Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1110 : Che chở
Ngày đăng: 22:18 19/04/20
Đúng là đáng tiếc, nhưng mà, chuyện xảy ra thì cũng xảy ra, Chu Báo sẽ không hối hận, tương lai còn nhiều cơ hội.
Hiện tại vấn đề bày ra trước mắt chính là Vạn Tinh Hải, tình huống là có lợi cho hắn, căn bản là không có người nào nghĩ tới kiện Chí Tôn tiên khí kia là đồ của hắn, trên thực tế, hiện tại cho dù hắn tự mình nói ra, người bên ngoài sẽ không có ai tin tưởng lời hắn, dù sao Chí Tôn tiên khí, căn bản là tồn tại trong truyền thuyết của truyền thuyết, cho dù là tông chủ của năm đại tông môn, môn phái có hơn mười vạn năm truyền thừa, cũng chưa từng nhìn thấy, chính vì như thế, tâm tình của những tên tông chủ này giống như ở kiếp trước mà nhìn thấy UFO (vật thể bay không xác định), cảm giác như có người ngoài hành tinh tới xâm lược, trong nội tâm sẽ sinh ra cảm giác lo nghĩ, đồng thời cũng sinh ra ý nghĩa phải rời khỏi thế giới này, đi tới một Đại Thế Giới khác, muốn đi thăm dò những tinh vực khác, đi tìm cơ hội ở các Đại Thế Giới khác, muốn tìm kiếm tiên duyên, cho nên, nghị sự đi Vạn Tinh Hải đã được đưa ra bàn bạc, hoàn thành chỉ trong một ngày, bất đầu khua chiêng gõ trống.
- Vạn Tinh Hải, ha ha, không cho ta đi, ta sẽ không đi được sao? Khôi hài, chỉ cần ta có tọa độ của Vạn Tinh Hải, căn bản là không cần thông qua truyền tống pháp trận, chỉ cần lái chiến hạm đi là xong, lợi dụng lực lượng của Chư Thiên Vạn Giới và Chí Tôn tiên khí, dù chậm hơn so với truyền tống trận, nhưng cũng không chậm hơn bao nhiêu.
Trong nội tâm Chu Báo thầm nghĩ ngợi.
- Nhưng mà, nếu đã không cho ta đi, đương nhiên sẽ không dẫn ta tới chỗ của trận pháp, rốt cuộc ta có nên lợi dụng cơ hội lần này vùng trộm đi nhìn một chuyến hay không?
Từ Bồng Lai Vực đi tới Trung Thổ Vực để tới chỗ truyền tống trận pháp, Chu Báo một mực sờ lên cằm, suy tư về khả năng đi Vạn Tinh Hải.
- Như thế nào, còn đang suy nghĩ về chuyện đi Vạn Tinh Hải à!
Cùng hắn quay trở về, Thanh lão thấy bộ dáng nhíu mày suy tư của Chu Báo, cười hỏi.
- Đúng vậy a, rời khỏi thế giới này, đi những tinh vực khác thăm dò, cũng là một kinh nghiệm không tồi, ngươi cũng biết, ta là người được số mệnh an bài, nếu có thể đi tới Vạn Tinh Hải, nói không chừng sẽ có thể gặp được tiên duyên, đụng phải một hai kiện Chí Tôn tiên khí đấy!
Chu Báo dùng ngữ khí đùa giỡn nói ra.
- Ha ha ha ha ha ha ha, Chí Tôn tiên khí, ngươi cứ nằm mơ đi!
Nghe thấy lời nói của Chu Báo, rốt cuộc Thanh lão nhịn không được mà cười lớn.
- Ngươi cho rằng Chí Tôn tiên khí là rau cải trắng à!
- Chí Tôn tiên khí đương nhiên không phải rau cải trắng, nhưng Thuần Dương pháp khí cũng không phải rau cải trắng!
Chu Báo khẽ mĩm cười nói.
- Khác nhau, hoàn toàn khác nhau!
Thanh lão nghe lời này của Chu Báo, vốn đang sững sờ một chút, trong ánh mắt hiện ra một tia hào quang kỳ dị, nhưng tia sáng này chỉ lóe lên tức thì.
- Pháp khí và tiên khí, hoàn toàn là một khái niệm khác nhau, cho dù số mệnh của ngươi đại thịnh, cũng không dễ dàng đạt được một kiện tiên khí, ta nhìn ngươi a, nên kiềm chế tâm tình một chút, ngươi thực cho rằng Vạn Tinh Hải là dễ dàng thăm dò như vậy sao?
- Thanh lão không phải biết một ít nội tình của Vạn Tinh Hải sao?
- Vạn Tinh Hải cho tới bây giờ cũng không có cái gì mờ ám cả, trước kia bởi vì chỉ có được nửa bức Hư Không Đồ, thiếu một nửa vị trí của truyền tống trận, cho nên không cách nào xâm nhập thăm dò, nhưng năm đại tông môn đã thăm dò vài chỗ xung quanh Truyền Tống Trận, được ra kết luận là cực độ nguy hiểm!
- Đã nguy hiểm như vậy, vì sao lại tích cực đi như thế?
- Thu hoạch cũng đồng dạng cực lớn a!
- Thái sơn? Thái sơn là núi gì?
Yên Vân Phỉ hiếu kỳ hỏi, ngược lại làm Chu Báo cảm thấy có chút xấu hổ, trong lời nói của hắn có mang theo một ít ngôn ngữ phong tục của Trung Quốc cổ đại, cho nên không thể nói về lai lịch của Thái Sơn.
- À, đó là một tòa núi cao ở Bồng Lai Vực, cao tới vạn trượng, lần sau có cơ hội, ta sẽ dẫn nàng tới đó xem.
- Thật chứ?
Ánh mắt Yên Vân Phỉ sáng lên, sau khi đi tới Vũ Dương Lĩnh, trừ một lần trở về kinh thành ra, nàng và hắn chưa từng đi ra ngoài lần nào, tuy nhìn Vũ Dương Lĩnh này ngày càng phồn hoa, lực lượng càng ngày càng lớn mạnh, uy thế càng ngày càng cao, nhưng ở mãi cũng buồn chán, sau khi nghe được sẽ có cơ hội đi khắp nơi một chút, nàng rất chờ mong.
Chu Báo nhìn thấy bộ dáng vui mừng của nàng, trong nội tâm hơi động một chút, nghĩ đến sau khi Yên Vân Phỉ gả cho mình, chỉ đi lại chung quanh Vũ Dương Lĩnh, hắn là một người không thích quản công việc, cho nên chuyện trong phủ đều do nàng xử lý, đem việc nhà quản lý gọn gàng, cũng khó cho nàng, nhưng hắn cũng không phải là một người giỏi biểu đạt tình cảm, tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng không có biểu lộ ra, chỉ nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
- Bồng Lai Vực thì có là gì, có cơ hội, ta sẽ dẫn nàng đi tới những nơi thật xa một chuyến, cho nàng nhìn ngắm thế giới khác một chuyến!
- Thế giới khác?
- Đúng vậy a, là thế giới khác, đến lúc đó nàng không nên bị hù ngã là được.
Chu Báo cười ha hả nói ra. Vỗ nhè nhẹ vào lưng của Yên Vân Phỉ, hai người cứ như vậy mà đi vào trong nội viện, có một phen ôn lại tình cảm.
Vô Tận Hải Vực, sóng lớn ngập trời!
Không hề nghi ngờ, bên trong Thiên Giới, vùng biển chính là nơi rộng rãi nhât, có thực lực cường đại nhất.
Đồng dạng, chính vì có được thực lực cường đại như vậy, có được tài nguyên vô tận và thủ hạ, vùng biển Thiên Hoàng, mới có lực lượng áp đảo cả Thiên Giới.
Thất Thần Vực, nói trắng ra, vị trí của nó nằm trong vùng biển Thiên Giới, dù nơi diện tích lớn nhất của Thất Thần Vực, chẳng khác vì một hòn đảo đặc thù mà thôi.
Đối với nhân loại trên Thất Thần Vực mà nói, vùng biển Thiên Hoàng là nơi thần bí nhất, thời Thượng Cổ không có phân chia Đông Tứ Vực hay là Tây Tam Vực. Mà hiểu biết của bọn họ về vùng biển Thiên Hoàng cũng không có bao nhiêu, những tông chủ của các đại tông môn, trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão, đối với vùng biển Thiên Hoàng cũng cảm thấy hết sức hứng thú. Nhưng mà, chưa có người nào có năng lực biết toàn bộ về nó cả.
Có thể nói, vùng biển Thiên Hoàng, ở bên trong Thiên Giới, là nơi thần bí nhất.
Phải biết rằng, vùng biển vô tận, nhưng ở bên trong Thất Thần Vực cũng ẩn dấu một ít nhân vật cường đại. Một ít Thiên Quân cấp bậc Chân Tiên. Đều hiểu được Không Gian Pháp Tắc. Có thể na di vạn dặm, vùng biển dù lớn, theo lý thuyết cũng không ngăn được bước chân của bọn họ, trên thực tế, cũng chỉ có những Thiên Quân mới biết được, ở bên trong Thiên Giới, phạm vi hoạt động của nhân loại chỉ có ba ngàn sáu trăm vạn dặm mà thôi.
Dù là ngươi có tu vi cao bao nhiêu, dù ngươi có thực lực mạnh bao nhiêu, phạm vi hoạt động của ngươi bên trong Thiên Giới chỉ có ba ngàn sáu trăm vạn dặm mà thôi.
Đối với thường nhân mà nói thì không có gì, nhưng đối với Thiên Quân mà nói, phạm vi ba ngàn sáu trăm vạn dăm là một cái tù giam, chỉ là một cái tù giam cực lớn mà thôi.
Mà đối với những người biết rõ nội tình, thì đây chính là một sự sỉ nhục, nhưng mà, từ thời Thượng Cổ tới nay, vô số sự thật đã chứng minh, nuốt không trôi cục tức này cũng tốt, sỉ nhục cũng được, một khi ngươi bước ra ngoài phạm vi này, sẽ gặp phải sự công kích điên cuồng của các Yêu Tiên trong vùng biển, chưa bao giờ có người may mắn thoát khỏi.
Cho nên, đối với nhân loại Thất Thần Vực mà nói, ở bên ngoài phạm vi ba ngàn sáu trăm vạn dặm có tình huống gì, không có người nào biết.