặc dù hận ý ngập trời, thì đã sao?
- Không biết bao nhiêu tộc quần cừu hận Nhân Loại, nhưng, nhất định… cả Vũ Trụ Nguyên Thủy, tộc Nhân Loại đã xưng bá chính thức, không có một ai có thể chống đỡ bước tiến của nó, không có ai cả!
----- o O o -----