Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1107 : Tá cơ bộc quang
Ngày đăng: 22:18 19/04/20
Nói đến Ngọc Nam Thiên, trên mặt Ngọc Thái Hư lộ ra một tia mỉm cười khó có được.
- Nghe nói thời điểm tại Hải Vực, ngươi chiếu cố hắn rất lớn a!
- Tại Hải Vực, tất cả mọi người đều có trách nhiệm, chỉ là giúp đỡ nhau mà thôi, đó là chưa nói đến ta cũng không giúp được gì nhiều.
Chu Báo và Ngọc Thái Hư vốn là hai người không liên quan với nhau, thậm chí thân phận cũng cách xa vạn dặm, nếu đổi lại là một Thiên Quân khác, Ngọc Thái Hư thậm chí liếc cũng không thèm liếc nhìn Chu Báo, nhưng hiện tại, tại Nhân Hoàng Điện hắn chậm rãi nói chuyện với Chu Báo, phảng phất như bằng hữu cũ, truy cứu nguyên nhân, còn vì hành động Chu Báo đánh bại đối thủ cũ của hắn, Hồng gia gia chủ Hồng Thái Hòa.
Ai cũng không ngờ Hồng Thái Hòa là Bát kiếp Chân Tiên, ai cũng không, Hồng Thái Sư bình thường xuất hiện trước mặt mọi người, tu vi chỉ là cửu phẩm, cũng chỉ là một cỗ khôi lỗi.
Tu sĩ Thông Huyền Bí Cảnh, nhúng tay vào phàm tục đã là sự tình trái với luật trời rồi, huống chi là một Bát kiếp Chân Tiên, nhân vật cấp bậc Thiên Quân.
Bất quá, sau đó mọi người đều cảm thấy đây là một sự tình bình thường, nếu như Hồng Thái Sư thuận lợi hết thảy thì căn bản không cần lo lắng trái với luật trời trừng phạt.
Quyền khống chế Tạo Hóa Kim Sách vẫn do Ngũ đại tông môn nắm giữ, mà trong đó, lực lượng Linh Tiêu Điện là cường đại nhất, Hồng gia với tư cách là Linh Tiêu Điện đệ nhị đại gia tộc, cũng có quyền khống chế nhất định đối với Tạo Hóa Kim Sách, lợi dụng quyền khống chế này, Hồng Thái Hòa che dấu tu vi chân thật cũng không phải là sự tình khó khăn.
Mà mặt khác, Nhân Hoàng hậu tuyển nắm lấy đại thế thiên hạ, đứng tại một phương đại nghĩa, liền có được quyền lợi gần đây, cái kia chính là chưởng quản luật trời, mặc dù chỉ là trên danh nghĩa nhưng chỉ cần hắn kiên trì thì muốn đặc xá một người trái với luật trời vẫn hết sức dễ dàng.
Thực lực Bát kiếp Chân Tiên, đã tu luyện Bản Tôn Thiên Địa đến cực hạn, dùng lực lượng như vậy, Hồng Thái Hòa trợ giúp Dương Hoàng cướp lấy Nhân Hoàng vị, có thể nói là sự tình ván đã đóng thuyền, nếu như Dương Hoàng thuận lợi hết thảy, ngồi lên Nhân Hoàng bảo tọa, như vậy, tất nhiên là khôi lỗi của Hồng Thái Hòa, dùng danh nghĩa Nhân Hoàng hậu tuyển để đặc xá tội danh nhúng tay vào thế tục của Hồng Thái Hòa, cũng làm một chuyện rất dễ dàng, dù sao thì sự tình Hồng Thái Hòa nhúng tay vào thế tục cũng rất có chừng mực, cũng không có quá mức, là số mệnh Đại Ly Vương triều nguyên bản chính là cực long hoàng triều, mượn nhờ xu thế hoàng triều này, vững chắc địa vị ở hoàng triều, ảnh hưởng trong thế tục có lẽ không ít, nhưng căn bản không có lợi ích cho Ngũ đại tông môn, cho nên, Tứ đại tông môn khác cũng không vì sự tình này mà làm khó xử, nhất mực mở một mắt nhắm một mắt bỏ qua sự tình này.
Đương nhiên, nếu hết thảy tình huống đều thuận lợi thì đều dựa theo kế hoạch của hắn, nhưng ai cũng không nghĩ tới, Nhân Hoàng đại điển lại xuất hiện sự tình ngoài ý muốn.
Nói cho cùng, hai người ngoài ý muốn, một người rất rõ ràng là Ngọc Thái Hư khô héo đi ra, một người khác tức thì thật là ngoài ý muốn, nhưng cho dù ngoài ý muốn, cũng không có ảnh hưởng đến kế hoạch của Hồng Thái Hòa, chiến lực hắn cũng không bị hao tổn, hai người ngoài ý muốn còn giúp hắn bình định đối thủ cạnh tranh, thế cục ngược lại biến thành có lợi với hắn, cho nên hắn mới dốc sức yêu cầu Nhân Hoàng đại điển tiếp tục, bởi vì lúc ấy, hắn xem ra hắn là một phương cường thế nhất, nhưng ai cũng không ngờ rằng, hắn lại lật thuyền trong mương, lọt vào tay Chu Báo.
Chu Báo đánh bại Hồng Thái Hòa, đánh bại chính diện, thể hiện ra lực công kích cường đại khiến lòng người phát lạnh, lại còn có thân pháp quỷ dị khó lường xuyên thẳng qua hư không kia.
Cái này khiến các cường giả địa vị cao mở rộng tầm mắt, bọn hắn chứng kiến Chu Báo và Hồng Thái Hòa chiến đấu, nghĩ đến lực công kích khủng bố của Chu Báo cũng không phải chính diện, bọn hắn nghĩ đến, nếu như Chu Báo vận dụng loại lực lượng quỷ dị xuyên thẳng qua không gian này để hành thích, như vậy, ai có thể ngăn cản?
Chỉ sợ, coi như là Thiên Quân cũng không ngăn cản được a! Trừ phi là Cố hóa thiên địa như Hồng Thái Hòa. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thời điểm mọi người ở đây nén giận trong nội tâm, liền nghe một tiếng vang thật lớn, mãnh liệt ngẩng đầu, thấy nguyên lai là Tống Tử Phật một cước đá văng cái bàn trước mặt.
- Con mẹ nó, lão Ô quy cáo già, tên tiểu hồ ly gian hoạt!
Tống Tử Phật một cước đá văng cái bàn trước mặt, lớn tiếng chửi bậy, cũng không chỉ mặt gọi tên, sau đó, thân hình lóe lên, trực tiếp hướng về phía cửa Nhân Hoàng Điện bay đi.
- Con mẹ nó, chuyện của lão tử lúc nào đến phiên ngươi quản?
Tuy rằng Tống Tử Phật cũng không có chỉ mặt gọi tên, nhưng nhắm vào ai thì cũng đã hết sức rõ ràng rồi, Mạc Tinh Chủ có thể xem lời này như là gió thoảng bên tai, nhưng Chu Báo lại nhịn không được, thoáng cái liền theo thói quen bóp nát chén rượu trong tay, thân hình lóe lên, dĩ nhiên là muốn đuổi theo, tìm Tống Tử Phật gây phiền toái.
- A di đà phật, thiện tai, thiện tai!
Bỗng nhiên, ngay lúc đó phật hiệu hùng vĩ vang lên, một đạo kim sắc cực lớn bàng không xuất hiện, thả ra vạn đạo hào quang, ngăn trở đường đi Chu Báo.
- Chu thí chủ, tĩnh tâm một chút, tính tình Tống Tử Phật vốn nôn nóng, lời nói có điều không phải, lão nạp mong ngươi bỏ qua cho!
Mọi người định nhãn xem xét, Tuyết sơn Đại Luân Tự trụ trì Thích Già Hoạt Phật tự mình ra tay, ngăn cản Chu Báo.
Ngẫm lại cũng đúng, dùng chiến lực Chu Báo, tất nhiênTống Tử Phật kia không phải là đối thủ, mà Tống Tử Phật lại là một trong Tuyết sơn Đại Luân Tự Thập tam tôn Hoạt phật có khả năng tu đến cảnh giới Thiên Quân, Thích Già Hoạt Phật tự nhiên không muốn hắn gặp chuyện, mà những người khác lại không thể ngăn Chu Báo lại, cho nên, hắn không thể không tự mình ra tay.
- Hừ, xin lỗi, nói ngược lại là êm tai, lần thứ nhất trước đó, các ngươi trêu chọc ta, đưa ta ba kiện Thuần Dương pháp khí, lúc này đây, ngươi lại xin lỗi, không biết phải nên đưa cho ta vài món Thuần Dương pháp khí à?
Thích Già Hoạt Phật biến sắc, hắn thật sự không thể tưởng được Chu Báo lại không cho hắn mặt mũi.
- Thí chủ nói quá lời rồi, Đại Luân Tự ta không thể so với Tiên Cung các ngươi, tài lực có hạn, ba kiện Thuần Dương pháp khí đã là cực hạn của bản tự!