Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1052 : Phân tích

Ngày đăng: 22:18 19/04/20




Như thế nào, có phải động tâm không?



Nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác xuất thần của Chu Báo, Vương Xà khẽ cười nói.



- Có hứng thú đi xem xét hay không?



Chu Báo nhíu mày, trong giọng nói lộ ra một tia không xác định.



- Các ngươi xác định nửa bức Hư Không Đồ đó là thật?



- Đương nhiên, Hư Không Đồ là vật không thể làm giả, dù là chất liệu hay là văn tự, đều ở thời kỳ Thượng Cổ mới có, cho dù là biết rõ văn tự và chất liệu, hơn nữa tìm được, ngươi có thể làm giả một bức, nhưng muốn làm giả nửa bức, nếu ngươi chưa từng gặp qua nửa bức kia, thì làm giả bằng cách nào?



- Chuyện này cũng đúng!



Chu Báo ngẫm lại, chuyện đúng là như thế, nửa bức địa đồ, muốn làm giả là chuyện không thể nào, bởi vì nếu không nhìn thấy nửa bức kia, chỉ có kẻ ngu mới đi làm giả. Nguồn truyện: Truyện FULL



- Nói cách khác, lão nhạc phụ dã tâm bừng bừng của ta đã có thể xoay người rồi, hắn vi phạm mệnh lệnh của năm đại tông môn, chẳng lẽ các ngươi đối với hành vi cố tình giấu diếm của hắn mà không có bất cứ chế tài nào sao?



Chu Báo mỉm cười hỏi.



- Ngươi cũng biết lão nhạc phụ của ngươi là người thế nào mà, hắn biết rõ nặng nhẹ, cũng biết rõ ý định của mình, ngươi cho rằng hắn thật sự ngu ngốc tới mức giao ra sao? Hắn đưa ra điều kiện, nếu như không làm đủ điều kiện của hắn, hắn sẽ đốt nửa bức đó, mấy ngày nay các lão gia hỏa bị đả kích quá lớn, có chút nổi điên lên, chúng ta đã không có thời gian và tâm tư để quản hắn.



Vương Xà nhẹ nhàng nói ra, trong giọng nói mang theo hương vị trào phúng.



- Cho nên, tuy những lão gia hỏa kia bị tức giận không nhẹ, nhưng cũng không nguyện ý gánh chịu hậu quả của việc này, cho nên đáp ứng tất cả điều kiện của hắn.



- Ai, đúng là gừng càng già càng cay a, lần này, có trò hay để xem rồi!



- Đúng là có trò hay để xem, sau khi Yến Vân Thiên nói ra tất cả điều kiện, năm đại tông môn tuyệt đối không được nhúng tay vào chuyện của Đại Tấn nữa, dù là trực tiếp hay là gián tiếp, chuyện này làm cho Thiên Long Đạo chúng ta vô cùng khó chịu, mà hắn còn định trùng kiến Minh Nghĩa Kinh Viện, quản thúc cửu đại thế gia, a, sai rồi, bây giờ là bát đại thế gia!



- Quản thúc bát đại thế gia à, hắn làm gì có thực lực lớn như vậy!


- Ta đã biết rồi, ta đã gặp Tần Mông Dao kia rồi, còn có Lâm Không nữa!



- Cái gì, ngươi đã gặp hai người bọn họ?



Nghe lời này của Chu Báo, Vương Xà lộ ra vẻ bất ngờ, phải biết rằng, tuy Nam Lĩnh Tần gia gần với Đông Hải, nhưng lại cách Triêu Dương Cung rất xa xôi. Làm sao lại trùng hợp như vậy, lại để cho Chu Báo gặp được, chẳng lẽ Triêu Thiên Cung cũng muốn mượn cơ hội này, nhân lúc Trung Thổ Vực đại loạn vào thu lợi sao?



- Cái tiểu bì nương Tần Mộng Dao kia và lão tổ Tần gia kia hình như có phương thức liên lạc kỳ lạ, bên này vừa xảy ra chuyện, bên kia đã biết rõ, sau đó thi triển không gian thần thông chạy tới, nhưng cũng muộn một bước, ta đã giải quyết xong, cuối cùng nàng mới động thủ với ta, Lâm Không xuất hiện ngăn cản!



Chu Báo liền đem tình huống lúc ấy nói cho Vương Xà nghe, kể cả cuối cùng Lâm Không đền bù tổn thất cho mình là một khỏa Hỏa Hồng Tình cũng nói.



- Cái gì? Hắn đưa cho ngươi một khỏa Hỏa Hồng Tình?



Vương Xà nghe vậy liền sững sờ, sau đó, sắc mặt biến thành cổ quái.



- Đúng vậy, chính là khỏa này!



Chu Báo gật gật đầu, đem khỏa Hỏa Hồng Tình kia lấy ra, nắm ở trong tay, đưa tới trước mặt Vương Xà.



Vương Xà bình tĩnh nhìn Hỏa Hồng Tình trong tay Chu Báo, nhìn hạt châu đủ tươi kia, trong đó có quang mang màu vàng chớp động, rất bắt mắt, đẹp đẽ, làm cho người ra sinh ra xúc động muốn chiếm làm của riêng.



- Ahhh, Hỏa Hồng Tình thật quỷ dị, so với khỏa năm đó ta giúp ngươi tìm được còn quỷ dị hơn nhiều!



- Ngươi cũng cảm giác được sao, cái khỏa Hỏa Hồng Tình này và khỏa trước kia của ta không giống nhau, bên trong hình như ẩn chứa lực lượng cường đại, hơn nữa còn không tổn thất một chút nào!



Sắc mặt Chu Báo lộ ra vẻ phức tạp nói ra.



- Ta có một loại cảm giác, nếu như hiện giờ ta động thủ luyện chế khỏa Hỏa Hồng Tình này, có thể sẽ có đại thu hoạch, nhưng làm như vậy phiền toái rất lớn.



- Thu về đi, lại nhìn tiếp, ta chỉ sợ ta nhịn không được mà động thủ đoạt đi!