Thông Thiên Đại Thánh

Chương 116 : Thiên Xa Liễm Tức, Nguyệt Ma Họa Bì Nhị phẩm (Hạ)

Ngày đăng: 22:02 19/04/20




Dù sao sư phụ của hắn là trưởng lão Ô gia, đây chính là tôn trọng tối thiểu.



Mà hiện tại Tiểu Báo Tử muốn đi làm nhiệm vụ, Từ Ung sẽ không đồng ý.



Tiểu Báo Tử cũng không thèm để ý, một tháng năm lượng bạc, ăn uống chi phí đầy đủ mọi thứ, là đủ, điều kiện hiện giờ còn tốt hơn so với khi hắn ở trong sơn thôn với lão Chu gia, nhớ năm đó, nếu không phải tỷ phu trở về, một năm lão Chu gia có thể lăn lộn kiếm được năm sáu lượng bạc đã xem là một năm được mùa rồi.



Hiện tại hắn toàn tâm toàn ý chuyên tâm vào tu luyện võ đạo, làm sao mà có thời gian nhàn hạ đi ra ngoài làm tiêu bạc chứ.



Vận khởi Thiên Xà Liễm Tức Thuật, Tiểu Báo Tử đánh Nguyệt Ma Họa Bì Quyền, đánh ra bộ quyền pháp này, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, hận không thể đem toàn bộ xương cốt trong người ra thay thế, sau khi ngâm nước nóng mấy lần, vốn cho rằng cường độ thân thể đã đạt tới cực hạn, cũng đã có một ít tiến độ, kinh mạch và cơ bắp, hình như đã mạnh mẽ hơn vài phần.



Dưới phúc chí tâm linh, Tiểu Báo Tử cũng đã ý thức được, cố nén toàn thân mệt mỏi xuống, lại một lần nữa đem Nguyệt Ma Họa Bì Quyền thi triển ra, động tác lúc này, đã chậm hơn so với lúc trước rất nhiều, cũng không có vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật, mà là thành thành thật thật, thi triển theo lộ tuyến tu luyện quyền pháp ra, từ động tác của hắn, toàn thân cơ bắp khi thì bành trướng, lúc mặt co rút lại, ẩn ẩn, còn có tiếng cốt cách ma sát với nhau truyền ra, cuối cùng, một tiếng hít thở thật dài, từ trên người của hắn tuôn ra một hồi hồng sắc quang mang, đây là kết quả nội khí Cửu Long Thần Hỏa của hắn rót vào đan điền.



- Cáp!



Bỗng nhiên lúc này, Tiểu Báo Tử quát một tiếng thật lớn, nội khí màu đỏ này từ hàng vạn lỗ chân lông phun ra mãnh liệt, lập tức đốt cháy quần áo của hắn, Tiểu Báo Tử cũng không thèm để ý, hắn cứ tiếp tục luyện Nguyệt Ma Họa Bì Quyền, lúc này hắn đã thu thế.



Sau khi thu thế, toàn thân Tiểu Báo Tử có một tầng nội khí màu đỏ mông lung, tiến vào gian phòng, đóng chặt cửa lại, nội khí màu đỏ biến mất, trần truồng đứng một chỗ.




Nơi này là một gian trà lâu bình thường trong Tần Lăng quận thành, trà lâu, cũng là nơi có tin tức tức hỗn tạp nhất trên giang hồ, người ở bên trong đều là tam giáo cửu lưu không chỗ nào mà không có, trong lúc này nhiều người đang nghị luận tin tức nóng hổi, mà tin tức nóng nhất hiện giờ, chính là trận tỷ thí của hai cường giả Bát phẩm ở cửa thành mấy ngày trước.



- Những thứ như các ngươi, miệng chó không mọc được ngà voi mà, chuyện của Mã đại tiểu thư cũng là thứ như các ngươi có thể nghị luận sao?



Đột nhiên có một âm thanh khiển trách vang lên, hai đạo nhân ảnh từ trên tầng hai trà lâu đi xuống, nện xuống bàn một cái, lập tức nước trà văng khắp nơi, lá trà bay loạn, hai tên gia hỏa không may này bị cái bàn đụng trúng cằm, đều ngã xuống đất, phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn.



- Lâm đại gia, Lâm đại gia hảo, Lâm đại gia hảo...



Sau khi dùng một cước đá hai người này đi, trong trà lâu vốn yên tĩnh, sau đó là một màn chào hỏi rất nhiệt tình.



Người nọ chỉ khoảng bốn mươi, một thân áo bào trắng, trên mặt có một vết sẹo rất dễ làm người ta chú ý, từ bên mắt trái kéo dài xuống miệng, màu da như con rết, rất khó xem, thập phần dữ tợn.



Người này tên là Lâm Thắng, là rắn rít ở địa phương, cũng được treo danh nghĩa bộ khoái của phủ nha, trên thực tế cũng không có làm chuyện gì, cho nên làm thân với tam giáo cửu lưu, tại vùng này, cũng có chút thế lực.



Thân là người phủ nha, đương nhiên phải giữ gìn lợi ích phủ tổng đốc, cho nên, gặp được miệng lưỡi của mấy người không sạch sẽ, sẽ ra tay giáo huấn một phen.