Thôn Phệ Tinh Không

Chương 25 : Cấp Bậc Vũ Giả

Ngày đăng: 18:43 20/04/20


Giáo quan Giang Niên sử dụng đặc quyền vũ giả, không thèm mua vé, mang theo La Phong tới khu trung tâm thành phố Giang Nam. Giang Nam được chia thành khu trung tâm và tám đại vệ thành.

Phương tiện giao thông giữa khu trung tâm và tám đại vệ thành là tàu hỏa. Người bình thường muốn lên tàu, phải mua trước ba ngày, thậm chí giá vé còn rất đắt. Còn muốn đi từ một thành phố căn cứ tới một thành phố căn cứ khác… giá vé còn cao hơn nữa. Người thường căn bản không mua nổi. Do đó hai ức dân chúng Giang Nam, cả đời đều rất ít có cơ hội ra khỏi thành phố căn cứ.

----- o O o -----

Khu trung tâm thành phố Giang Nam. La Phong và Giang Niên đang sóng vai đi bộ với nhau.

- La Phong, thấy khu trung tâm và thành Dương Châu chúng ta khác nhau không? -Giang Niên cười chỉ chung quanh.

La Phong nhìn bốn phía, lắc đầu nói:

- Không có cảm giác gì cả. Chỉ là cảm thấy nhiều người hơn, nhiều xe hơn, đường cũng rộng hơn. Còn những thứ khác cũng bình thường.

Giang Niên mỉm cười:

- Ngươi mới nhìn thì thấy khác không nhiều. Đợt lát nữa ngươi sẽ biết.

- Alo?

Giang Niên mở điện thoại di động.

- Giang Niên, người còn bao lâu nữa mới tới?

Màn hình điện thoại di động xuất hiện lão giả vừa nói.

- Bạch bá, mười phút nữa là tới rồi. - Giang Niên mỉm cười.

- Ừm, ta đã mời chủ quản đại nhân tới. Đến lúc đó, ngươi không được gây ra sai lầm đấy. - Lão già tóc hoa râm trịnh trọng nói.

- Chủ quản đại nhân? - Giang Niên kinh hãi biến sắc.

Trong lúc lão nói chuyện, La Phong liếc mắt nhìn thấy một tòa nhà phía trước chiếm diện tích cực lớn. Ngoại trừ bức tường màu trắng bạc kéo dài, còn có một tòa nhà cao vút chọc trời màu lam sậm. Đứng cách đó rất xa cũng có thể thấy rõ mấy chữ Cực Hạn Vũ Quán!

- Đây là tổng hội của Cực Hạn Vũ Quán! Tổng bộ của Cực Hạn Vũ Quán chúng ta ở thành Giang Nam. - Giang Niên mở miệng nói.

- Nhiều quân nhân thật. - La Phong hít mạnh một hơi.

Ngoài tường viện của tổng hội Cực Hạn Vũ Quán, mỗi một chỗ đều có người cầm súng thật đạn thật đứng gác. Cả Cực Hạn Tổng Hội Quán giống hệt như một con quái thú đang nhe răng. Ở cửa chính Cực Hạn Tổng Hội Quán, một loạt quân nhân đang đứng đưa mắt nhìn chung quanh.

- Đây là quân đội của Cực Hạn Vũ Quán chúng ta. - Giang Niên mỉm cười nói.

- Nội bộ Cực Hạn Vũ Quán chúng ta cũng có quyền thành lập lực lượng bảo vệ.

- Đi, đi vào.

Giang Niên mang theo La Phong đi về phía cửa chính.
La Phong thất kinh. Trên Cấp chiến thần, mà trong cả một nước Hoa Hạ mới có hai ba người?

- Do đó vũ giả toàn thế giới, chỉ chia cấp vũ giả làm cấp chiến sĩ, cấp chiến tướng và cấp chiến thần!

Giang Niên giải thích:

- Đương nhiên, tiêu chuẩn bình phán thực lực thực ra không phải căn cứ vào sức mạnh, tốc độ, phản ứng thần kinh của ngươi, mà căn cứ vào chiến tích của ngươi để phán định!

- Chiến tích?

La Phong nghi hoặc hỏi.

- Đúng, mặc dù tố chất thân thể bây giờ của ngươi, chắc là đạt tới chiến sĩ trung cấp! Nhưng sau khi thành vũ giả, thì trong hồ sơ thân phận vũ giả của ngươi vẫn chỉ là chiến sĩ sơ cấp! Phải đến khi nào ngươi săn giết đủ quái thú phù hợp với yêu cầu của chiến sĩ trung cấp, mới có thể được công nhận là chiến sĩ trung cấp!

Giang Niên cảm thán:

- Dù sao, có người tố chất thân thể tốt, có người đao pháp thân pháp tốt, có người biết các loại thủ đoạn. Vì vậy mà phán định thực lực của một người, chỉ có duy nhất một tiêu chuẩn, đó là chiến tích!

La Phong giật mình rồi gật đầu. Đúng… Cho dù tố chất thân thể chênh lệch xa đến mấy, nhưng có người tố chất thân thể yếu vẫn có thể giết chết người có tố chất thân thể mạnh!

- Cố gắng đạt tới cấp chiến tướng đi! Ngươi chính là niềm kiêu hãnh của thành Dương Châu chúng ta. - Giang Niên cười nói:

- Lần trước Nghiêm La huynh đệ tới tìm ta. Đẳng cấp của hắn chính là chiến tướng đó.

- À.

La Phong khẽ gật đầu.

Nếu mình sử dụng tinh thần niệm lực, thực lực rốt cuộc mạnh tới đâu? Có thể sánh ngang cấp chiến tướng không? Tất cả những việc này e rằng ít hôm nữa mới có thể xác định được.



La Phong và Giang Niên vừa đi vừa tâm sự, chẳng mấy chốc bước tới một biệt thự độc lập ba tầng. Ngôi biệt thự chiếm diện tích rất lớn. Trên sân thượng lầu hai có một lão già tóc hoa râm đang đứng. Lão nhanh chóng kêu lên:

- Giang Niên, mau lên đây.

- Đi, theo ta đi lên.

Giang Niên dẫn theo La Phong nhanh chóng tiến vào biệt thự.

----- o O o -----