Thông Thiên Đại Thánh
Chương 109 : Thanh y, quạt nhỏ, xỏ lá (Trung)
Ngày đăng: 22:02 19/04/20
Ngươi này đi ra khỏi thành thì bỏ đi, ta cũng không ngăn cản ngươi, nhưng tại sao ngươi lại đứng ở cửa thành chứ?
Đúng vậy a, tại sao ngươi lại đứng ở cửa thành chứ?
Đây không chỉ là nghi vấn của một mình Vương Phúc, mà còn là nghi vấn của tất cả mọi người ở xung quanh.
Thanh y, quạt nhỏ, đứng ở đó.
Đứng vững vàng ở trung tâm con đường đi vào thành.
Nhưng mà, người này không gây trở ngại cho người ra vào, thậm chí cũng không ngăn xe ngựa tiến vào, dù là người đi đường hay là xe ngựa, đều phải đi vòng qua bên cạnh hắn.
Người khác có thể đi vòng qua bên cạnh hắn, nhưng Vương Phúc biết rõ, đoàn xe cầu thân của Lục Thiểu Du tuyệt đối không được.
Không nói đội ngũ cầu thân khổng lồ như vậy, hoàn toàn chiếm cứ toàn bộ quan đạo, thời điểm đi vào cửa thành tuyệt đối không có khả năng đi vào nếu có người đứng giữa đường, dù là bạch y Kiếm Thành Lục Thiểu Du cũng tốt, hay là Minh Nghĩa Kinh Viện cũng được, sẽ không dễ dàng cho người nào dám khiêu khích, sẽ không cho phép có người cản đường, cũng không đi đường vòng.
- Ai vậy? Sao gan hắn lớn như vậy?
Nhìn thấy có thiếu niên mặc thanh y đứng ở giữa con đường vào thành, lập tức thu hút sự chú ý của đám đông.
Người qua đường đương nhiên là cho rằng người này gan lớn, đương nhiên, nhưng đây chỉ là cách nghĩ của người qua đường Giáp mà thôi, người biết rõ chi tiết thì rất hưng phấn.
Đúng vậy a, không hưng phấn sao được chứ?
Lúc này, trong Tần Lăng quận thành đã tập trung rất nhiều cao thủ võ lâm, những người này trong võ lâm, đại bộ phận đều vì việc lần này mà đến.
Những người này, trừ một số ít phần từ có dụng tâm kín đáo ra, những người còn lại đều là giang hồ bát quái tứ xứ.
Trong giang hồ cho tới bây giờ vẫn không thiếu chuyện kỳ quái, cho nên cũng không ít người gây chuyện kỳ quái.
Những người này võ công không được, nhưng bổn sự gây chuyện kỳ quái thì là nhất lưu.
Trước khi đến đây, trong nội tâm của những người này còn đang suy nghĩ, Thiên Long Thần Sơn sẽ đối phó thế nào, không thể tưởng được, đội ngũ cầu thân còn chưa vào thành đây này?
- Ha ha, thật lâu rồi không có cảm giác này, lần trước có cảm giác này là lúc nào? Chẳng lẽ là đêm đó vào hai mươi sáu năm trước? Hay là, sớm hơn trước kia?
Hình như nghĩ đến chuyện gì đó rất khó chịu, ánh mắt của hắn híp lại, mặt vẫn tươi cười như trước, nhưng trong mắt léo lên hào quang vô cùng lạnh lẽo.
- Đội trưởng...
Một gã lính thân cận lặng lẽ đi đến bên cạnh hắn, chỉ vào Vương Xà nói:
- Đội trưởng, người xem, chúng ta nên đuổi tên đó đi, hôm nay không phải là ngày bình thường a, nếu như làm chi...
- Ba!
Vương Phúc vung một cái tát, chặn ngang lời nói của tên lính, hung thần ác sát nói:
- Muốn tìm cái chết à, ngoan ngoãn đứng ở chỗ này cho ta!
Hiện tại hắn đã không kịp mắng thêm câu tiếp theo, bởi vì đội ngũ Minh Nghĩa Kinh Viện đã đến cửa thành.
- Đát đát đát...
Một hồi tiếng vó ngựa hỗn loạn vang lên, không bao lâu, lại yên tĩnh.
Đoàn xe của Minh Nghĩa Kinh Viện dừng lại.
Đứng ở cách cửa thành ba trượng.
Minh Nghĩa Kinh Viện một phương, dẫn đầu là ba người, Nghĩa bạc vân thiên Kỷ Trung Đường, Bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du cùng với Trịnh phu nhân.
Nghĩa bạc vân thiên Kỷ Trung Đường và Trịnh phu nhân, đều đã xuất hiện ở Tần Lăng quận thành, cho nên mọi người không xa lạ với hắn, nhưng chỉ có người cưỡi ngựa ở giữa hai người, mới là tiêu điểm của mọi người.