Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1154 : Tiên chi ngũ giai

Ngày đăng: 22:19 19/04/20




Sau khi mấy hô hấp khi truyền tống trận pháp nổ tung, một đạo nhân ảnh xuất hiện thập phần đột ngột trên tinh cầu này.



- Hừ, đúng là rất chu đáo a, trực tiếp hủy diệt truyền tống pháp trận đối diện, nhưng mà, ra tay vẫn còn quá nhẹ, không có đồng loạt hủy diệt hành tinh này, nếu như các ngươi cũng hủy diệt luôn hành tinh này, có lẽ ta sẽ không cách nào phát hiện ra tung tích của Thiên Giới, nhưng hiện tại, ha ha, các ngươi cũng không cách nào che dấu hành tung a.



Âm thanh thanh thúy, ở bên cạnh phế tích truyền tống pháp trận, đạo nhân ảnh kia cũng mơ hồ hiện ra chân dung, đó là một thiếu nữ trẻ đẹp chừng hai mươi tuổi, thiếu nữ này dung mạo cực đẹp, mặc một bộ kim sam màu vàng, trên năm ngón tay trái đeo một chuỗi kim linh, theo gió nhẹ nhàng lay động, phát ra từng âm thanh thanh thúy dễ nghe.



- Vốn ta cũng không muốn phiền toái như vậy, nhưng không có biện pháp, nhưng cũng chỉ ở Thiên Giới mới có thứ mà ta muốn, cho nên, chỉ có thể từ trong chỗ sâu trong hư không mà tìm.



Thiếu nữ này trầm tư, kim linh trong tay nhẹ nhàng lay động, từng tiếng thanh thúy dễ nghe như có thêm táng mạng, hóa thành một đạo áng sáng hoa lệ, bay đến bên trên phế tích truyền tống trận, rất nhanh, ở trước mặt thiếu nữ này, xuất hiện một đồ ảnh lập thể về Hư Không Đồ, nhưng cái Hư Không Đồ này vô cùng phức tạp, tấm Hư Không Đồ này biến ảo không ngừng, nhất tinh hệ, nhất tinh vân, thành từng mảnh tinh vân, cuối cùng nhất, cũng không biết biến ảo bao lâu, rốt cục định dạng thành một Đại Thế Giới màu xanh da trời.



Mà cái Đại Thế Giới màu xanh da trời này, diện tích vô cùng khổng lồ, chung quanh có thời không phong bạo tàn sát bữa bãi vây quanh, vũ trụ nổ tung, còn có hư không lôi đình, những thứ cuồng bạo này giống như muốn khóa chết Đại Thế Giới này vào bên trong, mà ở bên ngoài Đại Thế Giới màu xanh da trời này, còn có thể nhìn thấy thời không biến ảo vô cùng vô tận, mỗi một khắc, thời gian và không gian đều biến hóa rất khác nhau, sinh ra vặn vẹo, thiếu nữ nhìn thấy, cũng chỉ thấy được Đại Thế Giới màu xanh da trời này, thấy nó ẩn mình trong vô cùng vô tận thời không, lúc này nhìn nó còn đáng sợ hơn cả huyễn cảnh khủng kiếp nhất trên Huyễn Ba Trì nhiều, một khi bị vây vào bên trong, không nói tới việc không có khả năng nhúc nhích được, thậm chí trong thời gian ngắn sẽ diễn sinh ra một quái vật thôn phệ, giết chết bản thân, thần hồn câu diệt.



- Thiên Giới, quả nhiên là Thiên Giới, là Thiên Giới trong truyền thuyết, ồ, tại đây rốt cuộc là địa phương nào, là tinh vực nào?



Bỗng nhiên lúc này, trước mặt Hư Không Đồ của thiếu nữ sáng lên, giống như hơi nước, đã bắt đầu biến mất.



- Thú vị, cũng dám ở trước mặt ta đùa nghịch loại thủ đoạn này...



Hàn quang trong mắt thiếu nữ lóe lên, kim linh trong tay nổ mạnh một cái.



Linh linh linh linh linh linh tiếng chuông thanh thúy vang lên, mà tiếng chuông này từ vô hình hóa thành hữu hình, Hư Không Đồ trước mặt của nàng cũng rõ ràng lại.



Cùng lúc đó, ở sâu trong hư không, phía trên Thái Hoa Sơn, con mắt của Tạo Hóa Đồng Tử đang ngồi xếp bằng mở ra, trong ánh mắt lóe ra hào quang kinh hãi.



Sau đó, khuôn mặt hồng nhuận phơn phớt giống như sắc mặt của trẻ sơ sinh biến thành một màu trắng xám, từng sợi máu tươi từ trong khóe mắt của hắn, trong tai, khóe miệng, lỗ mũi chảy ra.



Bỗng nhiên lúc này, hắn hung hăng cắn đầu lưỡi của mình, mãnh liệt kích phát tiềm lực cường đại, hai tay mãnh liệt điểm một cái, giống như hắn hiểu cái gì đó, một tầng nhàn nhạt, một tầng lụa mỏng vô hình, đem trọn Thiên Giới, trên hành tinh vô danh của Vạn Tinh Hải, đột nhiên trên Hư Không Đồ của thiếu nữ xuất hiện một tầng lụa mỏng, lúc này đây, nữ tử cũng chưa kịp phản ứng, hình ảnh trên Hư Không Đồ lập tức biến thành mơ hồ.



- Đáng chết!


- Thằng này là ai?



- Sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn, ngươi giết con của hắn, đương nhiên hắn muốn tiêu diệt ngươi.



Tiêu Thăng ở bên cạnh nói ra.



- Làm sao hắn biết ta giết con của hắn?



- Không có người nào là đồ ngu cả, thời điểm chúng ta đi, phát sinh chuyện như vậy, ngươi nghĩ rằng mấy đại tông môn ở Tây Tam Vực chúng ta nguyện ý ngậm bồ hòn làm ngọt hay sao? Tuy Tề Diệu có tư chất không tệ, nhưng phong cách làm việc đúng là ngu ngốc, hắn làm chuyện gì cũng không có khả năng giấu diếm sơ hở, người khác không phải không biết.



Tiêu Thăng thản nhiên nói ra, ánh mắt quét về phía chung quanh truyền tống pháp trận, có một đám người chờ thật lâu, những người này, chỉ có một người tới từ Đông Tứ Vực, Tiên Cung Thanh lão, trừ hắn ra, tất cả đều là tinh anh của tất cả đại tông môn ở Tây Tam Vực, mặc dù không có Thiên Quân, nhưng đều là đại Tôn Giả của các thế lực, đều là nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh.



- Tiêu Bạch Địch, có phải là sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn trả cái giá lớn, đã đạt thành hiệp nghị với ngươi, cho nên các ngươi mới quyết định không truy cứu chuyện của Tề Diệu phải không?



- Tiêu Thăng, chuyện này...



Sắc mặt Tiêu Bạch Địch có chút xấu hổ, dù sao lúc này là do Tề Diệu làm quá mức, chuyện hắn làm đã đủ cho các đại tông môn ở Tây Tam Vực liên hợp lại phản kích Thiên Ngoại Thần Sơn rồi, nhưng rất rõ ràng, Thiên Ngoại Thần Sơn cũng thập phần thông minh, sau khi biết rõ chuyện này, lập tức hạ thấp tư thái, trả một cái giá thật lớn, lấy được sự thông cảm của các tông môn khác, nhưng đối với Tiêu Thăng và Chu Báo mà nói, là chuyện không công bình.



- Ngươi không cần giải thích với ta, ta đã không chết trong tay Tề Diệu, cũng không phải chưởng giáo Trường Sinh Điện...



Tiêu Thăng cười tự giễu, hắn sinh ra ở tông môn, sinh trưởng ở tông môn đương nhiên biết rõ trong siêu đại hình tông môn, lợi ích cao hơn tất cả, chỉ cần Thiên Ngoại Thần Sơn chịu xuất ra lợi ích cực lớn, tất cả đều có thể thương lượng.



Mà sắc mặt của Thanh lão ở bên cạnh không tốt lắm, dù sao hôm nay sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn vừa ra tay là đối phó Chu Báo, mà Chu Báo là người của Tiên Cung, chỉ tiếc, nơi này là Tây Tam Vực, mà không phải là Đông Tứ Vực, Đông Tứ Vực và đại tông môn ở Tây Tam Vực không dễ đối phó, lúc này sở dĩ cho đối phương mượn truyền tống trận, chủ yếu là vì giá trị bọn họ bỏ ra đủ lớn.



Cho nên, tuy sắc mặt của hắn cực kỳ lúng túng, nhưng lại không tiện phát tác, liền chuẩn bị mời mọi người rời đi.