Thôn Phệ Tinh Không
Chương 403 : Đấu Loại
Ngày đăng: 18:46 20/04/20
Thời gian Hoa Hạ, ngày 17 tháng 7 năm 2066, chính là ngày Lôi Đài Chiến bắt đầu
Lúc trước một trăm Khu Thế Giới dự tuyển không hề tiến hành truyền hình trực tiếp. Điều này làm vô số công dân từ hơn một vạn ba ngàn tinh vực trong vũ trụ của Càn Vu vũ trụ quốc đều cảm thấy khó chịu. Dù sao họ chỉ có thể thấy được bảng xếp hạng! Nhưng khi Lôi Đài Chiến bắt đầu, họ đã có thể chính thức quan chiến rồi. Điều này làm việc bán vé vào cửa Lôi Đài Chiến vô cùng điên cuồng!
Lôi Đài Hỗn Chiến, chia làm một ngàn tổ! Mỗi ngày tiến hành 200 tổ.
Ngày thứ nhất là tổ một tới tổ 200.
Hắc Long Sơn đế quốc có ba người thông qua dự tuyển là Nạp Bỉ Ni, Hồng, và La Phong. Nạp Bỉ Ni ở tổ 32, Hồng ở tổ 161, còn La Phong ở tổ 382. Do đó Nạp Bỉ Ni và Hồng, đều tiến hành Lôi Đài Hỗn Chiến trong ngày thứ nhất. Còn tổ của La Phong được xếp vào ngày hôm sau.
Trong một vị diện không gian mà Vũ Trụ Giả Định chuyên môn mở ra, con sông mênh mông khôn cùng, trên con sông có những hòn đảo. Mỗi hòn đảo đều có một đấu võ trường.
Lần này Lôi Đài Chiến sẽ được tiến hành ở những đấu võ trường này.
Đảo Hung Lạp Dụ.
Trong đấu võ trường, trong thính phòng biển người đông nghịt, liếc mắt nhìn không tới cuối. Trong thính phòng có La Phong, Hồng, Lôi Thần và những người trong nhà họ.
- Nhiều người lắm. Ba, đấu võ trường này lớn tới đâu thế.
Bình Bình kinh hô với giọng trẻ con.
- Đấu võ trường dài rộng vài chục km.
La Phong cười nói:
- Lớn nhất có thể dung nạp mười ức người xem.
- Mười ức?
Bình Bình và Tiểu Hải đều kinh hô.
Kỳ thật trên Địa Cầu lúc trước, một sân bóng đá đã có thể dung nạp mười vạn người, còn loại vị diện không gian được Vũ Trụ Giả Định thiết lập này, trên những hòn đảo cỡ lớn kiến tạo đấu võ trường, có thể dung nạp mười ức người xem là một việc rất nhẹ nhàng.
So với sân bóng đá trên Địa Cầu, chiều dài rộng đều tăng lên gấp trăm lần. Chỉ vậy cũng đủ rồi.
- Em rể.
Từ Cương ngồi phía sau cười nói:
- Lôi Đài Chiến mới ra ta đã tranh mua vé vào cửa. Nhưng vẫn không thể mua được. May mà ngươi có vé vào cửa, nếu không chỉ có thể xem truyền hình tiếp sóng thôi
- Đúng là mua như cướp. Những người khác trong văn phòng em cũng chẳng mua được vé.
La Hoa cũng gật đầu lia lịa.
- Cả Càn Vu vũ trụ quốc có trên ức tinh hệ, mỗi tinh hệ có mười người mua được vé thì đã hết vé rồi còn gì.
La Phong nói:
- Vô dụng, ai cũng đều là loại thông minh tuyệt đỉnh.
La Phong cau mày. Không gian chiến đấu của các cao thủ thiên tài giữa đấu võ trường đang không ngừng co lại, làm những người đạp binh khí niệm lực không ai có thể phi hành chạy trốn ra xa. Những cao thủ thiên tài không ngừng ngã xuống. Nhân số tử vong tăng lên không ngừng.
Tám người, chín người, mười người, mười một người…
Điều này làm hơn mười ức người xem trong thính phòng vô cùng lo lắng. Có người thở dài, có người khẩn trương hồi hộp. Cuộc chiến đấu nhanh chóng làm tất cả mọi người áp chế không phát ra những tiếng động lớn.
Nạp Bỉ Ni cầm song đao, cả người hóa thành một trận gió điên cuồng ngăn cản các binh khí niệm lực của đối phương. Đang lúc Nạp Bỉ Ni và một tinh thần niệm sư chiến đấu, xa xa một cao thủ thiên tài chân đạp binh khí niệm lực bay tới, đồng thời khống chế một thanh binh khí niệm lực như cây trùy hóa thành một điện quang vọt thẳng tới!
- Hừ
Thấy xa xa có một luồng điện quang phóng tới, Nạp Bỉ Ni vội né tránh, vung chiến đao tay trái lên ngăn cản.
- Bộp
Điện quang ầm đánh văng chiến đao trên tay trái Nạp Bỉ Ni. Nạp Bỉ Ni lộ ra vẻ khiếp sợ:
- Mạnh quá, quá mạnh.
Điện quang vẫn theo sát hắn rồi xuyên thẳng qua đầu.
Nạp Bỉ Ni chết trận!
Nhân số Tử vong nhanh chóng tăng lên nữa 73… 78… 82… 89… 90!
- Lôi Đài Chiến tổ 32 chấm dứt. 90 người chết bị đào thải, còn lại 10 vị có tư cách vào vòng trong, tranh 900 suất.
Thanh âm trầm thấp vang vọng bên tai mười ức người xem, cũng vang lên trong đầu 10 thiên tài còn sống.
Cả thính phòng lúc này mới vang lên các loại thanh âm, rồi tiếng thở dài, tiếng gào thét, kích động hoan hô.
- Nạp Bỉ Ni bị đào thải rồi.
Lôi Thần lắc đầu.
- Thực lực của hắn thuộc loại dưới đáy của 100 người này. Mà phải chết một nửa rồi hắn mới chết, chủ yếu là hắn quá giảo hoạt.
Hồng lắc đầu nói:
- Bị đào thải cũng bình thường. E rằng, ta sẽ không tốt hơn hắn bao nhiêu đâu.
----- o O o -----