Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1076 : Nhân Hoàng đại thế
Ngày đăng: 22:18 19/04/20
- Ta đây đương nhiên minh bạch, ta cũng không muốn ngươi đi với ta đến Linh Tiêu Điện tạo áp lực, đại môn phái giống như Linh Tiêu Điện, cho dù hai người chúng ta liên thủ tạo áp lực, cũng không có hiệu quả gì lớn, việc chúng ta phải làm chỉ là tạo một tư thái thôi, ta sẽ đi một chuyến đến Linh Tiêu Điện, lấy một ít công đạo cho những Đại tăng tùy tùng đáng thương của ta, lấy nhiều chỗ tốt một chút, còn người thì phải bắt đầu ở một phương diện khác để đối phó với Linh Tiêu Điện!
- Phương diện nào? !
- Nhân Hoàng chi tuyển!
- Việc này sao lại liên lụy đến Nhân Hoàng rồi hả? !
Chu Báo cau mày nói.
- Đây không phải là chuyện ngươi nên làm sao? !
Trên mặt Tống Tử Phật hiện lên một tia cười lạnh.
- Ngươi cũng biết, Linh Tiêu Điện vẫn muốn muốn khôi phục uy phong của Thượng Cổ Thiên đình, trọng lập Nhân Hoàng vị, nhất thống thiên hạ, chỉ là Nhân Hoàng này cũng không phải dễ lập như vậy, ngoại trừ phải có được thực lực rất cường đại ra, còn phải có đầy đủ số mệnh mệnh cách nữa.
- Việc này ta ngược lại biết rõ, cần gì cửu ngũ chí tôn mệnh phải không!
- Cái rắm, Cửu Ngũ Chí Tôn là làm hoàng đế của Vương triều, mà không phải là Nhân Hoàng, mệnh cách của Nhân Hoàng chính là Cửu Cửu Chí Tôn, tự như một nam một nữ ngươi sinh ra vậy, toàn bộ con mẹ nó đều là Cửu Cửu Chí Tôn mệnh, chỉ có mệnh cách như vậy, mới là Nhân Hoàng chi tuyển!
Nói đến đây, hắn liếc nhìn Chu Báo, hắc hắc nở nụ cười.
- Thế nhưng mệnh cách Cửu Cửu Chí Tôn này cũng không phải dễ xuất hiện như vậy, đây cũng là nguyên nhân vì sao Linh Tiêu Điện lại muốn đánh chủ ý vào Trấn Long Khư, bọn hắn muốn mượn dùng địa mạch số mệnh cường đại của Trấn Long Khư để tạo nên đại lượng hậu tuyển có được Cửu Cửu Chí Tôn mệnh cách, tuy rằng vẫn chưa thành công hoàn toàn, nhưng qua nhiều năm như vậy, cũng có không ít người được đề cử, đã trở thành Nhân Hoàng hậu tuyển rồi, giống như lão nhạc phụ của ngươi vậy!
- Ngươi nói cái gì, Yến Vân Thiên là do Linh Tiêu Điện bồi dưỡng ra hay sao? !
- Nói nhảm, bằng không thì ngươi cho rằng mệch cách của Yến Vân Thiên sao lại tốt như vậy, số mệnh sao lại vượng như vậy? Lão nương của hắn, nãi nãi của lão bà ngươi chính là họ Ngọc đấy!
Nghe đến đó, Chu Báo có chút ngớ ra, lúng ta lúng túng đứng ở đó, một câu cũng nói không nên lời.
- Không chỉ có Yến Vân Thiên, còn có Đại Ly vương triều của Bồng Lai vực và hai vực khác nữa, đế vương của mấy đại vương triều kia, đều là thủ bút của Linh Tiêu Điện cả!
- Bọn hắn cũng đều có quan hệ với Ngọc gia sao? !
- Không không không không không, Linh Tiêu Điện cũng không chỉ có một Ngọc gia, ít nhất còn có Hồng gia nữa. Ngoài ra, còn có mấy gia tộc khác nữa!
Nói đến đây, Tống Tử Phật quét mắt liếc Chu Báo.
- Nếu không, ngươi cho rằng Tiên Cung phát hiện phiến thổ địa này của ngươi là Cửu Long hội tụ chi địa sao phải để bụng như vậy, vì sao không tiếc bất cứ giá nào để xây dựng Trấn Hải Cung, trấn áp long mạch? Không phải cũng đánh chủ ý giống với Linh Tiêu Điện sao, mệnh cách của hai hài tử của người, hắc hắc, quý không thể nói ah --!
- Ý của ngươi là, ta bị tính kế rồi hả? !
- Huynh đi chết đi!
Yên Vân Phỉ nghe xong, xấu hổ đỏ mặt, vươn tay, vô ý thức muốn hung hắng nhéo Chu Báo một phát, nhưng trong đầu rất nhanh lóe ra thiệt hại đêm qua, tay vừa vươn ra đã rụt về, chỉ dùng ánh mắt hung hăng liếc nhìn Chu Báo, chính mình cũng không khỏi nở nụ cười
-Huynh lại có chú gì quái quỷ gì à?!
- Cái gì gọi là chủ ý quái quỷ chứ? Chỉ là gần đây ta nghe được chút tin tức có quan hệ với nhạc phụ đại nhân, cho nên mới suy nghĩ lấy tính tình của nhạc phụ đại nhân thì có lẽ sẽ tìm đến ta, cho nên mới thuận tiện hỏi một chút thôi!
- Huynh ngược lại thông minh, biết rõ phụ hoàng sẽ tìm đến huynh, nhưng huynh lại không nhất định sẽ giúp phụ hoàng!
- Đây là lời gì chứ, ta lúc nào có nói không giúp phụ hoàng đâu, ta cho nàng biết, chuyện này, ta nói không chừng thật có thể giúp cho phụ hoàng một đại ân đấy!
Chu Báo liên tục nói, chỉ kém vỗ vào ngực cam đoan thôi.
- Thật sao?
Yên Vân Phỉ đối với loại thái độ đột nhiên xuất hiện này của Chu Báo cảm thấy có chút kinh ngạc, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Chu Báo
- Huynh lại đánh chủ ý quái quỷ gì thế!
- Ôi uy, nương tử tốt của ta, ta thật oan uổng a, ta chẳng qua chỉ muốn giúp nàng tận một phần hiếu tâm thôi, nàng nhìn xem, cái này thật đúng là xem hảo tâm của ta trở thành lòng lang dạ thú rồi, được rồi được rồi, tổn thương tự tôn, không nói, không nói nữa, chuyện này ta mặc kệ đấy!
Nói xong, Chu Báo vẻ mặt thất lạc, quay người muốn đi gấp.
- Ai, huynh chờ một chút!
Nhìn thấy bộ dáng giả vờ giả vịt này của Chu Báo, Yên Vân Phỉ vừa bực mình vừa buồn cười.
- Trở về đi, đừng giả bộ nữa!
Chu Báo lúc này mới quay người trở lại, mặt lộ ra dáng tươi cười nịnh nọt.
- Nương tử, nhạc phụ đại nhân nói muốn gặp mặt ta một lần, có nói rõ thời gian không? !
- Ngược lại không nói kĩ, bất quá ta thấy ý tứ lộ ra trong thư thì dường như càng nhanh càng tốt, huynh nói xem phụ hoàng đến tột cùng vì cái gì lại vội vã muốn gặp huynh như vậy, ngay đưa con gái như ta cũng dấu diếm nữa!
Trong giọng nói của Yên Vân Phỉ, tràn đầy một loại ý niệm bất mãn ghen ghét.
- Chuyện này trong mắt của ta không phải đại sự gì cả, nhưng lại liên lụy đến nhiều chuyện lắm, cho dù muốn nói với nàng, cũng không tiện đề cập trong thư, nếu nàng thật sự muốn biết thì cùng ta Thượng kinh đi, sao hả?