Thôn Phệ Tinh Không

Chương 200 : Nó Gọi Là Độn Thiên Toa

Ngày đăng: 18:44 20/04/20


Quán chủ ở Hồng bên kia trầm mặc trong khoảnh khắc, rồi mới không kìm được hỏi:

- Ngươi nói là Lý Diệu bị La Phong giết rồi à?

- Dạ, quán chủ.

Liễu Hà cũng cảm thấy rất mù mờ.

La Phong mặc dù có thể khống chế mười sáu thanh ám khí, nhưng dù lợi hại tới đâu, một tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao cho dù có thể sánh ngang với cường giả cấp Nghị sĩ", nhưng muốn đánh chết? Quả thực là nằm mơ! Nếu không phải đã tận mắt thấy, Liễu Hà cũng căn bản không thể tin.

- Quán chủ, ta xác nhận ta thấy rõ, La Phong khống chế Độn Thiên Toa nháy mắt hóa thành một đạo kim quang, bắn chết Lý Diệu.

Liễu Hà nói.

- Độn Thiên Toa? Kim quang?

Bên kia đồng hồ thông tin, Hồng hơi trầm ngâm, sau đó hạ lệnh:

- Liễu Hà, lập tức đưa La Phong về tổng bộ.

- Dạ!

Liễu Hà đáp.

- Còn nữa, lúc trước hẳn phi cơ chiến đấu thông minh của ngươi đã chép lại cảnh chiến đấu rồi chứ? Phát nó về cho ta.

Hồng ra lệnh.

- Dạ

Liễu Hà lập tức tuân lệnh.

Bên cạnh Liễu Hà, tuần sát sứ Lôi Điện Vũ Quán A Mộc Hãn cũng nói lại cho Lôi Thần việc này. Hai người Liễu Hà, A Mộc Hãn nhìn nhau, rồi đều quay đầu nhìn về phía La Phong giữa không trung bên ngoài. Cửa khoang đã mở ra!

"Lý Diệu bị ta giết rồi!" La Phong nhìn bầu trời vô tận, trong lòng thấy phức tạp vạn phần.

Từ sau khi luyện thành Độn Thiên Toa hình thái đầu tiên tầng thứ nhất, La Phong căn bản không để mắt vũ giả cấp hành tinh bậc một bình thường. Lý Diệu mặc dù đột phá, nhưng đến cả bộ đồ Hắc Thần cũng chẳng có, nên La Phong đương nhiên mười phần nắm chắc đánh chết Lý Diệu! Và thật sự đúng là trong nháy mắt đã đánh chết

La Phong cảm thấy tâm tình rất phức tạp.

Thù hận giữa Lý Diệu và mình đã xảy ra rất lâu.

Khi mình là một vũ giả mới ra đời thì Lý Diệu đã như một tòa núi lớn trước mặt mình, làm mình cảm thấy rất hoảng sợ. Từng bước một, khi mình trưởng thành, sức uy hiếp của Lý Diệu dần giảm xuống. Còn lần này vì việc của cha mẹ, mình mới giận dữ ép chết Lý Diệu! Còn lúc này mới đánh chết!

- La Phong. Nghĩ gì thế?

- Ha ha, có phải là thoáng cái đánh chết Lý Diệu, có thành tựu rất lớn nên cảm động không?

Xa xa cửa khoang phi cơ chiến đấu thông minh đã mở, Liễu Hà hô to.

- Tới đây
- Đoàn kết!

- Các ngươi phải nhớ kỹ hai từ này! Nếu không, cuộc chiến chủng tộc sinh tồn giữa nhân loại chúng ta và quái thú rất có thể là nhân loại chúng ta sẽ bị diệt vong.

Nam tử áo đen Hồng nói vẻ lạnh giá:

- Quái thú hải vực có số lượng gấp rất nhiều lần nhân loại chúng ta. Quái thú Vương cấp cũng nhiều hơn chúng ta, còn có hai đại quái thú hoàng giả!

Trong yến hội sảnh, La Phong nghe thế cả kinh "Quái thú hoàng giả? Hai con?"

Nhưng các nghị sĩ khác không ai kinh ngạc, hiển nhiên đều đã biết việc này.

- Đoàn kết là điều đầu tiên!

- Ta không muốn thấy những việc như Á Hãn, Lý Nam Thịnh lại phát sinh. Nếu phát sinh, ta và Lôi Thần không ngại diệt trừ họ. Người như vậy chỉ là con sâu làm rầu nồi canh!

Thanh âm nam tử áo đen Hồng lạnh lùng, làm tất cả đám nghị sĩ không ai dám lên tiếng.

- Về phần việc binh khí của La Phong, nó gọi là Độn Thiên Toa!

Đám nghị sĩ lắng tai nghe.

- Đây là do ta cho La Phong.

Nam tử áo đen Hồng lạnh lùng nói:

- Đương nhiên một là La Phong thiên phú rất tốt, hai là La Phong đem vô số thảo mộc chi linh tìm được trên đảo sương lúc trước, toàn bộ giao cho ta, ta mới đổi lấy chiếc Độn Thiên Toa này cho hắn.

- Ta rất công bình.

- Các ngươi muốn có được phải nỗ lực.

Nam tử áo đen Hồng nhìn về phía La Phong.

- La Phong, ngươi theo ta tới đây, những người khác tiếp tục yến hội đi.

Nói xong, nam tử áo đen Hồng quay đầu đi ra ngoài. Hòa thượng đầu trọc Lôi Thần cũng đi theo một bên. Còn La Phong nghe lệnh cũng vội chạy theo, ra khỏi yến hội sảnh.

Ầm ầm

Cửa yến hội sảnh một lần nữa đóng lại. Tất cả các nghị sĩ lúc này mới thở phào một hơi, ai nấy nhìn nhau mà lòng còn sợ hãi! Hồng và Lôi Thần đã lâu lắm rồi không ra tỏ vẻ tức giận trước mặt các nghị sĩ. Người là rất một loại động vật dễ quên. Thời gian vài chục năm đủ để bọn họ quên mất sự tâm ngoan thủ lạt của Hồng và Lôi Thần.

Cảnh vừa rồi làm tất cả mọi người cảm giác… trước mặt Hồng, sinh mạng đã không còn là của họ nữa! Loại cảm giác này làm mọi người hoảng sợ, không ai còn dám có tâm tư bậy bạ nữa.

----- o O o -----