Thôn Phệ Tinh Không
Chương 15 : Ta Rất Hợp Tác Với Các Ngươi
Ngày đăng: 18:43 20/04/20
- Lên hết cho ta!
Trương Hạo Bạch giận tới mức phát điên, mặt đỏ kè, phất tay giận dữ quát.
Tên La Phong này mà cũng dám tới nhà hắn quấy rối, đánh bảo vệ à!
- Cẩn thận một chút, tên này có cú đá mạnh lắm!
Tên bảo vệ ục ịch vừa bị đá ngã xuống đất xoa xoa bụng, khóe miệng có vết máu rỉ ra, trong thời gian ngắn không thể đứng dậy nổi.
- Tiểu tử này thật ác độc.
Tên bảo vệ họ Vương và một bảo vệ khác cùng xông về phía La Phong, nhanh chóng vây chặt hắn. Đã chứng kiến lực chân vừa rồi của La Phong nên bọn chúng cũng chẳng dám sơ ý.
La Phong lúc này đã vọt tới bên cạnh La Hồng Quốc, còn chưa kịp lên tiếng thì La Hồng Quốc đã nói:
- Ba không sao đâu. Tiểu Phong, cẩn thận phía sau!
Gần như chỉ trong nháy mắt, hai tên bảo vệ một trái một phải đồng thời tấn công về phía La Phong. Hơn nữa, tên Trương Hạo Bạch cũng lặng lẽ áp sát tới.
Ba người liên thủ.
- Hừ!
La Phong liếc nhìn một chút. Trong nháy mắt xoay người lại, thông qua lực eo lưng, tay phải chém ra với lực đạo xoay tròn, đồng thời giơ tay thành đao, cả cánh tay phải giống như một thanh chiến đao trong chớp mắt chém ngang qua.
"Vù!"
Cánh tay của hắn chưa tới gần, kình phong đã thổi tới.
"Không ổn!" - Tên bảo vệ họ Vương biến sắc, lập tức dùng hai tay ngăn cản nhát chém của La Phong.
"Ầm!"
Tiếng va chạm trầm thấp vang lên.
Tay của La Phong chém vào hai tay của tên bảo vệ họ Vương.
Tên bảo vệ họ Vương chỉ cảm thấy hai tay như không còn thuộc về mình, vì quá đau đớn nên mất đi cả cảm giác, chỉ cảm thấy khớp tay gần như vô lực, lập tức lui về phía sau, đồng thời hô lớn:
- Tay phải của ta gãy rồi.
- Cái gì!
Trương Hạo Bạch đang chuẩn bị ra tay thì giật mình. Ba tên bảo vệ nhà hắn đều là học viên cao cấp của võ quán, theo lý thì La Phong cũng là học viên cao cấp của võ quán, về sức mạnh hẳn là chênh lệch cũng không lớn, không thể chỉ bằng một đòn chặt tay đã khiến cho cánh tay phải của tên bảo vệ họ Vương, cũng là học viên cao cấp của võ quán gãy được.
- Vài hôm nữa, cho dù thực sự có phiền toái thì cũng không phải là chuyện lớn. Cứ trực tiếp thông báo cho Cực Hạn võ quán, xin họ cấp cho giấy đảm bảo, chứng minh là con đã vượt qua kiểm tra chuẩn võ giả, con lập tức có thể ra khỏi cục cảnh sát ngay.
La Phong nói:
- Nhưng mà, nếu không có phiền toái gì thì không nên làm ầm ĩ như vậy. Chỉ là ở trong cục cảnh sát vài ngày mà thôi. Đến lúc đó con nghĩ họ cũng không dám lưu con lại.
La Hồng Quốc gật gật đầu.
- La Phong!
Chỉ thấy hai cảnh sát đang đi tới, một người hét to:
- Ngươi dám tự tiện xông vào nhà dân, đánh người ta trọng thương! Đi, theo chúng ta về cục một chuyến!
- Đồng chí cảnh sát, tôi sẽ hợp tác với các người.
La Phong mỉm cười tiến lên một bước.
- Đi thôi! Các ngươi chỉ có một chiếc xe, hình như không đủ chứa bọn tôi đâu.
Điều này làm hai cảnh sát giật mình.
- Yên tâm, nhà ta có xe!
Trương Hạo Bạch quay đầu nhìn về phía nam tử dẫn đầu bốn cảnh sát:
- Lưu thúc! Ba tên bảo vệ của cháu, còn cả cháu nữa, đều bị hắn đánh bị thương. Chúng cháu đều là nhân chứng.
- Cùng nhau đi hết!
Tên cảnh sát được gọi là Lưu thúc phất tay nói.
- La Phong!
Trương Hạo Bạch liếc mắt nhìn La Phong, trong lòng oán hận vô cùng. Oán khí tích lũy ba năm trong trường trung học thì đã đành, nhưng hôm nay La Phong lại đánh hắn lần nữa, khiến cho hắn nhớ lại lúc trước ở võ quán cũng bị đánh một trận thê thảm.
- Lần này La Phong ngươi không chết cũng bị lột mất một lớp da. Dám đánh bảo vệ của ta bị thương như vậy, tội này đủ để cấu thành án kiện hình sự rồi. Phán cho ngươi ngồi tù vài năm, xem ngươi còn kiêu ngạo nữa không!
La Phong mỉm cười, cùng đám cảnh sát lên xe.
----- o O o -----