Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1169 : Lai lịch lôi trì, mưu kế tinh vi
Ngày đăng: 22:19 19/04/20
- Hiện tại, nhưng trước khi đi tới đảo hoang kia, chúng ta còn phải đi tìm một người, có lẽ chỗ này của hắn sẽ có được những tin tức mà chúng ta cảm thấy hứng thú đấy!
- Ai?
- Tống Tử Phật!
Tống Tử Phật bây giờ đang ở Đại Luân Tự rất thoải mái, theo ý nào đó mà nói, hiện tại hắn đã là người nối nghiệp trong dự định của Đại Luân Tự, đạt được đại lượng tài bồi của Huyễn Nhật pháp vương, có trời mới biết hắn dùng thủ đoạn gì, đạt được thừa nhận của Huyễn Nhật pháp vương, mà đối với chuyện Chu Báo và Vương Xà đến, hắn đã sớm có dự cảm, sớm đã chuẩn bị nước trà trong tĩnh thất, điểm tâm, còn có một tiểu thiếp đang nằm trên ngực, lộ ra vẻ vô cùng thích ý.
- Tên hòa thượng phá giới đáng chết!
Phá vỡ hư không, Chu Báo lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng này của Tống Tử Phật, âm thầm mắng một tiếng.
- Ta nói, ngươi kiềm chế một chút, có thể tương lai sẽ chết trên bụng của nữ nhân, không ai có thể tới cứu ngươi đâu!
- Ha ha ha ha, ta sẽ không như vậy, ngược lại là ngươi, tương lai mười phần sẽ chết trong chữ tham!
Đối với trêu chọc của Chu Báo, Tống Tử Phật dùng ngữ khí sắc bén đáp trả, lại liếc nhìn Vương Xà, nói.
- Các ngươi là vì chuyện cửa vào cổ khư trên hoang đào mà tới đây?
- Như thế nào, cổ khư kia thật sự tồn tại!
Ánh mắt Chu Báo lóe lên, nghe ra ý tứ trong lời nói của Tống Tử Phật, Tống Tử Phật khoát khoát tay, ý bảo tiểu thiếp bên cạnh rời đi, sau đó, ngồi trước mặt hai người, mở tấm bản đồ ra.
- Ta biết rõ, thứ này các ngươi cũng không thiếu, đúng không?
- Xem ra thứ này ai cũng không thiếu a!
Chu Báo cười cười.
Chu Báo dùng đầu ngón tay từ từ viết lên mặt bàn, trong mắt hiện ra một đạo hàn quang.
- Lại nói, cho dù lão tử cướp được vạn kiếp lôi trì vào trong tay thì thế nào, ta thấy ai dám đến chỗ ta làm phiền!
Chu Báo nới với vẻ tự tin mười phần, điều này làm cho đôi mắt Tống Tử Phật sáng ngời.
- Xem ra, năm năm bế quan đã làm cho ngươi có được thu hoạch lớn phải không?
- Không có thu hoạch ta sẽ không xuất quan.
Chu Báo nói ra, năm năm bế quan, nói là năm năm, nhưng có trời mới biết hắn ở trong Bích Lạc Thiên trôi qua bao nhiêu năm, chỉ sợ năm mươi năm cũng có, nếu không, hắn làm các nào tiêu hóa một hành tinh trong khoảng thời gian năm năm chứ?
- Yên tâm đi, không nên lo lắng Thiên Quân hay không Thiên Quân, không cần lo lắng lực lượng không đủ, chỉ cần nghĩ nên làm cách nào đạt được chỗ tốt thôi!
Chu Báo khoát khoát tay, lộ ra bộ dáng hào khí trùng vân, ý tứ cũng rất rõ ràng, thật sự đụng phải Thiên Quân, hoặc là đối thủ cường đại, cứ giao cho bổn thiếu gia ta đi, các ngươi cứ phụ trách tìm chỗ tốt là được.
Hắn tỏ thái độ như vậy làm cho người khác không động tâm cũng khó.
- Như thế rất tốt, nhưng mà, nếu ngươi thật sự có thực lực như thế, Lôi Đế Hành Cung không phải chuyện đùa, trừ Thất Thần Vực ra, phía Hải vực cũng sẽ không buông tay đâu.
Thời điểm nhắc tới Hải vực, sắc mặt Tống Tử Phật biến thành nghiêm túc.
- Thực lực của Hải vực không phải Thất Thần Vực chúng ta có thể so sánh, hơn nữa hòn đảo hoang đó là phạm vi của Hải vực, nếu quả thực tin tức này là thật thì cả vùng biển Thiên Hoàng cũng không nhịn được, cho nên, ta tin tưởng, đối thủ lớn nhất hiện giờ của chúng ta chính là Hải vực, mà không phải là Thất Thần Vực, Thiên Hoàng của Hải vực vô cùng thần bí, thực lực và thân phận của hắn không thể khảo chứng, nhưng có một điểm có thể xác định, đó là chính hắn có thực lực vượt qua Nhân Tiên, thậm chí có khả năng còn vượt qua Nhân Tiên, tiến vào Thần Tiên chi cảnh.
- Tiên chi ngũ giai, thiên địa thần nhân quỷ, đầu năm nay, ngay cả Nhân Tiên cũng hiếm thấy, thật sự có Thần Tiên tồn tại hay sao?
Nhắc tới cảnh giới Nhân Tiên và Thần Tiên, ánh mắt Chu Báo có chút ngưng trọng, hắn đã không còn là thái điểu mới bước ra giang hồ, hiện tại hắn có địa vị rất cao trong Thất Thần Vực, có một ít sự việc đối với các tu sĩ bình thường thì là bí mật nhưng với hắn cũng không phải là bí mật gì, đến một cấp bậc nào đó mới có khả năng biết những bí mật mà thường nhân không thể biết, tiên chi ngũ giai, thiên địa thần nhân quỷ, hắn cũng tinh tường.