Thôn Phệ Tinh Không

Chương 814 : Chạy Trốn

Ngày đăng: 18:49 20/04/20


Kim Giác cự thú vỗ hai cánh, thi triển ra Tam Chấn Xuyên Toa Vũ Trụ, trong nháy mắt lưu lại giữa không trung một quỹ tích quanh co

Đôi cánh chim màu bạc như một cặp chiến đao sắc bén cắt thẳng về phía thanh niên giáp đen. Chỉ thấy không gian như đậu phụ, bị cắt ra một vết nứt. Một cầu vồng bạc quét ngang cả trời cao.

- Chết đi.

Trong mắt Kim Giác Cự Thú lóe lên hung quang, nó đã thi triển ra tuyệt học đỉnh cao.

- Ong ong oanh…

Thanh niên giáp đen vọt tới, rồi đột nhiên dừng lại, đồng thời chỉ một ngón tay về phía La Phong. Cặp mắt như rubi lóe lên lệ mang:

- Chết đi!

Nhất thời một sợi tơ đen dài hẹp xuất hiện giữa không trung. Sợi tơ đen này như một con rắn dài nhỏ, dài ước cỡ mười km, mỏng có nửa thước. Với thị lực Kim Giác Cự Thú, tự nhiên liếc mắt có thể thấy rõ. Đây căn bản không phải là sợi tơ đen gì cả, mà là rất nhiều đoạn roi ngắn tổ hợp thành, như một loại tiên nhiều khúc dài.

Tiên nhiều khúc màu đen dài vài chục km quét ngang bầy trời, như thiết tỏa Trường Giang, ngăn trở Kim Giác Cự Thú.

- Vù!

- Vù!

Tiên nhiều khúc đen trở nên mơ hồ giữa không trung.

Chỉ thấy đôi cánh bạc cắt vào cây tiên nhiều khúc màu đen đang cố ngăn trở.

- Xoẹt xoẹt xoẹt…

Tiên nhiều khúc trong nháy mắt đã bị đánh bay, nhưng không ngừng ma sát vào đôi cánh bạc, không ngừng ảnh hưởng tới uy lực của chiêu này một cách quỷ dị, làm Kim Giác Cự Thú có một loại cảm giác lúc nhanh lúc chậm đáng kinh ngạc, tựa như tốc độ thời gian đang thay đổi.

Thật sự đã phá vỡ ý cảnh của Kim Giác Cự Thú.

"Tốc độ thời gian thay đổi! " Hai cánh Kim Giác Cự Thú vung mạnh, lơ lửng giữa không trung, mắt lạnh như băng màu vàng sậm nhìn thanh niên giáp đen.

- Ngân Dực Vương.

Thanh niên giáp đen lơ lửng giữa không trung, nhìn thân thể khổng lồ xa xa.

- Bây giờ cường giả tộc cơ giới đang treo giải thưởng truy sát ngươi, ngươi lại còn dám hiện thân ở Diễm Tế đại lục à? Nếu ta là ngươi, sớm đã ly khai Diễm Tế đại lục đi nơi khác rồi. Ta khuyên ngươi… nên mau mau ly khai đi.

- Quy luật Thời Gian?

Kim Giác Cự Thú phát ra thanh âm trầm thấp.

- Đúng.

Thanh niên giáp đen mỉm cười gật đầu.

- Ngươi hẳn là biết, một cường giả tinh thông quy luật Thời Gian là vô cùng giỏi về việc chạy trốn. Ngươi có lẽ có thể thắng được ta, nhưng muốn đánh chết ta lại không thể, nhất định sẽ chỉ công cốc thôi.

Hai tên tôi tớ cũng đứng phía sau thanh niên giáp đen.
Thanh niên giáp đen gầm lên, thanh âm thông qua thần lực Bất Hủ vang vọng bên tai Kim Giác Cự Thú.

- Rống…

Kim Giác Cự Thú quay đầu, đôi mắt khổng lồ nhìn tên tiểu nhân nhỏ bé.

- Định!

Đôi mắt đỏ như rubi thanh niên giáp đen đột nhiên bắn ra hai luồng hồng quang. Hai luồng luồng cầu vồng bay ra, nhanh chóng không ngừng khuếch trương, bao phủ phạm vi mấy trăm km cả người Kim Giác Cự Thú. Hồng quang quỷ dị bao phủ làm Kim Giác Cự Thú trong nháy mắt đã khựng lại.

- Vù!

Thanh niên giáp đen quay đầu bỏ chạy.

Tốc độ không ngừng tăng vọt, theo một đường thẳng, chạy trốn với tốc độ nhanh nhất.

"Thời Gian Tạm Đình? " Kim Giác Cự Thú trúng chiêu trong nháy mắt đã hiểu. Mặc dù thân thể bị "Thời Gian Tạm Đình" ảnh hưởng, nhưng tư tưởng, ý thức vẫn có thể suy nghĩ. Nhưng dù cho không thể hành động, hai cánh cũng không thể rung động, mắt tai mặc dù đều hoạt đông nhưng lại không nghe được thanh âm, nhìn không thấy gì cả.

Một khoảng đêm tối, một khoảng yên tĩnh!

Đây là thế giới đêm tối yên tĩnh… Duy có ý thức là không bị ảnh hưởng.

Trúng phải Thời Gian Tạm Đình, bình thường có hai chiêu để phá giải.

Một chiêu là cũng tinh thông quy luật Thời Gian.

Chiêu khác là cường giả chưa từng tu luyện quy luật Thời Gian, phải dựa vào thực lực để cưỡng ép phá vỡ.

- Phá! Phá! Phá!

Ý thức La Phong gầm lên.

Ý thức toàn thân Kim Giác Cự Thú liều mạng gầm lên khống chế, bắt đầu bộc phát lực lượng vô hình. Thí Ngô Vũ Dực cũng khẽ rung động, nhưng lại như bị những sợi dây vô hình trói chặt.

Băng!

Giống như cái gì đó bị phá vỡ.

Mắt nhất thời thấy mặt đất mênh mông bị đóng băng, thấy xa xa sơn mạch bị quân đoàn trùng tộc oanh kích đã tan vỡ, tai cũng nghe tiếng rít cuồng phong.

- Chạy trốn? Ngươi chạy đằng trời?

Kim Giác Cự Thú trong nháy mắt đã cảm ứng được vị trí chuẩn xác của bảo vật, đã ra xa tới một trăm vạn km rồi.

----- o O o -----