Thôn Phệ Tinh Không
Chương 369 : Thảo Nguyên Trong Mộng
Ngày đăng: 18:46 20/04/20
- Phong!
Nam tử áo đen Cáp Khắc Tư lơ lửng giữa không trung, chung quanh bão tuyết bay mù mịt. Hắn quát khẽ một tiếng, nhất thời sợi dây dài trắng như tuyết vốn vờn quanh thân hắn, nguyên lai là do những tế châm (cây kim rất nhỏ) màu trắng bạc bề ngoài có hoa văn kỳ bí phức tạp, vô số tế châm màu trắng bạc phóng ra lưu quang, tổ hợp thành một dây dài như vậy.
Bùng!
Vô số tế châm phân tán ra, nhanh chóng phân bố khắp cả một khoảng trong thiên địa chung quanh. Mỗi một cây tế châm đều bị kích thích ra lưu quang màu bạc, nhất thời cả thiên địa biến thành một thế giới màu bạc!
Khu vực băng tuyết của Cáp Khắc Tư!
- Cái này không đỡ được ta đâu
Một thân ảnh lam bào bước từng bước về phía Cáp Khắc Tư. Nhìn như chậm rãi, nhưng kỳ thực lại nhanh như thiểm điện, vừa đi, thân ảnh lam bào lại sinh ra ba ảo ảnh, làm cho người ta nhất thời căn bản không thể phán định, trong ba ảo ảnh đang di chuyển rốt cuộc cái nào mới là bản tôn của hắn. Ba thân ảnh lam bào đồng thời nhìn chằm chằm vào Cáp Khắc Tư, ánh mắt như kim châm.
- Vô dụng!
Đôi mắt nam tử áo đen Cáp Khắc Tư vô cùng lạnh lùng.
Veo! Veo! Veo!
Những tế châm nhanh chóng tạo thành một con rắn màu bạc, đâm như chớp vào ba lam bào ảo ảnh.
Nhất thời
- Phốc… phốc
Hai luồng ảo ảnh tan biến, chỉ còn lại thân thể của một nam tử lam bào chung quanh tràn ngập những tia lưu quang màu xanh lá
Đó là Cái Kỳ…
Cái Kỳ cầm một thuẫn bài, xung quanh thuẫn bài hình thành một thế trận phòng ngự phong kín, con rắn màu bạc căn bản không thể đi vòng qua thuẫn bài.
Nhân ảnh lam bào bước tới từng bước một, vô hình trung khí thế càng ngày càng mạnh.
Hắn cầm chiến đao, nhưng chiến đao vẫn không ra tay.
Trong căn phòng riêng ở võ trường Vũ Trụ Giả Định.
Ba người La Phong xem cảnh này mà trán đổ mồ hôi hột. Hồng thấp giọng thán phục nói:
- Quá khó tin. Dựa vào một cái thuẫn bài mà có thể phòng ngự tới như vậy. Giống như bốn phương tám hướng chung quanh thân thể đều không có một góc chết nào, hoàn toàn phong kín. Đây… đây quả thực quá ghê gớm. Hắn sử dụng thuẫn pháp đã tới trình độ không tin nổi
- Rất ghê gớm.
Lôi Thần cũng nín thở.
- Lợi hại.
La Phong cũng dùng thuẫn bài, nên càng rõ ràng hơn về sự đáng sợ của Cái Kỳ
- Cáp Khắc Tư cũng rất lợi hại. Dùng binh khí niệm lực dung hợp vào khu vực hình thành một khu vực băng tuyết cường đại vô cùng.
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
Ba người La Phong luôn tự cho mình rất cao. Nhưng bây giờ thấy trận sinh tử chiến giữa hai cường giả, bất luận về tâm tình, cảnh giới khu vực, kỹ xảo thuẫn bài, kỹ xảo binh khí niệm lực… đều vượt xa ba người La Phong.
- Nhưng ta xem ra, Cái Kỳ có thể sẽ thắng.
Lôi Thần nhíu mày.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
Nam tử áo đen Cáp Khắc Tư từ xa bay tới, đáp trên mặt đất, nhìn thi thể người lam bào trước mắt.
Cáp Khắc Tư từ từ ngồi xổm xuống, xoa nhè nhẹ lên mắt Cái Kỳ lam bào, để cặp mắt Cái Kỳ nhắm lại. Nhưng Cáp Khắc Tư lại cảm giác thấy hai tay mình sờ thấy một chất lỏng.
Cáp Khắc Tư nhìn lòng bàn tay, chất lỏng trong lòng bàn tay trong suốt:
- Nước mắt?…
- Xin lỗi.
Cáp Khắc Tư cúi đầu nhìn thi thể Cái Kỳ, thấp giọng nói:
- Ta… chỉ muốn về nhà!
Mỗi một lần chiến đấu… Cáp Khắc Tư đều hạ thủ không chút lưu tình. Song mỗi lần chiến đấu chấm dứt, hắn đều rất buồn…
Cáp Khắc Tư nhắm mắt lại.
Trong trí nhớ hắn, một tinh cầu mỹ lệ, quê hương hắn… Hắn đã mấy ngàn năm rồi không về nhà.
- 822… còn có 178 tràng nữa là ta có thể về nhà rồi.
Cáp Khắc Tư đứng dậy.
Ầm!
Phóng lên cao!
Lưu lại những mảnh bụi băng đầy trời. Những luồng băng vụn trắng như tuyết chẳng mấy chốc đã vùi lấp thi thể Cái Kỳ.
Một cường giả cấp Vũ Trụ cấp sáu, một cường giả mà có lẽ tương lai sẽ có tiền đồ rất quang minh, vô cùng sáng sủa, đã ngã xuống như vậy, chết trên một tinh cầu hoang vu.
Trong căn phòng riêng.
Dụng cụ quay phim của Vũ Trường Cự Phủ vô cùng tiên tiến, đến cả khi Cái Kỳ chết, lưu lại hai hàng nước mắt, cũng quay lại vô cùng rõ ràng.
Kết cục, Cái Kỳ chết, Cáp Khắc Tư thắng.
La Phong, Lôi Thần đều thua tiền đặt cược của mình… Hồng thắng.
Nhưng, La Phong, Lôi Thần, Hồng đều trầm mặc rất lâu…
Ngay cả Hồng dù thắng, vẫn trầm mặc nhìn cảnh cuối cùng, khi thi thể bị cát bụi bao phủ.
- Cái Kỳ đã chết.
La Phong nói nhỏ…
- Cáp Khắc Tư, cũng cần phải thắng thêm 178 tràng nữa mới có thể trở về.
Hồng, Lôi Thần trầm mặc.
Trong vũ trụ, muốn phấn đấu quật khởi đích xác rất khó! Bất kỳ một thiên tài nào, chỉ một lần sơ ý, là có thể ngã xuống.
Người mạnh nhất trong số toàn bộ người trên Địa Cầu cũng chỉ là họ. Sau khi quan khán trận đối chiến này, La Phong, Hồng, Lôi Thần đều cảm thấy áp lực
----- o O o -----