Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1094 : Đại điển tổ chức
Ngày đăng: 22:18 19/04/20
Đây là một nơi ít ai lui tới, nhưng ngày hôm nay, trên Quy Bối Sơn ít ai lui tới này lại chật kín nhân ảnh, một đám cường giả tu vị ít nhất là cửu phẩm vây quanh một chỗ, chỉ chừa lại khoảng đất trống giữa Quy Bối Sơn.
Chỗ ngồi của nhóm người này cũng được xếp đặt thập phần có chú ý.
Phương hướng chính bắc, có một bảo tọa, tọa bắc triêu nam, bảo tọa này thoạt nhìn như được chế thành từ hoàng kim, vàng chói, dưới ánh nắng sớm lại tỏa ra kim mang vô cùng cao quý.
- WOW, cái này tựa hồ là một kiện La Thiên pháp khí thượng phẩm ah, so với Ngân Sương Thành Bảo cũng không thua kém bao nhiêu, trách không được nhiều người như vậy tranh giành vị trí Nhân Hoàng, chỉ vì cái ghế này thôi, đi tranh một chuyến cũng đáng!
Chu Báo đứng ở phía chính tây trên đỉnh Quy Bối Sơn, ở trước mặt hắn, Yến Vân Thiên ngồi đó, đây chính là nơi cử hành Nhân Hoàng đại điển, Quy Bối Sơn.
Ngoại từ cái ghế lớn được bày ở hướng chính bắc ra, hướng chính đông, là Ngũ đại tông môn cùng và người của siêu cấp đại tông môn ở Tây Tam Vực đến đây xem lễ, chính phía tây, là một ít môn phái, tông môn, thế gia nhỏ của Đông Tứ Vực tới đây xem lễ.
Mà phía chính tây của Chu Báo hiện giờ, chính là vị trí của một đám gia hỏa tham dự Nhân Hoàng đại điển.
Những người đến tham dự Nhân Hoàng đại điển, tất cả đều là hoàng giả của siêu cấp vương triều trong thế tục, số mệnh của nguyên một đám đều tốt đến khủng khiếp, cứng rắn cực kỳ khủng khiếp, cũng đều thân mang dị bảo, lại đều là bảo bối tương tự với Sơn Hà Bình Thiên Quan, những bảo bối này đều có thể gia tăng số mệnh, mệnh cách cho người, cho nên, hiện giờ trên đỉnh Quy Bối Sơn này tử khí trùng thiên, người có nhãn lực như Chu Báo, dù phải nhìn từ rất xa nhìn, những vẫn có thể chứng kiến một đạo tử mang ngưng thực vô cùng từ Quy Bối Sơn bay thẳng về phía chân trời, bên trong tử mang còn ẩn hiện một mảnh Ngũ trảo Kim Long dài hẹp đang gào thét, gào rú, khí thế trong khoảng thời gian ngắn thịnh tới cực điểm. Nguồn: https://truyenfull.vn
Tên sứ giả kia dùng một loại ánh mắt đủ để giết chết người khác nhìn chằm chằm vào cái đầu trọc của Tống Tử Phật, Tống Tử Phật lại như chưa tỉnh, ôm một bạch y nữ tử ở bên cạnh, thấp giọng cười hì hì.
Đại Ô vương triều, cũng không phải là vương triều thuộc Bồng Lai Vực, mà là một đại vương triều thuộc Phương Trượng Vực, mà cái vương triều này, thập phần tương tự như Bắc Nguyên, đều là dân tộc thảo nguyên, lấy sói làm đồ đằng, hung hãn hiếu sát, ở trong Phương Trượng Vực có giằng co mấy vạn năm với một vương triều gọi là Đại Triệu, cuối cùng, đến tay Lang đế, trong một lần hành động tiêu diệt Đại Triệu vương triều, chiếm cứ một phần tử thổ địa của Phương Trượng Vực, thành lập một vương triều hoàn toàn mới, mà Chu Báo xem ra, chuyện này giống như Trung Quốc thời cổ đại, các vương triều Trung Nguyên đều bị các dân tộc dã man trên thảo nguyên chinh phục, khôi hài nhất là, hình như Lang đế này rất thích văn minh của Đại Triệu vương triều, sau khi chinh phục Đại Triệu, còn đem tất cả quy củ của Đại Ô vương triều, chế độ đều sửa thành không khác gì Đại Triệu, chẳng khác gì họa hổ họa bì nan họa cốt, có trời mới biết cái vương triều này có thể tồn tại trong bao lâu, nhưng không hề nghi ngờ, hiện tại vương triều vừa thành lập này có thực lực vô cùng cường đại, có cơ nghiệp vĩ đại, hành động của Lang đế giống như việc Yến Vân Thiên diệt Bắc Nguyên, luận lực thống trị, càng lớn một bậc, dù sao người ta không có bị thế gia nhiễu loạn a.
Nhìn kỹ Lang đế này, hắn là một người có tướng mạo xấu xí, tướng ngũ đoản, thân cao khoảng một mét sáu, thân hình thon gầy, có gương mặt gỗ, trên người cũng có một chút tu vi, nhưng cũng chỉ là Ngũ phẩm chi cảnh, thực lực không đáng lo, nhưng tinh tế cảm ứng, Chu Báo lại phát hiện ngoài ý muốn, chính là Lang đế đem Đế Hoàng Chi Đạo tu lệch ra ngoài.
Đúng, là lệch ra ngoài, tu luyện đến một tình trạng cổ quái, mặc dù chỉ có thực lực Ngũ phẩm, nhưng nếu như đánh thật, nói không chừng có thể cứng chọi cứng với cường giả Thất Bát phẩm, bởi vì trong nội khí đế vương của hắn, có mang theo một cổ khí thế bao trùm tất cả, khí thế này giống như là chúa tể của thiên địa, giống như khi đánh quyền luyện ra quyền ý, khi tranh đấu với người khác thì chiếm hết tiện nghi.
Nhưng trong mắt Chu Báo, tên Lang đế này, căn bản không có bao nhiêu sức nặng.
- Mẹ kiếp, đều là một tên bệnh tâm thần, nếu như trời sinh đã là Nhân Hoàng, có lẽ còn làm được một chút chuyện, nhưng hiện tại, hắc hắc, tranh giành là Nhân Hoàng hậu tuyển, phía trên hậu tuyển là Linh Tiêu Điện đè nặng, ngươi cho rằng Linh Tiêu Điện sẽ để một tên bệnh tâm thần như ngươi làm Nhân Hoàng hậu tuyển hay sao?
Trong lòng Chu Báo nghĩ thầm.
Ở bên cạnh Lang đế, có một người đứng cạnh, người này ở trần, cơ bắp hùng tráng, cái đầu trọc lóc, cái đầu còn sáng hơn cả Tống Tử PHật, nhưng không có giới sẹo.
- Không tệ a, thằng này cũng là nhân vật cấp Chân Tiên, có lẽ chính là cái gì Lưu Ly Vương, xem ra Phương Trượng Vực cũng không ít cao thủ, thiên hạ này to lớn, kỳ nhân dị sự chỗ nào cũng có, trước kia ta vẫn luôn ở trong Trung Thổ Vực, không khỏi có chút giống như ếch ngồi đáy giếng, mượn một cơ hội này, gặp được anh hùng thiên hạ cũng không tệ.