Thôn Phệ Tinh Không
Chương 590 : Tranh Đoạt Chiến
Ngày đăng: 18:47 20/04/20
Vũ Tương Sơn, trên con đường cực rộng trong khu Công Cộng. Cả con đường do những khối đá phiến màu đen xây nên. La Phong mặc quần áo bình thường, một mình một người đi tới.
Khoảnh khắc sau.
"Dung Trang! " La Phong nhìn ra phía trước, thấy có một tửu điếm xa xỉ chiếm diện tích dài rộng chừng vài km. Ngoài đại sảnh tửu điếm đang đứng những thị nữ cực đẹp và những nam nhân anh tuấn.
"Chính là nơi này rồi! " La Phong đi vào tửu điếm
- La Phong điện hạ, xin mời đi theo ta!
Một nữ tử cấp Giới Chủ có một cái đuôi lông xù mỉm cười đi trước dẫn đường. La Phong đi theo nữ tử Giới Chủ, bước trên thang máy vào trong tửu điếm, rồi nhanh chóng lên tầng cao nhất tửu điếm, lúc này thang máy mới dừng lại.
Tầng cao nhất tửu điếm, ở tầng cao nhất này kiến tạo một hồ nhân tạo. Chung quanh hồ nhân tạo còn có cái cây rất cổ xưa.
Quanh hồ còn có một cây dâu trang nhã cao quý toàn thân màu xanh sậm. Cạnh cây dâu có bảy cái cánh lớn. Ngồi trên cánh lớn này còn có thể nhìn xuống những tòa kiến trúc chung quanh khác. Ở vùng đất trời cao mà câu cá, bơi lội, ăn cơm, quả là một việc vô cùng xa xỉ do công ty Vũ Trụ Giả Định dành cho vô số thiên tài ở Vũ Tương Sơn.
Do đó
Tầng cao nhất Dung Trang, nếu muốn tiến vào, nhất định phải là thành viên Nguyên Thủy bí cảnh. Hoặc là một vài lãnh đạo lợi hại.
- La Phong điện hạ, ta xin lui ra trước.
Nữ tử Giới Chủ khẽ cúi người, rồi ly khai luôn.
La Phong liếc mắt đã thấy bên cạnh hồ nước, trên chiếc bàn ăn cao quý duy nhất, toàn thân màu vàng sậm, bên cạnh mặc dù có bảy cái ghế, nhưng lại vẻn vẹn chỉ có một cái ghế có người ngồi.
Người này mặc trang phục bình thường, mặt có bờm lông màu vàng, khóe miệng thoáng có chiếc răng khểnh, rất bưu hãn.
Người này là người sói Khắc La Phu!
- Khắc La Phu!
La Phong mỉm cười đi qua.
Nam tử bưu hãn nhìn ra phía trước thấy La Phong, khẽ mỉm cười khó khăn, rồi nâng chén ra hiệu, rồi không nói gì nữa.
La Phong ngồi xuống!
Cũng chọn từ giá rượu bên cạnh ra một loại hợp khẩu vị, rót cho mình một ly, rồi cũng bưng chén rượu, lặng lẽ ngồi chờ. Chỉ một lát sau, chiếc cửa xa xa lại mở ra, nữ tử Giới Chủ có đuôi lông xù cũng mỉm cười dẫn theo một thanh niên cao lớn đi vào.
Hắn, cao lớn vô cùng, đi tới giống như một hòn núi, đôi mắt nội liễm thâm trầm.
Hắn vừa tiến đến, ánh mắt đã nhìn La Phong!
- Lũng Vân.
La Phong ngồi trên chiếc ghế, giơ chén ra hiệu.
- La Phong!
Đồng tử Lũng Vân hơi co rụt lại.
Năm đó cùng là nhân vật đỉnh cao Thiên Tài Chiến, hắn có thể tiến vào Nguyên Thủy Bí Cảnh. Nhưng gia nhập vào công ty Vũ Trụ Giả Định xong, mới gần hai trăm năm, hắn đã bị La Phong bỏ xa. Hắn hiểu rất rõ, Tranh Đoạt Chiến lần này hắn là người ít hy vọng nhất.
Lũng Vân đã tới!
Mạc Lạc cũng căm tức cười nhìn La Phong, trong lòng lại thầm đắc ý:
- Xem video chiến đấu lúc trước, thực lực La Phong đích xác rất mạnh. Mạnh hơn cả Ngu Phong! Cũng tạo cản trở nhất định với ta… Ta phải chọc cho hắn giận tới mức muốn phát điên. Đến lúc đó khi ta chiến đấu, chỉ cần dùng ngôn ngữ chọc hắn vài câu, có thể làm hắn không dằn xuống được! Rồi hắn nóng đầu, thực lực sẽ chỉ có thể phát ra có bảy tám phần. Xác suất ta thắng lợi sẽ cao hơn! Chỉ cần thắng La Phong, vậy ta cũng không còn áp lực gì nữa, chuyên tâm nghĩ biện pháp đối phó với Khắc La Phu là được.
Mạc Lạc còn tính sẽ chọc vào tâm lý La Phong.
Vì trong Vũ Trụ Giả Định, căn bản cũng không có cách nào làm gì được. Hơn nữa La Phong không có bằng chứng gì, thu hình à? Có lẽ lúc đó có thể thu hình lại. Nhưng với mức khoa học phát triển cao như thế này, đã có thể chế tạo ra những trò chơi giả định y như thật, thì có gì mà không làm được?
Những chứng cớ đó căn bản không dùng được!
- Tức giận đi!
- Phẫn hận đi!
- Ta phải làm cho ngươi giận tới mức muốn chết, nhưng lại ở trong Vũ Trụ Giả Định. Ngươi không làm gì được ta. Đến ngày mai trên chiến trường, tâm tính không ổn, ngươi sẽ thất cơ ngay.
Mạc Lạc vô cùng tự tin.
- Bang!
Trên tầng cao nhất Dung Trang tửu điếm, cái bàn bên cạnh hồ nước, vốn La Phong mặt tái nhợt giận tới mức căn bản không nói ra lời, rất đột ngột, không hề có dấu hiệu gì, đứng phắt dậy!
Vì cách có mấy thước, Mạc Lạc thậm chí còn căn bản không kịp phản ứng thì đã bị La Phong đấm một trọng quyền vào mặt. Chỉ thấy xương mũi hắn trong nháy mắt đã gãy. Hàm răng bị đánh lệch đi, mặt trong nháy mắt trũng xuống.
Bang!
Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!
Tứ chi Mạc Lạc trong nháy mắt bị vặn gãy!
La Phong trong nháy mắt ra tay, tốc độ cực nhanh, y như lúc trước Mạc Lạc đột nhiên tung một cước ám toán La Phong, đều ra tay rất gần!
- Ầm!
Cả người Mạc Lạc đập vào gốc cây đại thụ khổng lồ phía sau. Cây đại thụ răng rắc gãy đổ. Còn Mạc Lạc thì nằm dài trên mặt đất.
Tứ chi gãy hoàn toàn, cả người Mạc Lạc bị xé vụn căn bản không hề có sức phản kháng gì.
La Phong đã cưỡi lên trên người Mạc Lạc. Hai nắm đấm hóa thành ảo ảnh, điên cuồng đấm vào mặt Mạc Lạc!
Bang! Bang! Bang! Bang! Bang! Bang! Bang! Bang! Bang!
Từng quyền đấm xuống! Tiếng đấm vang dội!
La Phong vừa cưỡi lên trên người Mạc Lạc, vừa vung quyền đấm vào mặt, vừa mắng:
- Ta thấy ngươi quá vô sỉ. Ta bao nhiêu năm qua còn chưa thấy ai làm cho người ta ghê tởm như ngươi. Mặt ngươi làm sao vậy, lưỡi ngươi làm sao vậy, không đánh ngươi thì cơn buồn nôn của ta không tiêu được!
----- o O o -----