Thông Thiên Đại Thánh
Chương 10 : Ly hỏa tâm pháp
Ngày đăng: 22:01 19/04/20
- Ai! Tất cả đều tại nha đầu Nhị Nha kia, mới có tý tuổi mà suốt ngày chỉ biết đuổi theo nam oa tử. Sau này nàng lớn lớn, không biết có như vậy không nữa.
Tu luyện nội khí cốt lõi cần phải tích lũy, từ lý luận này thì ánh nắng vào sáng sớm có hiệu quả tốt nhất cho việc tu luyện. Chỉ là điều này chỉ đúng khi là nội công của ngươi đạt tới trình độ thâm hậu. Như Đại Lực Kim Cương khí công mà nói thì loại nội lực thô thiển này, cho dù có tu luyện vào thời gian sáng sớm đi chăng nữa cũng chẳng có khác biệt gì. Bởi vì loại nội công thô thiển này cũng không có yêu cầu thiên địa khí quá mức tinh thuần cho nên có thể tu luyện lúc nào cũng được.
Khi Cẩu Đản Tử chạy từ sau núi về nhà, hắn đã nghe thấy tiếng lão nương đang chửi bới. Cẩu Đản Tử chỉ biết cười khổ mà tiếp tục chạy vào trong nhà.
- Cẩu Đản Tử, ngươi lại đi chạy loạn, ngay cả cơm cũng không biết về nhà ăn. Đây là lần thứ mấy rồi hả. Ngươi lần sau nếu còn như vậy nữa thì đừng mong vào nhà. Hiện tại ngươi càng lúc càng kỳ cục, nếu như chạy loạn khắp nơi, không may bị cẩu lang bắt đi thì không ai có khả năng cứu được ngươi đâu.
Trong lúc lão nương đang không ngừng lải nhải thì Cẩu Đản Tử đứng ở trước cửa nhà mình, cúi đầu gật liên tục, tiếp thu giáo huấn. Đợi lão nương mắng xong, nàng lại hung hăng giơ tay đánh cho hắn mấy phát vào mông. Phát tiết xong tâm tình, lão lương chỉ vào mâm cơm nói:
- Còn không mau ăn cơm.
Cẩu Đản Tử được đại xá, hắc hắc cười nhẹ hai tiếng rồi lủi vào trong phòng. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Thằng nhỏ này, càng lúc càng khiến người khác lo lắng!
Nhìn thân ảnh Cẩu Đản Tử, lão nương đứng ở đằng sau nhìn hắn mà mỉm cười.
- Tỷ phu, ngươi lại xem cái gì đó?
Vấn đề này Cẩu Đản Tử cũng đã hỏi rất nhiều lần, chỉ là mỗi lần Vương Thiên Lôi đều chỉ nói có hai chữ:
- Không biết!
Trước đây, hắn nghe thế luôn luôn " A" lên một tiếng, sau đó cũng không hề hỏi han gì nữa.
Chỉ là ngày hôm nay, lại không giống với những ngày khác, bởi vì Cẩu Đản Tử chỉ còn mỗi một đồ hình nữa cần phải xác định lại cho chính xác. Sau khi ăn cơm xong, Cẩu Đản Tử lại lẻn đến bên cạnh Vương Thiên Lôi, lén lén nhìn quyển sách trước mặt Vương Thiên Lôi, đôi mắt phát sáng nói với Vương Thiên Lôi:
- Tỷ phu, ngươi không biết sách này là sách gì, vì sao mỗi ngày đều đem nó ra đọc?
- Bởi gì lão tử không biết chữ!