Thôn Phệ Tinh Không

Chương 144 : Pháo Laser, Ngắm Trúng

Ngày đăng: 18:44 20/04/20


Cả người đều bịt chặt, chỉ là lộ ra mắt, mũi, miệng, Ngốc Thứu Lý Diệu đứng trên cánh đồng hoang vu tựa như một ma thần, những người khác đều bị hung uy của hắn chấn trụ.

Mùi máu tràn ngập.

"Không ngờ, La Phong đã trưởng thành mạnh tới như vậy. Nếu không phải có bộ đồ Hắc Thần, e rằng, ta cũng không nắm chắc đánh bại được hắn."

Ngốc Thứu Lý Diệu nheo mắt, hàn quang lóe ra "Bị ta hai lần đánh chính diện, hắn vẫn chưa chết, hơn nữa hắn biết sự lợi hại của bộ đồ Hắc Thần của ta, e rằng lần sau sẽ không dễ dàng cho ta tiếp cận nữa."

Ngốc Thứu Lý Diệu rất sốt ruột.

"Chỉ có một biện pháp!"

"Đuổi giết hắn, làm hắn không thể không bay lên không, một khi bay lên không… Hắn sẽ là cái bia cho pháo laser!" Trên mặt Ngốc Thứu Lý Diệu lộ ra nụ cười lạnh.

"Đúng, pháo laser!"

Ngốc Thứu Lý Diệu biến sắc. Hắn vừa rồi thấy phi đao La Phong tàn sát một hồi trong đám người, đã chết mất không ít người. Phải biết rằng pháo laser vũ khí đứng hàng đầu nhân loại bây giờ, như vậy công nghệ rất cao, không có nhân viên chuyên nghiệp thì cho dù có đủ các bộ phận tại đây, hắn cũng không có biện pháp lắp đặt thao tác.

- Khắc Lai Ân!

Lý Diệu đột nhiên quay đầu.

Xa xa một người da trắng râu quai nón vội chạy ào tới, cung kính nói:

- Lý tiên sinh.

- Tổ chuyên nghiệp mà ngươi đem theo chết sống ra sao?

Lý Diệu liền nói.

Khắc Lai Ân sắc mặt tái nhợt, cung kính trả lời:

- Tổ chúng ta kể cả ta tổng cộng có chín người, vừa rồi chết hai người, bị thương hai người.

- Có thể lắp ráp pháo laser hay không, hơn nữa phải thao tác nữa?

Lý Diệu truy vấn.

- À…

Khắc Lai Ân khẽ nhíu mày.

Lý Diệu không khỏi cảm thấy giật mình. Loại pháo laser cỡ lớn này là vũ khí mạnh nhất của nhân loại, có thể dễ dàng tiêu diệt quái thú cấp lãnh chúa, cũng có thể đánh trọng thương cả quái thú Vương cấp! Tự nhiên rất nhiều thứ tương đối phức tạp, bình thường đều phải có chuyên gia kỹ thuật, nhân viên chuyên môn cho từng bộ phận riêng, có đôi khi thiếu một người mấu chốt, cả pháo laser sẽ không lắp ráp được.

- Chỉ là việc lắp ráp…

Khắc Lai Ân hơi chần chờ.

- Ta hỏi ngươi, bây giờ ngươi có lắp ráp được không?

Lý Diệu nói trầm trầm.

Khắc Lai Ân thấy Lý Diệu giở vẻ mặt lạnh giá, không khỏi cảm thấy cả kinh, vội nghiến răng nói:

- Chúng ta bảy người hợp lực có thể thành công.
- La Phong cách chúng ta năm km, ra- đa chúng ta có thể miễn cưỡng phát hiện ra hắn. Nhưng, ra- đa bình thường đều chỉ tìm những vật thể cỡ lớn, nhân thể dù sao cũng có kích cỡ nhỏ, một khi khoảng cách xa hơn… Cũng rất khó tập trung. Nếu như vậy, chỉ có thể thông qua laser mà tập trung thôi.

- Laser tập trung?

Lý Diệu nhíu mày.

- Ừm

Khắc Lai Ân gật đầu

- Dùng laser dẫn đường, ưu thế của nó là độ chính xác cực cao, có thể ngắm trúng một mục tiêu rất xa. Nhưng khuyết điểm của nó là… khoảng cách giữa nó và mục tiêu, không thể có vật trở ngại… tỷ như trước mắt bây giờ có một quả núi lớn ngăn cản, nên không thể sử dụng được laser tập trung.

- Đương nhiên bây giờ khoảng cách gần, không cần phải làm như vậy. Ra- đa hoàn toàn có thể tập trung vào mục tiêu.

Khắc Lai Ân, bây giờ có thể bắn chết hắn chứ?

- Lý Diệu truy vấn.

- Không thể.

Khắc Lai Ân lắc đầu nói:

- Mục tiêu bây giờ ở trong sơn mạch, trong một quả núi. Từ chỗ chúng ta tới mục tiêu có tới trên ba trăm mét đá! Laser muốn bắn thủng đá dày như vậy, uy lực coi như đã hao tổn chẳng còn gì.

Đá dày ba trăm thước…

Chính là một chiến thần dù lợi hại hơn nữa, dùng một quyền cũng không thể đánh xuyên một quả núi lớn ba trăm thước.

- Nhưng, chỉ cần hắn từ sơn mạch thò lên.

- Hoặc, chỉ cần độ dày đá giảm trong vòng mười thước, có thể bắn xuyên đá, bắn chết hắn.

Khắc Lai Ân tự tin.

- Tốt lắm.

Đôi mắt Lý Diệu lóe sáng

- Bám chắc La Phong, ta không tin. Với sự âm hiểm của tiểu tử này, khẳng định sẽ sử dụng ống nhòm nhìn lén chúng ta! Một khi mục tiêu nằm trong trạng thái có thể bắn được, bắn hắn chết ngay cho ta!

- Dạ.

Khắc Lai Ân cao giọng đáp.

Lý Diệu hướng mắt nhìn Viên Hầu Sơn Mạch xa xa, gương mặt hiện lên nụ cười gằn:

- Chết dưới pháo laser, cũng đáng đủ để ngươi tự hào rồi.

----- o O o -----