Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1271 : Ngọn nguồn

Ngày đăng: 22:21 19/04/20




- Sao thế, Vũ Dương Vương cũng cũng cảm thấy hứng thú với Nhân Sâm Quả Thụ này sao?



- Đâu có đâu có, chỉ là có chút hiếu kỳ mà thôi!



Chu Báo cười nhạt một tiếng, đã tuyệt tâm tư này, Nhân Sâm Quả Thụ này đã suốt tám mươi mốt vạn năm không kết trái rồi, vậy hắn cũng không cần đánh chủ ý nữa.



- Thanh Phong đạo trưởng chính là tiền bối cao nhân, ta cũng không gạt đạo trưởng, ta quả thật cảm thấy hứng thú với tiên thiên linh căn này, bất quá ngươi cũng biết đấy, ta gia nghiệp không lớn, chỉ sợ nuôi không nổi một đại thụ như vậy ah!



- Ha ha, cái này cũng có đạo lý, linh căn như vậy thật sự hao tổn quá nghiêm trọng đối với linh khí, chỉ có đặt ở Ngũ Trang Quan mới có thể còn sống, nếu thật sự đặt vào những Đại Thế Giới khác, để nó trưởng thành thì nói không chừng nguyên khí của Đại Thế Giới đó đều sẽ bị nó hấp không còn một mảnh mất.



Cơ bắp trên mặt Chu Báo co rúm hai cái, trong lời nói của hắn có bảy tám phần khách khi, nhưng không nghĩ đến tên Thanh Phong này lại mượn lời nói khách khí này dập tắt hết tất cả mưu đồ của hắn, thật không hỗ là quái vật sống vô số năm.



Tam hoa cũng ngưng kết rồi, Nhân Sâm Quả Thụ cũng xem qua rồi, lại nói tiếp, Chu Báo cũng nên đi làm việc của hắn rồi, bất quá Chu Báo cũng không làm như vậy, mà Thanh Phong hiển nhiên cũng không có ý thúc dục hắn, hai người lại nhớ tới thiện phòng trong tĩnh thất của tiền viện, phân chủ khách ngồi xuống, lại bắt đầu hàn huyên.



Cuộc trò chuyện này, kéo dài đến mấy canh giờ, phần lớn thời giờ, đều là Chu Báo đang hỏi, Thanh Phong đang đáp, cũng không biết là cố ý hay vô ý, từ chỗ Thanh Phong, Chu Báo đã nhận được rất nhiều bí văn về thời đại Thượng Cổ, thậm chí còn có Viễn Cổ và Thái Cổ Hồng hoang nữa, nhưng rất rõ ràng, ngoại trừ một ít bí văn của thời đại Thượng Cổ Thanh Phong nói tương đối rõ ràng ra, những chuyện từ thời Viễn Cổ Chư Thần, Thái Cổ Hồng Hoang hắn cũng không nói tỉ mỉ lắm, bởi vì hắn cũng không sinh ra vào thời đại đó, hắn được sinh ra vào thời đại Thượng Cổ.



- Đúng rồi, đạo trưởng, tại hạ còn có một nghi vấn!



- Có nghi vấn gì, Vũ Dương Vương cứ việc nói, chỉ cần ta biết, tất nhiên là không biết không nói, biết gì nói nấy không lừa gạt!



Thanh Phong nói, lời này lại nói tiếp hùng hồn vô cùng, bất quá Chu Báo cũng rõ, đây cũng chỉ là lời nói khách khí, tên này vừa rồi tiết lộ nhiều bí văn thời Thượng Cổ như vậy, nhưng những bí văn này đều không có giá trị, phần lớn là một ít chuyện lý thú, truyền thuyết về danh nhân thời Thượng Cổ mà ít ai biết đến, cũng không có thứ gì có giá trị thực chất cả, chính thức hữu dụng với Chu Báo cũng không nhiều, Chu Báo cũng không biết thiệt giả, liền nghe giống như nghe câu chuyện, bất quá, nghe những câu chuyện này, một cách nghĩ cổ quái xông ra từ trong đầu Chu Báo



- Đạo trưởng, không biết ngươi có nghe qua cái tên Khổ Kiêu chưa? !



- Khổ Kiêu? !



Thanh Phong Đạo Sĩ vốn sửng sốt một chút, sau đó, liền nở nụ cười:



- Đó là một loại sinh vậy của Ma giới, một loại sinh vật phi thường buồn nôn nhưng lại phiền toái, bọn chúng là một loại cơ bản nhất trong hệ thống sinh vật cấu thành Ma giới, cũng là một loại cơ bản nhất!



Nói đến đây, hắn liếc nhìn Chu Báo.



- Thứ này, có thể ngươi gặp ở Vạn Tinh Hải a? !



- Thứ mà Thanh Phong đạo trưởng biết thật là nhiều a, bất quá, đạo trưởng có biết hay không, tại Bách Tinh Hải, còn có một gia hỏa, nói mình không phải là Khổ Kiêu đấy? !



- Cái gì? !



Thanh Phong Đạo Sĩ rõ ràng sừng sốt một chút, sau đó sắc mặt hắn rõ ràng trở nên cực kỳ cổ quái.



- Ngươi nói cái gì, nói mình không phải là Khổ Kiêu? !



- Đúng vậy, đó là một chỗ Bản Tôn Thiên Địa hoang vắng, lúc vừa bắt đầu, ta còn tưởng rằng đó là bí tàng chi địa gì đó, liền tiến vào, không thể tưởng được, trong đó chỉ có một đoạn tàn niệm, một mực đang lẩm bẩm, ta không phải Khổ Kiêu, ta không phải Khổ Kiêu, ngược lại là rất có ý tứ!



- Nguyên lai tàn niệm của tên kia còn chưa biến mất a!



Thanh Phong nghe xong, trên mặt lộ ra một tia tiếc hận.




- Vâng, sư phụ, vậy ngài xem, ngày sau ...!



- Đó là phiền phức của ngươi, bất quá ta cũng đúng lúc mượn cơ hội này xem chiến lực của hắn, Lực Chi Cực Cảnh, Chấn Toái Chân Không, đã nhiều năm như vậy, ta vẫn chưa gặp qua người nào tu luyện thành công, cũng không biết, hắn có phải là một ngoại lệ không!



- Hắn mặc dù có chút đặc thù, có chút tiểu thông minh, nhưng loại chuyện này, ta nghĩ, chắc có lẽ không a? !



Thanh Phong nghe xong, thần sắc hơi động một chút, hắn biết rõ sư phụ mình cảm thấy rất hứng thú với Chu Báo, lại thật không ngờ, hắn lại ôm kỳ vọng lớn như thế với Chu Báo.



Lực Chi Cực Cảnh, Chấn Toái Chân Không, cho dù là Viễn Cổ Chư Thần, Thượng Cổ Thiên đình, cũng không ai có thể làm được ah!



- Không có gì lớn cả, ta chỉ có một tia hiếu kỳ thôi!



Trấn Nguyên đại tiên khoát tay áo.



- Tốt rồi, ngươi đi đi, bình phục tâm tình của ngươi lại, biết không? !



- Vâng!



Thanh Phong lui xuống, bất quá sau khi lui ra, trong lòng vẻ tò mò càng đậm rồi, đối với trận chiến mười ngày sau, lại có một tia cảm giác cổ quái cổ quái.



Đối với sự chờ mong của Thanh Phong, Chu Báo dù thế nào cũng không cười nổi, bởi vì hắn cảm nhận được áp lực, áp lực cực lớn, cổ áp lực này không phải đến từ mười ngày sau, đối thủ chỉ là một Thần Tiên đỉnh phong thôi, nếu như trước khi tới Ngũ Trang Quan hắn còn có chút bận tâm, nhưng hiện giờ khi ra khỏi Ngũ Trang Quan, hắn đã ngưng tụ thành tam hoa trên đỉnh, liền không còn gì sợ hãi nữa, hắn đã ngưng tụ tam hoa trên đỉnh, chiến lực khẳng định còn không đạt tới cảnh giới Địa Tiên, nhưng cũng mạnh hơn mấy lần so với mình trước kia, có thể nói, vô hạn tiếp cận với Địa Tiên.



Cũng thế, chính vì ngưng kết tam hoa trên đỉnh, cho nên, đối với năng lực của Mã Linh Lung, hắn cũng có lực ngăn cản nhất định, bởi vậy, lúc Mã Linh Lung lại lần nữa gặp hắn, trên mặt rõ ràng lộ ra một tia biểu lộ cổ quái, mà Chu Báo cũng có thể cảm thấy một tia lực lượng chấn động kỳ quái xuất hiện ở chung quanh Mã Linh Lung, loại lực lượng chấn động này lúc trước hắn không nhìn thấy, nhưng hiện giờ, hắn không chỉ thấy được, hơn nữa, đóa hồn chi hoa màu đen trong thức hải hắn vậy mà tự động vận chuyển, hoàn toàn ngăn cản một tia lực lượng giống như tơ nhện, lại vô cùng linh hoạt kia ra ngoài, cái này, Chu Báo triệt để yên tâm.



- Xem ra ngươi lúc này ở Ngũ Trang Quan đã có thu hoạch rất lớn ah!



Sau khi đi ra Ngũ Trang Quan, Mã Linh Lung đã quên sạch sẽ tất cả tin tức của Chu Báo lấy được lúc gặp mặt, thứ nàng có thể biết, chỉ là nàng mang theo Chu Báo đi một chuyến Ngũ Trang Quan, nhìn Chu Báo và Thanh Phong đạt thành một số giao dịch, không hơn.



- Có chút thu hoạch, cái này còn phải đa tạ Mã đại tiểu thư, nếu như không có Mã đại tiểu thư thì ta cũng sẽ không đạt được nhiều chỗ tốt như vậy!



- Lời này ta thích nghe, như vậy, ngươi có phải nên cảm ơn ta không, dùng cái gì tạ ơn đây? !



Nghe xong lời nói của Chu Báo, con mắt Mã Linh Lung hoáng cái híp lại, trong ánh mắt hiện lên một tia giảo hoạt.



- Sao hả, Vũ Dương Vương nổi tiếng thiên hạ không phải là một gia hỏa tri ân không báo chứ! ?



- Lấy thân phận của ngươi, còn có việc gì cần ta giúp chứ? !



Chu Báo cười cười, tuy rằng có thể chống cự lực lượng của Mã Linh Lung xâm nhập, nhưng hắn cũng không muốn ngốc nhiều với gia hỏa cổ quái này.



- Như vậy đi, ta có thể cho ngươi một hứa hẹn, tương lai nếu như ngươi gặp khó khăn, có thể tới tìm ta, chỉ cần là ta có thể làm được, ta nhất định sẽ giúp ngươi, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là sẽ không tổn hại đến ích lợi của ta!



- Tốt, cứ quyết định như vậy đi!



Nghe xong hứa hẹn của Chu Báo, con mắt của Mã Linh Lung càng híp lại thành một đường nhỏ.