Thôn Phệ Tinh Không

Chương 624 : Ngươi Không Phải Cá, Làm Sao Biết Cá Vui

Ngày đăng: 18:48 20/04/20


Trên hành lang rộng chừng một km tầng 118 Huyễn Cảnh Điện, tụ tập ngàn vạn người, ai nấy khó có thể tin nhìn vào nam tử áo đen tóc đen này.

Các nàng bao lâu này hầu hạ Huyễn Linh Vương, đi theo bên người Huyễn Linh Vương, hiểu rõ Huyễn Linh Vương đáng sợ ra sao.

Cơ hồ không ai tin Hồng có thể vượt qua mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh.

Bản thân Huyễn Linh Vương cũng không dám tin!

"Không thể! " Huyễn Linh Vương nhìn chằm chằm vào người trước mắt, trong lòng nhanh chóng lóe lên rất nhiều ý nghĩ, nhưng chẳng mấy chốc đã bình tĩnh lại.

- Không ngờ một người có thể chết vì tình yêu, lại có thể vượt qua mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh.

Huyễn Linh Vương nhìn Hồng, con mắt màu tím lóe lên chút hào quang kỳ dị.

- Ngươi làm cho ta rất kinh ngạc.

- Yêu, không có gì là đáng sợ. Đắm chìm vào nó, hưởng thụ nó.

Hồng nói:

- Trong tâm linh sẽ sinh sôi ra cảm giác rất tuyệt vời. Đó là yêu.

Huyễn Linh Vương nhìn Hồng, ngắm nghĩa Hồng.

- Ta bây giờ đã hơi hiểu. Tại sao ngươi lại làm cho Thanh Thanh vừa gặp đã yêu ngươi.

Huyễn Linh Vương gật gật đầu, lập tức quay đầu nhìn về phía nam tử có đôi cánh đen

- Bố Xá Lạt, ngươi đưa La Phong, Hồng đi gặp Thanh Thanh.

- Dạ, sư phụ

Nam tử có đôi cánh đen cung kính đáp.

- Ừm.

Huyễn Linh Vương lắc người, xoát một tiếng đã hư không tiêu thất.

Đợi đến khi Huyễn Linh Vương ly khai, trên hành lang nhất thời vang lên tiếng ồn ào náo nhiệt vô cùng.

Chỉ thấy chung quanh ngàn vạn nữ tử Khôi Mị tộc mị hoặc động lòng người ai nấy đều chỉ trỏ Hồng, La Phong, thảo luận tới tấp, tựa hồ vô cùng trọng thị hai người La Phong, Hồng.

- Xin theo ta.

Nam tử có đôi cánh đen mỉm cười nhìn về phía Hồng, La Phong.

- Cũng chúc mừng ngươi vượt qua mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh, những người khác chúng ta ở đây e rằng không có bao nhiêu ngươi tin ngươi sẽ vượt qua đâu.

Nam tử có đôi cánh đen cười nói.

- Ta cũng phải khó khăn lắm mới vượt qua được. Mười tám Ái Dục Huyễn Cảnh đích xác rất đáng sợ.

Hồng nói.
Nhưng trong mắt nàng lại như có một vũng nước, đang nhìn Hồng, tựa như muốn khóc.

- Ngươi thật khờ.

Nữ tử tóc ngắn tai ngang nhìn Hồng nhẹ giọng nói.

Hồng chỉ mỉm cười.

Nữ tử tóc ngắn tai ngang đi thẳng lên, ôm chặt lấy Hồng, nước mắt không kìm chế được cứ thế chảy xuống không ngừng.

Xa xa đám nữ nhân Kiều Mị tộc đang quan khán đều nở nụ cười. La Phong cũng cười nhìn cảnh này.

- Đừng mạo hiểm như vậy. Không đáng đâu.

Cơ Thanh ôm chặt lấy Hồng.

Hồng khẽ vuốt vuốt tóc Cơ Thanh, rồi lập tức hai người tách ra, hai mắt nhìn nhau.

- Tất cả đều đã qua, những trở ngại ấy đều tan thành mây khói rồi.

Hồng nhìn Cơ Thanh, mỉm cười.

Rào!

Cơ Thanh đột nhiên buông tay Hồng ra, không ngừng lùi lại phía sau.

- Thanh Thanh.

Hồng cau mày.

- Xin lỗi, không đáng đâu.

Cơ Thanh nhìn Hồng.

- Ngươi đi đi, coi như ta chỉ là một phần ký ức của ngươi thôi. Đi thôi.

Hồng biến sắc.

Bên cạnh La Phong đang nhìn cảnh này cũng chết lặng

Làm gì thế? Đại ca nghĩ mọi biện pháp, rốt cục có thể làm Huyễn Linh Vương không còn cản trở, nhưng bây giờ bản thân Cơ Thanh lại nói như thế này?

- Thanh Thanh

Hồng nhìn chằm chằm vào Cơ Thanh. Thông qua ánh mắt Cơ Thanh xem thử… có phải là Cơ Thanh trúng phải thôi miên, hoặc một vài bí pháp mê hồn nào đó không.

----- o O o -----