Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1064 : Thượng Cổ đại kiếp nạn, Huyền Nhất Quy Nguyên Khí

Ngày đăng: 22:18 19/04/20




Huyền Quy thượng nhân nhắc tới chuyện này, thần sắc biến thành hung ác, trong giọng nói ra ra thần sắc căm hận, mà thiên địa dị tượng vừa xuất hiện, liền mang tất cả thiên địa, dẫn phát đại kiếp nạn, thiên địa đại kiếp nạn, cho dù là tiên nhân cũng không thể trốn tránh, chỉ đau khổ chèo chống, sau khi đại kiếp nạn qua đi, Thượng Cổ cường giả, mười không còn một, Thượng Cổ đạo thống, liền dần dần suy bại.



- Lại có chuyện như vậy?



Nghe Huyền Quy thượng nhân giảng giải Thượng Cổ đại kiếp nạn, trong lòng Chu Báo khẽ động, nghe như thế nào cũng cảm thấy những tên Thượng Cổ Phương Sĩ kia giống như các nhà khoa học ở kiếp trước, không có chuyện gì liền buồn chán nên làm ra rất nhiều thứ cổ quái, giống như chế tạo vũ khí hạt nhân, tạo ra cái gì lỗ đen a, không nghĩ tới, đã giày vò địa cầu, nghĩ đến các nha khoa học ở kiếp trước, Chu Báo chỉ cười khổ, ngược lại thập phần lý giải tâm tình của Huyền Quy thượng nhân a.



Thời điểm Huyền Quy thượng nhân ở thời Thượng Cổ nhiều nhất chỉ là một thần thú trấn sơn thì cũng bỏ đi, tiếp xúc không được bao nhiêu bí mật hạch tâm, cho nên đối với Thượng Cổ đại kiếp nạn chỉ biết đại khái, nhưng chính vì đại khái, cũng đã biết nhiều hơn so với thường nhân, cũng làm cho trong lòng Chu Báo đối với chuyện Thượng Cổ đại kiếp nạn chưa tính là rõ ràng.



- Cho nên, sau này ngươi gặp được Phương Sĩ, bất kể là ai, mặc kệ hắn đang làm cái gì, một đao giết cho xong, tránh khỏi lưu lại tai họa, biết không?



Nhấc tới Phương Sĩ, vị Huyền Quy thượng nhân này hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, hung hăng dặn dò, Chu Báo liên tục gật đầu, thời điểm này, huyền Quy thượng nhân đang nhắc tới chuyện thương tâm của mình, hắn cũng không muốn Huyền Quy thượng nhân tức giận.



Mà Huyền Quy thượng nhân nói rõ ngọn nguồn, Chu Báo cũng chỉ có thể gật đầu xác nhận. Theo như lời của Huyền Quy tôn giả, hiện tại mọi người đang bị tham lam che kín tâm tư, nếu thật sự trong Vạn Tinh Hải đang phong ấn một Thái Cổ ma đầu, chỉ sợ bọn họ sẽ cầm tiên khí trong tông môn của mình mà hủy da lột cốt của nó, về phần sau khi thất bại sẽ gặp nguy hiểm gì, thì không có người nào suy nghĩ, cho dù có người nhớ tới, bởi vì thời gian quá lâu, những người này làm gì biết tới sự khủng bố của Thái Cổ ma đầu? Cuối cùng dưới tâm trí tham lam, tám phần là sẽ đi Vạn Tinh Hải.



- Như vậy, các ngươi muốn ta làm cái gì? Chẳng lẽ muốn ta ngăn cản bọn họ?



- Không, chuyện này quá nguy hiểm, cũng không đáng, ngươi không phải người của Tiên Cung sao? Lúc này năm đại tông môn đi thăm dò Vạn Tinh Hải, chỉ là lần đầu tiên thăm dò, chắc có lẽ sẽ không xúc động cấm chế, ngươi chỉ cần đi phía sau bọn họ, kịp thời đem tin tức truyền về là được.



Nói đến đây, hắn chỉ chì vào đầu vai của Chu Báo, chỉ vào tiểu chút chít đang ôm xương cá.



- Tiểu gia hỏa này đã tinh thông Chư Thiên Vạn Giới, trước kia lại sử dụng Hóa Hư Thảo, đến lúc đó, nếu có tình huống dị thường ngươi cứ truyền lại, trong thiên địa này, có lẽ không có cấm chế gì có thể vây được tiểu gia hỏa này cả.



- Lợi hại như vậy?



Chu Báo ngẩng đầu liếc nhìn tiểu chút chít, nghĩ đến vừa rồi mình phong cấm không gian chung quanh nó, bộ dáng của tiểu chút chít là thúc thủ vô sách, liền hỏi.



- Nhưng mà vừa rồi...



- Ngươi vừa rồi ra tay quá đột ngột, nó cũng không nghĩ tới ngươi lại đột nhiên ra tay, cho nên mới bị ngươi bắt, chỉ cần ngươi cho nó thời gian, nó sẽ thoát được.



- Thật sao?



Chu Báo cười cười, khoát tay, lại tiếp tục nắm về phía tiểu chút chít, lúc này đây, so với lần đầu tiên, tốc độ nhanh hơn, càng thêm mãnh liệt.



Xíu... Một tiếng vang nhỏ, thân thể của tiểu chút chít biến mất trong mắt hai người, cho dù là Chu Báo đã phong cấm không gian, nhưng dù là phong cấm không gian đối với tiểu chút chít mà nói, giống như mặt nước, có thể xuyên qua, không có một tia đình trệ, sau đó, Chu Báo nhìn thấy tiểu chút chít mập núc ních đang ở trên đầu mình.



Xíu... Một tiếng, nó cũng thi triển Tam Giới Tiểu Na Di, thân thể lóe lên, mùi hôi lại một lần nữa tràn ngập thư phòng.



- Đây là tấm Thái Thượng Vô Lượng Phù mà Tạo Hóa Đồng Tử bảo ta đưa cho ngươi, dù là ngươi trọng thương nặng thế nào, thụ bao nhiêu trọng thương, chỉ cần còn một hơi, còn có ý thức, sử dụng nó, thương thế sẽ khỏi hẳn, thần hồn khôi phục, yêu nguyên nội khí cũng biết khôi phục như lúc ban đầu, nhưng chỉ có một tấm, cũng chỉ có thể dùng một lần, cho nên, ngươi phải cất kỹ!



- Thái Thượng Vô Lượng Phù, tốt như vậy?



Trong lòng Chu Báo sợ hãi thán phục, đem Thái Thượng Vô Lượng Phù hấp tới tay, chỉ thấy tấm phù này có chất liệu vô cùng quý hiếm, không phải tơ lụa không phải khăn không phải giấy, phía trên có một lưu quang màu xanh lá chớp động, thời điểm nhận lấy không có bất cứ cảm giác khác thường nào, rất rõ ràng, tất cả hiệu quả đều bị che giấu trong lưu quang màu xanh lá, ở phía trên giấy có một đạo phù văn như ẩn như hiện, phù văn phức tạp huyền ảo, hoàn toàn tương xứng với phù văn trên Phiên Thiên Ấn của hắn, duy nhất khác nhau là nó là thứ dùng một lần, mà Phiên Thiên Ấn có thể sử dụng nhiều lần. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL


- Tuy ngươi đại nhân có đại lượng, nhưng mà, lúc này đây, là Lý gia ta có chỗ thất lễ, cho nên...



- Hảo hảo, chúng ta với nhau cả, cũng không cần dùng ngôn ngữ ngoại giao đáng chết này, ý tứ ngươi tới đây ta biết rồi, nếu Lý gia các ngươi có thành tâm, ta từ chối thì bất kính, hôm nay là sinh nhật hai mươi tuổi của ta, ngươi tới đúng lúc, cho nên tới đây uống chút rượu đi.



- Được!



Lý Tú nghe xong đại hỉ, Chu Báo gọi hắn đi uống rượu, đó chính là hành vi bày tỏ thái độ của mình, hắn cũng không có ý định giận chó đánh mèo với Lý gia, đương nhiên hắn cam tâm tình nguyện phụng bồi.



- Hai mươi tuổi, ha ha, hai mươi tuổi, đi tới thế giới này đã được hai mươi năm, mẹ kiếp, vì cái gì mà ta lại cảm thấy giống như đã sống được trăm tuổi rồi ấy nhỉ?



Lý Tú cất bước mà lòng đầy vui sướng, Chu Báo ngồi một mình trong nội viện, có chút ngẩn người nhìn trăng tròn trên đỉnh đầu, hắn đã uống từ sáng tới bây giờ, trong tay cầm theo một bầu rượu, trong đầu hiện ra ý nghĩ miên man, trong lúc nhất thời, thậm chí có chút ít cảm khái.



- Vương gia!



Thời điểm này, Yên Vân Phỉ ôm đôi nữ nhi đi tới bên cạnh Chu Báo.



- Ngài đang suy nghĩ gì đấy!



- Không có gì, đừng đoán mò!



Chu Báo cười cười, ôm lấy hai đứa bé trong tay của Yên Vân Phỉ vào lòng, đùa giỡn với chúng.



- Vương gia, ta biết rõ, gần đây tâm tình của ngài không tốt.



- Đó là vì trước kia ta không có nghĩ ra, hiện tại nghĩ thông suốt, tâm tình cũng không tệ!



Nghe được lời này của Yên Vân Phỉ, Chu Báo chỉ là cười cười, nói.



- Nhưng mà, nhiều người như vậy tới chúc thọ cho ta, mới chỉ là sinh nhật hai mươi tuổi đã chúc thọ, ha ha, ta vẫn cảm thấy không có quen!



- Đó là vì uy danh của Vương gia càng ngày càng thịnh đấy!



Yên Vân Phỉ cũng cười, tuy nàng không quản chuyện của hắn, nhưng chưa từng nghe nói tới sinh nhật hai mươi tuổi của ai lại có thể kinh động bát đại thế gia tới chúc mừng, cho dù là thái tử ca ca của nàng, chỉ sợ cũng không có thủ bút như vậy a, trọng yếu nhất là, trừ Lý Tú ra, Chu Báo không gặp một người nào cả, tất cả đều đuổi trở về.



- Tốt rồi, trời lạnh, mang hài tử đi vào nhà đi!



Chu Báo đùa giỡn đôi nữ nhi của mình trong chốc lát, liền đem hai hài tử trả lại cho Yên Vân Phỉ.



- Tây Kinh thành bên kia, có thư tới sao?



- Phụ hoàng và thái tử ca ca đều có thư, nhưng bên trong đều là một ít việc nhà, cũng không có nhắc tới công việc!