Thôn Phệ Tinh Không
Chương 223 : Đào Tạo
Ngày đăng: 18:45 20/04/20
Tinh thần niệm lực của La Phong lan ra chung quanh, trong nháy mắt đã phát hiện ra ở bên trái cách hắn đại khái một trăm thước có một thực vật như một dây bầu, chiều dài vẻn vẹn chỉ khoảng hai thước.
Niệm lực tách phía trước ra một con đường, La Phong đi thẳng qua đó.
- La Phong, Ma Vân Đằng sau này sẽ làm bạn với ngươi cả đời.
Ba Ba Tháp cảm khái nói:
- Đương nhiên, Ác Ma Ba Ba Tháp ta cũng sẽ làm bạn với ngươi cả đời, trừ phi ngươi chết đi thì ta mới có thể ly khai! Dựa theo lệnh của chủ nhân… chờ ngươi trở thành vực chủ, ta mới có thể nhận ngươi làm chủ nhân.
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên trong Thức Hải La Phong.
- Hử?
La Phong trong nháy mắt đã hiểu ra.
Ba tài khoản trong Ngân Hàng Vũ Trụ Ngân Hà, lần lượt khi mình tới cấp hằng tinh, cấp vũ trụ, cấp vực chủ mới có thể tìm được! Đó chính là một khoảng tiền bạc khổng lồ, với vô số bảo vật, đợi sau này mình trở thành vực chủ mới có thể tìm được. Còn sinh mạng trí năng Ba Ba Tháp cũng phải đợi mình tới cấp vực chủ mới có thể chính thức nhận mình làm chủ nhân.
Hiển nhiên…
Đạt tới vực chủ, nó mới có thể cho mình là hợp lệ!
Sau khi vô cùng cẩn thận để dây bầu "Ma Vân Đằng con vào ba lô, La Phong phóng thẳng lên cao…
Soạt! Soạt! Soạt! Soạt! Soạt!
Từ dưới đất sâu trên mười vạn thước, liên tục va vào làm vỡ tung vô số đá, rồi xé nước phá mặt hồ, bay vào không trung. Không trung bên ngoài xanh ngắt, những sợi mây trắng quyện với nhau như tơ phiêu bồng cuối chân trời, thỉnh thoảng có một đám quái thú phi cầm hình thể khổng lồ lướt qua. La Phong đứng giữa không trung nhìn chung quanh, tâm tình rất tốt.
- Hả?
La Phong cúi đầu nhìn vào đồng hồ thông tin, mấy cuộc điện thoại nhỡ?
La Phong gọi lại.
- Alô, La Phong, vừa rồi có chuyện gì thế, ta gọi ngươi hai ba lượt điện thoại mà sao đều nói là không thể gọi được?
Thanh âm của Liễu Hà vang lên trong đồng hồ thông tin.
La Phong giật mình
Nhất thời trong Thức Hải vang lên thanh âm của Ba Ba Tháp:
- La Phong, ngươi vừa rồi trong Vẫn Mặc Tinh Hào, nên bị ngăn tất cả các tín hiệu của ngoại giới.
- Rõ là việc lạ.
Liễu Hà rất khó chịu.
Trong đầu La Phong nhanh chóng tự hỏi phải trả lời như thế nào. Phải biết rằng bây giờ cả Địa Cầu đều nằm trong phạm vi tín hiệu bao trùm, ít có khả năng xuất hiện những tình huống không thể gọi được.
- À, là như thế này, đồng hồ thông tin của ta vừa rồi sắp hết điện, do đó ta tắt máy trước. Bây giờ ta đã ra khỏi đất, chuẩn bị về rồi! Trong phi cơ chiến đấu thông minh có thể nạp điện, do đó mở nó ra lại.
La Phong nhanh chóng đưa ra một lý do.
- Hả? Đóng máy à? Đóng máy bình thường không phải sẽ có tiếng nói là số máy quí khách gọi đã bị đóng" sao? Nhưng cũng đúng, có đôi khi mấy cái tiếng nói đó cũng có vấn đề.
Liễu Hà không nói nhiều về vấn đề này nữa.
- La Phong, ngươi nói ngươi chuẩn bị trở về à? Những người khác đang tìm ở dưới đất cả mà…
- Ta cảm giác thấy không tìm thấy nữa, nên không muốn tìm.
La Phong cười.
- Được, ta và những người khác thăm dò thêm, không biết chừng có thể tìm ra.
Liễu Hà nói xong lập tức cắt điện thoại.
- Tìm được Mộc Nha Tinh? Họ không thể tìm được Mộc Nha Tinh nữa rồi.
Trong Thức Hải, Ba Ba Tháp cười quái dị nói.
- Ba Ba Tháp, ta sử dụng mảnh vỡ này, có thể đối phó được với vũ giả cấp độ gì?
La Phong xem rất muốn hỏi về vấn đề này.
- Ngươi? Ừm, ngươi bây giờ sử dụng tinh thần niệm lực còn rất thô, sử dụng mảnh vỡ Xích Hỗn Đồng Mẫu cũng quá đơn giản. Phỏng chừng có thể đối phó với vũ giả cấp hành tinh cấp sáu bình thường! Bất luận nói như thế nào, dù sao đến cả cường giả bất hủ cũng khó có thể làm nó hư tổn được món bảo bối này.
Trong không gian vòng tay, "Ba Ba Tháp nhỏ tí, mặc hắc bào rung đùi đắc ý.
- Nhưng chờ ngươi về nhà, xíu nữa ta cho ngươi nhận truyền thừa của sư phụ, để ngươi trước hết huấn luyện vài phương pháp đột kích đơn giản, có thể đối phó với cấp hành tinh cấp tám bình thường. Tên Lôi Thần đó… nếu thật sự phải liều mạng, phỏng chừng cũng không phải đối thủ của ngươi.
La Phong cảm thấy khiếp sợ…
Lôi Thần đó!
- Sợ cái rắm! Ngươi không xem Ba Ba Tháp ta là ai hử? Ngươi là truyền nhân duy nhất Vẫn Mặc Tinh, lại sử dụng Xích Hỗn Đồng Mẫu, đối phó với vài tên vũ giả không có lộ số, vượt qua mấy tên cấp bảy cấp tám không phải rất bình thường sao?
Ba Ba Tháp rất tự tin cuồng ngạo.
- Sư phụ ngươi là cường giả bất hủ! Lại là "cường giả" trong đám cường giả bất hủ
La Phong nghĩ thầm… "Cuối cùng cũng bị một tồn tại khác trong đám cường giả bất hủ tiêu diệt thôi."
- Được rồi, Ba Ba Tháp, sư phụ rốt cuộc vì sao lại bị đối phương giết chết thế?
La Phong cảm thấy rất lạ. Một nhân vật tung hoành vũ trụ, tồn tại vĩnh hằng, rốt cuộc vì sao mà phải chiến đấu?
- Ngươi muốn biết hử?
Ba Ba Tháp hỏi lại.
- Ừ.
La Phong gật đầu.
- Muốn biết, trước hết trở thành bất hủ rồi nói sau.
Trong không gian vòng tay, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn Ba Ba Tháp xuất hiện nụ cười xấu xa quen thuộc.
- Bất hủ…
La Phong cười khanh khách.
Quá xa xôi.
Trở thành giới chủ cũng phải trên mười vạn năm, trở thành bất hủ thì mất bao lâu?
Hoa Hạ mới có năm ngàn năm văn hiến thôi.
Trong đêm khuya, chiếc phi cơ chiến đấu thông minh hình tam giác màu lam thẫm đang bay trên bầu trời Dương Châu thành, cơ sở Giang Nam Thị.
Bên trong tiểu khu Minh Nguyệt, ngọn đèn trong nhà La Phong vẫn còn sáng, ở cửa đình viện đang có người nhà đệ đệ, mẫu thân.
La Phong lúc trước đã gọi điện thoại, nói là sắp về nhà.
- Ba, mẹ. Xem kìa, phi cơ chiến đấu.
La Hoa vội nói với cha đang ngồi trên ghế lăn, và mẹ đang mỏi mắt trông ngóng.
- Tiểu Phong về nhà rồi.
Người trong nhà đều kinh hỷ nhìn lên. Một chiếc phi cơ chiến đấu màu lam thẫm từ trên cao từ từ hạ xuống, đáp xuống bãi cỏ cách nhà chỉ khoảng trăm mét. Cửa khoang mở ra, La Phong mặc quân phục tác chiến màu đen từ trong khoang đi ra, nhiệt tình kêu:
- Ba, mẹ!
----- o O o -----