Thôn Phệ Tinh Không

Chương 5 : Lựa Chọn Khác Nhau

Ngày đăng: 18:43 20/04/20


"Càng về sau càng khó tăng lên." La Phong suy nghĩ, "Từ 1 giây 1 mét, tăng lên tới 1 giây 25 mét e rằng phải mất cả năm. Còn lực quyền từ 809 kg tăng lên tới 900 kg, phỏng chừng phải mất thời gian dài hơn. Ta muốn đạt được danh hiệu Vũ Giả, có lẽ phải đợi sau khi vào đại học rồi."

"Nếu, nếu… Ta lại hôn mê một lần nữa thì tố chất thân thể ta, rất có thể đạt tới yêu cầu vũ giả."

Đương nhiên, mình phải tự "Hôn mê" mà không phải bị người đánh cho hôn mê. Phải là đau đầu đến cực hạn rồi mới hôn mê.

La Phong có bệnh đau đầu.

Mỗi ngày đều thỉnh thoảng có một trận đau đầu, nhưng mỗi lần nhịn một chút cũng qua thôi, còn khi đau đầu đến cực hạn, sẽ hôn mê!

Từ nhỏ đến lớn, La Phong tổng cộng hôn mê hai lần.

8 tuổi, đệ đệ bị xe đè gãy chân, lần đó La Phong thương tâm quá độ, đột nhiên cảm thấy đầu mình đau phi thường, đồng thời tim đập rất nhanh, toàn thân máu lưu chuyển với tốc độ đạt tới một tốc độ kinh người, cảm giác trái tim mình dường như muốn lọt ra khỏi lồng ngực, cho đến lúc chịu không nổi thì hôn mê luôn.

Còn có lúc 12 tuổi, mẹ bệnh nặng nhập viện. La Phong sợ mất mẹ, rất kinh hoảng, cũng đau đầu gần chết, tim đập tốc độ kinh người, lại một lần nữa bị hôn mê.

Hai lần hôn mê, trong nhà có người đưa La Phong đi bệnh viện kiểm tra. Nhưng căn bản không tra ra bị bệnh gì. Dù sao cho dù bây giờ, não bộ vẫn là vấn đề mà y học khó có thể giải quyết được.

"Nhưng, hai lần hôn mê lại làm cho tố chất thân thể ta đề cao một bước dài một cách quỷ dị." La Phong rất chờ mong "8 tuổi, 12 tuổi, sau hai lần hôn mê rồi tỉnh lại, sức mạnh, tốc độ, phản ứng thần kinh ta rõ ràng mạnh lên rất nhiều. Nhờ thế ta mới có thể vừa tròn 16 tuổi đã vào Vũ Quán, rồi thông qua sát hạch lên thẳng học viên trung cấp, đạt được danh hiệu "Học viên trung cấp". Nguyên nhân chính là vì có cơ sở tốt. Khi ta 17 tuổi tròn lại đạt được danh hiệu "Học viên cao cấp"."

"Nếu ta có thể hôn mê thêm một lần nữa, thực lực khẳng định có thể một lần nữa gia tăng!"

Hôn mê, kỳ thật là bảo vệ cho thân thể mình, tuyệt nhiên không phải hoàn toàn là việc xấu.

La Phong từ bé đã có bệnh đau đầu, nhưng tính từ sau lần ngất đi đầu tiên, hắn phát hiện ra các cơn đau đầu sau lại giảm bớt đi không ít. Đến năm 12 tuổi, sau một lần nữa hôn mê, các cơn đau đầu lại giảm bớt lần nữa.

"Dựa theo xu thế như vậy, nếu ta có thể hôn mê một lần nữa, chứng đau đầu sẽ giảm bớt… Hôn mê thêm một, hai lần nữa thì có lẽ bệnh đau đầu sẽ vĩnh viễn biến mất." trong lòng La Phong rất khát vọng. Dù sao mỗi một lần hôn mê, chứng bệnh đau đầu của mình sẽ giảm bớt. Hơn nữa tố chất thân thể còn có thể tăng lên.

Đáng tiếc…

Hôn mê không phải cứ nói muốn hôn mê là hôn mê được. Từ nhỏ đến lớn, cũng chỉ phát sinh hai lần thôi.

"Đau đầu đến cực hạn, tốc độ tim đập cũng sẽ nhanh đến cực hạn."

La Phong cúi đầu nhìn nhìn đồng hồ trên cổ tay, đây là một cái đồng hồ có chức năng "Kiểm tra mạch đập".

"Nhưng, cho dù đập nhanh cực hạn, trong một phút tim đập cũng không vượt quá 120 lần." La Phong nhìn đồng hồ, "Nếu một phút mà tim đập đạt tới 200 lần, vậy thì tốt quá." Dấu hiệu trước hôn mê chính là đầu rất đau, tim đập rất nhanh.

Đáng tiếc…
Ban đêm, đèn đường sáng rồi.

La Phong ly khai Cực Hạn Vũ Quán, đang một mình đi trên lối đi bộ, lúc trước Dương Vũ tâm sự với hắn một phen, quả là có ảnh hưởng không nhỏ.

"Kỳ thật có hai con đường thích hợp với ta."

La Phong trong lòng lặng lẽ nói:

"Một cái là tiến vào trường quân đội, thuận lợi tốt nghiệp, sau đó gia nhập quân đội đặc chủng. Con đường thứ hai, là trở thành vũ giả. Gia nhập Cực Hạn Vũ Quán, danh nghĩa trở thành vũ giả của Cực Hạn Vũ Quán, có thể đi tự do săn giết quái thú."

"Hai con đường này, con đường đầu là tiến vào trường quân đội. An toàn cao, gia đình phúc lợi tốt. Cho dù chết trận, quốc gia cũng sẽ chiếu cố cho thân nhân ta."

"Con đường thứ hai là trở thành vũ giả tự do. Thường xuyên giết chóc sinh tử, thực lực đề cao nhanh. Săn giết quái thú cũng có thể đổi được nhiều tiền bạc, kiếm tiền cũng nhanh. Con đường này… Nguy hiểm, thực lực đề cao nhanh, kiếm tiền nhanh, có tự do. Khuyết điểm duy nhất là nguy hiểm."

La Phong không ngừng tự hỏi. Kỳ thật năm thứ nhất trung học, hắn đã thường xuyên tự hỏi về vấn đề này rồi.

"Ba mẹ tổng cộng có hai con trai. Đệ đệ đã tàn tật, nếu ta làm vũ giả tự do, giữa cuộc chém giết sinh tử mà chết, nửa đời người con lại của ba mẹ phải làm sao bây giờ?"

"Đệ đệ phải có người chiếu cố."

"Ba mẹ cũng lớn tuổi rồi, mình mà chết, ba mẹ phải sống làm sao?"

"Vào trường quân đội thôi."

"Tương lai gia nhập quân đội đặc chủng, ta cũng có thể học tập "võ đạo quân đội", kết hợp với "Cực hạn võ " ta học ở Cực Hạn Vũ Quán, thực lực hẳn là có thể một lần nữa tăng lên. Trong quân đội, ta vẫn có thể tôi luyện thực lực của mình! Hơn nữa trong quân đội cho dù chết trận, là thân phận vũ giả chết trận thì quốc gia mỗi tháng cũng sẽ cấp cho ba mẹ ta tiền cứu trợ."

La Phong suy nghĩ từ góc độ cho ba mẹ, vẫn lựa chọn thi vào trường quân đội.

Chỉ là…

Trường quân đội, La Phong muốn vào là vào được không? Tất cả phải chờ vào cuộc thi đại học tháng sáu thôi.

----- o O o -----